← Quay lại trang sách

Chương 1306 Đạo khóc 3

Cũng may Hứa Ứng đã buông Quả Chuông xuống.

Đạo đồng Thanh Phong thở phào một hơi, nói: ""Đạo khóc thật sự nguy hiểm hơn vừa rồi gấp trăm lần. Đạo khóc vừa rồi chẳng qua là đạo khóc đã làm hại Minh Nguyệt sư đệ còn sót lại mà thôi. Đạo khóc thật sự tiến đến, đạo thụ sẽ mục nát, đạo hoa cũng sẽ tàn lụi, đạo tràng khô cằn, tất cả hóa thành hư vô. Nếu không phải bọn ta đã ăn Nhân Sâm Đạo Quả, căn bản không thể nào sống nổi. Cho dù có Nhân Sâm Đạo Quả, bọn ta cũng không thể thật sự sống sót.""

Hắn sắc mặt ảm đạm, trận đạo khóc này, thân thể bọn họ bị hủy, nguyên thần tan rã, hồn phách cũng tàn khuyết, bây giờ thành ra dở sống dở chết.

Hứa Ứng nói: ""Hai vị, lần này ta tới là vì Nhân Sâm Quả Thụ. Bây giờ Địa Tiên Chi Tổ không ở đây, Nhân Sâm Quả Thụ chính là vật vô chủ, ta có thể lấy nó hay không?""

Thanh Phong lắc đầu nói: ""Mặc dù sư tổ không có ở đây, nhưng Nhân Sâm Quả Thụ cũng không thể bị người khác lấy đi. Bảo thụ này chính là thiên địa linh căn của Địa Tiên giới, nắm giữ khí vận của Địa Tiên giới, là Đại Đạo Chi Thụ của Địa Tiên giới. Quả trên cây chính là Đại Đạo Chi Quả của Địa Tiên giới. Nắm giữ cây này thì nắm giữ khí vận của Địa Tiên giới, ai có bản lãnh lớn như vậy, ai có khí vận lớn như vậy chứ? Khí vận không đủ thì sẽ giảm thọ, sẽ bị những kẻ tranh giành cây đánh chết.""

Hứa Ứng nhìn về phía Thần Bà, Thần Bà lắc đầu nói: ""Ta thậm chí còn tính không ra căn nguyên của Nhân Sâm Quả Thụ, không biết thời không mà nó đang ẩn thân.""

Ý của nàng là, gốc Nhân Sâm Quả Thụ này chính là một vị Chí Tôn.

""Bằng vào thực lực của ta, đi thu một vị Chí Tôn, rõ ràng là đi tìm chết.""

Hứa Ứng nghĩ tới đây, lùi lại mà cầu việc khác, nói: ""Như vậy đạo quả trên đạo thụ này thì sao?""

Thanh Phong nói: ""Hai sư huynh đệ bọn ta cũng cần đạo quả chữa thương, nếu sư huynh có thể hộ tống bọn ta tiến vào đạo tràng của Nhân Sâm Quả Thụ, ta có thể mang theo sư huynh tiến vào trong đạo tràng, về phần có thể lấy được đạo quả hay không thì phải xem vận may của sư huynh.""

Hứa Ứng nghe vậy thoáng chần chờ.

Một vị đại cao thủ mang theo pháp bảo Chí Tôn, giết người tại Ngũ Trang quan, trở về chính là chịu chết. Vả lại, đạo tràng của Nhân Sâm Quả Thụ đương nhiên là đạo tràng Chí Tôn, ai có thể đi vào chứ?

Thanh Phong nói: ""Đạo tràng đó, người bình thường khó mà tiến vào bên trong. Với bản lĩnh của sư huynh ngươi, muốn tiến vào trong đó hái đạo quả, chỉ sợ sẽ hơi khó khăn. Sư huynh đệ bọn ta phụ trách trông giữ Ngũ Trang quan, quản lý cây cối, tự nhiên có cách đi vào.""

Hứa Ứng không chần chờ nữa, cười nói: ""Đã như vậy như vậy, ta sẽ hộ tống hai vị tiến vào đạo tràng của gốc cây kia!""

Thanh Phong âm thầm thở ra.

Ánh mắt của Hứa Ứng lóe lên, nói: ""Thần Bà, các ngươi ẩn thân bên trong Doanh Châu, phải làm cho không ai có thể tính ra được hành tung của ta. Lần này ta không tiện ngồi đế liễn.""

Thần Bà chần chờ một chút, nói: ""Nếu như là Đông Vương tính toán thì phải dùng lọng che mới được. Chỉ có điều lọng che đã bị hủy...""

Hứa Ứng lấy ra cái lọng che thứ hai, cười nói: ""Ta đã chuẩn bị thêm một cái đây.""

Thần Bà nhẹ nhàng thở ra, tế bảo vật này lên, một luồng hào quang từ bên trong Doanh Châu rủ xuống, bao bọc lấy Hứa Ứng.

Hứa Ứng đi ra khỏi tiên điện đồng xanh ẩn mình trong lòng núi, tế Đệ Tam Thiên Quan lên. Đột nhiên, tiên điện đồng xanh phát ra tiếng vang kẽo kẹt kẽo kẹt, ngay sau đó vặn vẹo đổ sụp, bị ngọn núi kia vùi lấp!

Đạo khóc mà đạo đồng Minh Nguyệt phát ra khi nãy đã phá hủy luôn cả tòa này tiên điện cổ xưa này!

""Đạo khóc thực sự quá hung hãn!"" trong lòng Hứa Ứng vô cùng hoảng sợ.

Y mở cánh cửa của Đệ Tam Thiên Quan ra, phía sau cửa chính là thế giới Yên Chử, cất bước đi vào trong cánh cửa.

Bên trong Ngũ Trang quan, Sơn Thủy Trượng Thiên Xích đại khai sát giới, mỗi khi đến chỗ nào thì trực tiếp phủ kín bầu trời, sau một khắc chính là công kích không khác gì hủy thiên diệt địa.

Đế Quân nhìn từ phía xa, cười lạnh một tiếng, đi theo Trượng Thiên Xích kia.

Từ Dao Trì đi xuống, giết tới Tam Thập Tam Trọng Thiên, lại đến Ngũ Nhạc tiên sơn, vô số sơn thủy đồ do Sơn Thủy Trượng Thiên Xích tản ra bỗng nhiên thu lại, biến thành một cây thước như cũ, sau đó xé gió bay đi.

""Không cần biết ngươi là ai, chắc chắn sẽ lòi đuôi mà thôi!"" Hắn thấp giọng nói.

Đợi tới khi Sơn Thủy Trượng Thiên Xích rời đi, bên dưới Ngũ Nhạc tiên sơn mới có mấy thân ảnh đi ra, tất cả đều ngẩng mặt nhìn lên bầu trời, không phát hiện tung tích của Trượng Thiên Xích.

"