Chương 1315 Lão Lục 2
Trên Thần Kiều, Hứa Ứng đuổi theo Trượng Thiên Xích,trong lòng thầm nghĩ: "Có thể trở thành Thiên Tôn Lục bộ đều không thể coi thường, Thiên Tôn Tài bộ nắm giữ Tài bộ, tay cầm tiền tài Tiên Đình, địa vị cực kỳ quan trọng. Không lấy được niềm tin tuyệt đối của Tiên Đế Chí Tôn, há có thể ngồi vững trên bảo tọa này? Bởi vậy Thiên Tôn Tài bộ cũng có hiềm nghi."
Về phần Thủy bộ, Hỏa bộ và Thái Tuế bộ Thiên Tôn, Hứa Ứng còn chưa từng tiếp xúc bao giờ, không hiểu rõ về bọn họ cho lắm.
Ngoại trừ bọn họ, chẳng lẽ Nguyên Quân Linh Tố lại là một nữ nhân đơn giản ư?
Nguyên Quân là danh xưng đặc biệt đối với nữ tử Linh Tố này, cũng là danh hiệu độc nhất vô nhị, có thể được phong làm Nguyên Quân, há lại kẻ vô dụng chứ?
"Còn nữa, liệu Tiên Đế Chí Tôn có ý đồ với Nhân Sâm Quả Thụ hay không?"
Đột nhiên Hứa Ứng giật mình, phát hiện mình đã bỏ qua nhân vật quan trọng nhất. Hắn vẫn đoán người có ý đồ cướp đoạt Nhân Sâm Quả Thụ là đám người Đế Quân, Thiên Tôn, nhưng đã xem nhẹ một nhân vật khác.
Tiên Đế Chí Tôn!
Nhân Sâm Quả Thụ là thiên địa linh căn của Địa Tiên giới, cực kỳ quan trọng, Tam Giới triều tịch khiến cho Tam Giới bắt đầu sát nhập, nếu như nhất thống Tiên giới, Địa Tiên giới và cõi âm, như vậy nắm giữ gốc thiên địa linh căn như Nhân Sâm Quả Thụ gốc này, xem như tương đương với nắm giữ cả Địa Tiên giới!
Tiên Đế Chí Tôn sẽ dễ dàng để cho Nhân Sâm Quả Thụ rơi vào trong tay người khác ư?
"Sơn Thủy Trượng Thiên Xích là pháp bảo Chí Tôn, như vậy rơi vào trong tay Tiên Đế Chí Tôn, cũng là chuyện hợp tình hợp lý!" cái trán Hứa Ứng toát ra mồ hôi lạnh, Tiên Đế mới là người có hiềm nghi lớn nhất!
Như vậy, mình còn đuổi theo Sơn Thủy Trượng Thiên Xích nữa hay không?
Nếu như người đã tế Trượng Thiên Xích ra chính là Tiên Đế Chí Tôn, lần này mình đi chẳng phải là tự chui đầu vào lưới hay sao?
"Không đúng, khẳng định không phải Tiên Đế!"
Hứa Ứng cố gắng bình tĩnh lại, Tiên Đế Chí Tôn chính là gia hỏa đã tính toán động uyên Thái Nhất của mình, cũng là cha của Đông Vương. Tinh thông thần toán, ngay cả bọn người Yêu Tổ, Thái Thanh đạo nhân cũng dám tính toán, thủ bút cực lớn.
Nếu như là hắn ra tay, hóa thân, đạo thân, phân thân, của đám người Đế Quân, Đông Vương đã chết không còn một mảnh từ đời nào rồi!
"Kẻ ra tay là một người khác hoàn toàn! Trước tên cứ mặc kệ hắn, tiến vào đạo tràng của Nhân Sâm Quả Thụ trước rồi tính tiếp!"
Ánh mắt Hứa Ứng lóe lên, dọc theo Thần Kiều tiến lên, đuổi theo Sơn Thủy Trượng Thiên Xích đang phi hành, nhắm thẳng đến Ngọc Kinh thành.
Ngọc Kinh thành là tiên thành, thành tiên là nơi nguyên thần của Luyện Khí sĩ phi thăng, tiến vào Ngọc Kinh chính là Tiên nhân. Nên ở thời đại cổ xưa, Luyện Khí sĩ không cần tiến vào Tiên giới cũng có thể thành tiên, khi đó Nhân Tiên hỗn hợp cũng là trạng thái bình thường.
Ngọc Kinh của Ngũ Trang quan sâu hun hút, lại khác với Ngọc Kinh của Côn Luân, bên trong Ngọc Kinh của Côn Luân phần lớn là đồ vật tế tự, là di tích các Đại Đế ở phàm trần để lại khi tế tự cho tổ tiên trên Tổ Đình.
Mà nơi này thì là biểu tượng của đạo, từng tòa cung điện cung khuyết, nơi đây cũng không bàn mà hợp với cảnh giới Tiên nhân.
Thanh âm của đạo đồng Thanh Phong từ Doanh Châu phía sau Hứa Ứng truyền đến, nói: "Sư huynh, bên trong Ngọc Kinh có lĩnh vực Lục Tiên của Nhân Tiên, còn có đạo vực của Địa Tiên, đạo tràng của Thiên Tiên, đạo liên của Kim Tiên, đạo thụ của Tiên Quân, đạo hoa của Thiên Quân, đạo quả của Đại La Kim Tiên. Những khu vực kỳ dị này có tác dụng cực lớn đối với việc lĩnh ngộ từng cảnh giới của Tiên nhân."
Hứa Ứng trong lòng khẽ động, muốn dừng lại cảm ngộ, lại không nỡ bỏ qua những cái khu vực kỳ dị kia.
"Xuyên qua những khu vực này mới có thể đi vào đạo tràng của Nhân Sâm Quả Thụ." đạo đồng Thanh Phong nói, "Nơi đó là hạch tâm của Ngũ Trang quan, là đạo tràng quan trọng nhất."
Hứa Ứng nhìn lại, gốc Nhân Sâm Quả Thụ khổng lồ phát ra các loại đạo quang ở phía xa kia mới là thứ chói mắt nhất bên trong Ngọc Kinh thành này, che khuất bất kỳ tiên điện tiên cung nào khác.
Những khu vực kỳ dị còn lại đều trở nên mờ nhạt khi đứng trước mặt Nhân Sâm Quả Thụ.
Hứa Ứng nhìn bốn phía, thấy xung quanh có một vòng ngói xanh tường trắng, loáng thoáng đứng sừng sững ở giữa thiên địa, giống như là một tầng hàng rào thật dày.
Ắt hẳn ngói xanh tường trắng kia vách tường bên ngoài Ngũ Trang quan.
Hứa Ứng đi theo Trượng Thiên Xích xuyên thẳng qua đó, cố gắng che giấu tung tích, trình độ trên Hồ Thiên Chứng Đạo Kinh của y đã vượt qua Ngọc Hồ chân nhân, một khi ẩn nấp, người ngoài cũng khó mà phát giác ra được.