Chương 1288 Cha nối nghiệp con 4
Giữa vô số mảnh vụn, Dương Nhan Lang phóng lên tận trời, máu me khắp người, nghênh chiến với thần thông Bất Chu sơn của Hứa Ứng. Nhưng sau một khắc, một cây cầu vàng đã đè xuống, trực tiếp trấn áp đạo tràng của hắn!
Tiếp theo, Hứa Ứng hai tay ôm vào, lại là từng tòa Bất Chu sơn đè xuống, Dương Nhan Lang miệng phun máu tươi, lúc trước còn có thể đứng thẳng, giờ phút này đã ngã nhào xuống đất!
"Thiên Tôn, xin hãy để lại một con đường sống!" các Tiên Vương như Tiêu Ngọc Lâu, Phó Thanh Diệp sắc mặt đại biến, nhao nhao quỳ xuống, cầu xin thay cho Dương Nhan Lang. Nếu như Dương Nhan Lang bị Hứa Ứng đánh chết, chỉ sợ Thiên Cương Địa Sát cùng tám vạn bốn ngàn Đấu Sát bọn họ đều không còn đường sống nữa.
Hứa Ứng thu tay lại, tán đi tòa Bất Chu sơn cuối cùng, xua tay nói: "Đừng gọi ta là Thiên Tôn nữa, ta đã không phải là Thiên Tôn của các ngươi. Chư quân, giang hồ gặp lại, có thể sẽ là địch nhân, không cần hạ thủ lưu tình. Cáo từ."
Y quay người rời đi.
Đám người Thiên Khôi Tiên Vương Tiêu Ngọc Lâu đưa mắt nhìn y đi xa, lúc này mới đỡ Dương Nhan Lang trọng thương ngã gục lên, vội vàng trở về Đẩu Bộ.
Nhị Chân khác của Đẩu Bộ, hai người Tư Truyền Chiêu và Hỏa Trường Ca nghe tin đều vô cùng kinh hãi, vội vàng chạy đến, chỉ thấy Dương Nhan Lang bị đánh đến mức xương cốt toàn thân vỡ vụn, nguyên thần cũng bị trọng thương, thậm chí ngay cả đạo hạnh cũng bị giảm đi rất nhiều!
"Ai đã đánh Dương đạo hữu thành thế này chứ?"
Hỏa Trường Ca nổi giận quát, "Bắt nạt Đẩu Bộ ta đến mức này ư! Tư huynh, chuyện này không thể nhịn được! cuối cùng là ai làm hả?"
"Dương Chân Quân gặp Hứa Thiên Tôn, thế cho nên..."
Lửa giận của Hỏa Trường Ca lập tức tắt ngấm, ấp úng nói: "À à, ra là thế à... Dương đạo hữu cứ yên tâm dưỡng thương, việc này bọn ta nhất định sẽ không bỏ qua đâu.”
Tư Truyền Chiêu nói: "Hứa lão cẩu làm nhiều việc ác, chúng ta nhất định sẽ không bỏ qua hắn. Ta và Hỏa đạo hữu sẽ bẩm lên triều đình, xin mời triều đình định đoạt! Ngươi cứ an tâm dưỡng thương đi."
...
Hai người rời đi, báo cáo việc này lên cho Tiên Đình. Không bao lâu sau, trong Tiên Đình có người tới thăm Dương Nhan Lang, Dương Nhan Lang trọng thương không dậy nổi, thế là người tới bèn trở về phục mệnh.
Lần này Dương Nhan Lang đứng đầu Đẩu Bộ Tam Chân bị phản tặc Hứa Ứng đánh trọng thương, những tướng sĩ Thiên Cương Địa Sát này bảo hộ bất lực, cũng xem như có tội, bởi vậy nên tất cả đều khó tránh khỏi lo sợ bất an, nơm nớp chờ Tiên Đình xử lý.
Đẩu Bộ trực tiếp do Tiên Đế điều khiển, nên nếu như xử phạt thì cũng là Tiên Đế trực tiếp xử phạt.
Chỉ là, lệnh xử phạt của Tiên Đế mãi vẫn không đến, bọn họ lại chờ được chủ nhân mới của Hách Linh Độ Cổ Thiên Cung.
"Chư quân, tại hạ là Hứa Tĩnh."
Một vị thư sinh tóc mái hoa râm mang theo ý chỉ của Tiên Đế đi vào Đại Khôi điện, bái kiến hai vị Chân Quân là Hỏa Trường Ca và Tư Truyền Chiêu, cười nói, "Phụng lệnh Tiên Đế đến đây tiếp nhận chức cung chủ của Hách Linh Độ Cổ cung Tam Chân Đẩu Bộ, xin xin hai vị đạo huynh chỉ điểm nhiều hơn."
Đám người Hỏa Trường Ca và Tư Truyền Chiêu đều kinh ngạc không thôi.
"Vị Hứa đạo hữu này có vẻ lạ mặt."
Thiên Xu Tu Vũ Thụ đứng đầu Bắc Đẩu Thất Nguyên dò xét Hứa Tĩnh, khách khí nói: "Nhưng lại có vẻ hiền hòa. Xin hỏi Hứa đạo hữu sư thừa ra sao?"
Thư sinh kia cười nói: "Hứa Tĩnh là người Côn Luân sơn, gia học uyên thâm, một thân bản lĩnh này của ta đều là do con của ta dạy. Đúng rồi."
Hắn cười tủm tỉm nói: "Nghịch tử Hứa Ứng, từng làm Hứa Thiên Tôn tại nơi này."
Đám người nghẹn họng nhìn trân trối, nửa ngày nói không ra lời.
"Hứa lão cẩu đánh Dương Chân Quân trọng thương chính là vì nâng cha hắn thượng vị à?"
Tam Giới triều tịch càng ngày càng nghiêm trọng, tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với Tổ Đình, liên hệ tiên phàm đã thành trạng thái bình thường, nhưng đối với Chư Thiên Vạn Giới mà nói, ảnh hưởng này còn lớn hơn.
Ngày hôm đó, Thiên Hà bành trướng, biên giới của Yên Chử thế giới xuất hiện bóng dáng của một thế giới khác.
Hai giới Yên Chử, Nguyên Khang cuối cùng cũng bắt đầu sáp nhập.
Ngay tại ngày hai giới sáp nhập, bên trong tân giới đột nhiên có từng đạo ánh sáng nhiều lần hiển hiện, từ lòng đất phóng lên tận trời, quang mang thậm chí chiếu xuyên qua hư không, soi sáng đến tận Tiên giới, kinh động tiên thần đầy trời, cả đám nhao nhao thò đầu ra nhìn nhìn từ trong khe hở.
Chỉ thấy trong tia sáng kia có hình bóng lay động, hình như có kiến trúc nào đó, phảng phất như một tòa đạo quán.
Trong đạo quán có một gốc thần thụ cổ xưa không gì sánh được, thụy khí phát ra từng đợt, đại đạo kim quang, treo đầy đạo quả, khiến chúng tiên cả kinh nhao nhao nhìn quanh.