← Quay lại trang sách

Chương 1320 Con trai ngốc của Lão Lục 1

Nam tử tóc ngắn nói: "Người này chỉ điểm ngươi, nói cho ngươi biết ta chỉ còn lại đòn cuối cùng? Chẳng lẽ ngươi không sợ hắn đang gạt ngươi? Nếu như ta còn có thể tế Sơn Thủy Trượng Thiên Xích lên, chẳng phải ngươi chỉ còn một con đường chết ư?"

"Thử một chút thì biết thôi!"

Hứa Ứng đột nhiên phát động Thái Nhất Bất Diệt Chân Kinh, một luồng Thái Nhất Kim Kiều trấn áp xuống, nằm ngang ở giữa hai người.

Hứa Ứng giết tới kim kiều, nam tử tóc ngắn kia trong tay cầm Trượng Thiên Xích đi lên cầu, một luồng kim kiều, khoảng cách hơn mười trượng, nam tử tóc ngắn kia bị kim kiều trấn áp, nhưng trong tay vẫn cầm Trượng Thiên Xích xông tới trước mặt Hứa Ứng!

Hứa Ứng tay không tấc sắt, đủ loại chiêu pháp biến hóa như quyền, chưởng, chỉ, câu, gõ, ấn, chặt, cận thân chiến đấu cùng nam tử tóc ngắn kia, thần thông bộc phát bên trong bàn tay của y, lấy uy thế cương mãnh không gì sánh được, nghênh chiến với nam tử tóc ngắn kia và Trượng Thiên Xích!

Hai người ra chiêu cực nhanh, nhưng mỗi chiêu mỗi thức lại vô cùng rõ ràng, lấy cứng chọi cứng, chỉ trong chốc lát, Hứa Ứng đã trúng mấy chục thước, nam tử tóc ngắn kia trúng mười hai quyền của y, rốt cục cũng không kiên trì nổi, rơi xuống dưới cầu.

"Thần thông của ngươi không tệ."

Nam tử tóc ngắn mỉm cười, thân thể sụp đổ tan rã, hóa thành từng luồng huyền hoàng chi khí, bị Thái Nhất Kim Kiều luyện hóa.

Hứa Ứng đứng trên cầu, nhớ lại mấy chục chiêu nam tử tóc ngắn đánh trúng mình khi nãy, không khỏi nhíu mày, xét từ chiêu pháp, nếu như nam tử tóc ngắn kia vẫn dư lực thì y đã sớm chết mấy chục lần rồi.

Y và nam tử tóc ngắn cận chiến, chỉ đả thương đến nam tử tóc ngắn mười hai lần, đều là trọng thương chứ không phải vết thương trí mạng.

"Trình độ thần thông của hắn cao hơn ta." Hứa Ứng thầm nghĩ.

Y nhẹ nhàng nâng tay lên, Sơn Thủy Trượng Thiên Xích chậm rãi bay lên, rơi vào trong tay của y. Hứa Ứng tung Trượng Thiên Xích vài cái, ánh mắt lóe lên, giấu vào bên trong động uyên Doanh Châu.

Thần Bà sắc mặt nghiêm nghị, nói: "Tiên Chủ, bảo vật này không nên tùy tiện lấy ra. Không luyện hóa dấu ấn của người vừa rồi, sau khi ra ngoài sẽ dễ dàng bị hắn cảm ứng được. Đến lúc đó sẽ rước lấy tai hoạ ngập đầu."

Hứa Ứng thản nhiên nói: "Ngươi cứ yên tâm, ta tự có cách xử lý."

Thần Bà khẽ nhíu mày, nhìn về phía cây thước kia, trong lòng vẫn rất bất an.

"Thần Bà, ngươi có thể tính ra gốc gác của người này không?" Hứa Ứng dò hỏi.

Thần Bà lắc đầu, nói: "Tính không ra. Người này giống như chưa từng có quá khứ, không có tương lai, không nhiễm bất kỳ nhân quả gì. Giống như là trống rỗng xuất hiện vậy. Loại nhân vật này…”

Cô rùng mình một cái, không dám nói tiếp nữa.

Hứa Ứng hạ giọng nói: "Cũng giống như Tô Diệp Thanh. Tên Tô Diệp Thanh kia lại có lai lịch gì đây?"

Trong lòng của hắn ẩn ẩn có một suy đoán, chỉ là không dám xác định mà thôi.

"Hái Nhân Sâm Đạo Quả quan trọng hơn!"

Hứa Ứng đè những suy nghĩ lung tung xuống, lập tức đi về phía đạo tràng do Nhân Sâm Quả Thụ hình thành.

Sau khi y rời đi không bao lâu, thiếu niên áo trắng Tô Diệp Thanh chậm rãi đi ra, đi tới nơi Hứa Ứng giết chết nam tử tóc ngắn.

Thiếu niên này dò xét khả năng phá hủy của Thái Nhất Kim Kiều đối với Kim Tiên đạo liên, như có điều suy nghĩ: "Kim kiều này nối liền với Thái Cực Vô Cực, tinh diệu tuyệt luân, đã có Chí Tôn chi tư. Hứa Ứng đã coi như một tiểu Chí Tôn, cùng một cảnh giới, ta cùng lắm cũng chỉ có thể làm được như vậy mà thôi."

Tiểu Chí Tôn, chính là ám chỉ có được chiến lực tương đồng với cảnh giới Chí Tôn.

Tô Diệp Thanh chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía Hứa Ứng rời đi, hạ giọng nói: "Tay không tấc sắt đánh chết hóa thân của Trường Sinh Đế. Phần thành tựu này đã đủ để kiêu ngạo rồi."

Đột nhiên, trong lòng Tô Diệp Thanh có cảm giác, về phía phía lúc đầu, chỉ thấy Đông Vương khập khễnh đi vào trong đạo tràng do Kim Tiên đạo liên hình thành.

"Các hạ thần cơ diệu toán, ta cảm thấy khâm phục sâu sắc. Ta vốn cho rằng ta mới là thế gian thần toán. Không ngờ thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân, lại có nhân vật như các hạ, khả năng tính toán thậm chí còn cao hơn ta."

Ánh mắt Đông Vương lóe lên, rơi xuống trên người Tô Diệp Thanh, nói, "Nhưng thiên hạ thần toán chỉ chia làm hai phái, một phái là nhánh của Thần Toán Tử Điền Sửu Sửu, ta sớm đã lĩnh giáo thần toán của Điền Sửu Sửu, là bại tướng dưới tay ta. Nghe nói hắn vẫn còn một vị sư tỷ, mặc dù chưa từng gặp qua, nhưng ta đoán thành tựu cũng chỉ tới đó mà thôi."

Hắn dừng một chút, nói: "Một phái khác, chính là nhánh của Chí Tôn. Tiên Đế thần toán nhà ta có thể nói là thiên hạ nhất tuyệt, người có thành tựu cao, trừ cha ta ra, thì chỉ có ta. Mà sức tính toán của ngươi thật sự rất kinh người, ngay cả hóa thân của Trường Sinh Đế cũng có thể tính ra chính xác. Ngươi chỉ điểm Hứa Ứng, để Hứa Ứng giết hóa thân Trường Sinh Đế, cướp đi pháp bảo Chí Tôn Sơn Thủy Trượng Thiên Xích của hắn, một loạt thần toán này, để cho ta cảm thấy khâm phục sâu sắc. Phụ thân!"