Chương 1321 Con trai ngốc của Lão Lục 2
Tô Diệp Thanh sắc mặt cổ quái: "Phụ thân? Đông Vương nghĩ rằng ta là Tiên Đế Chí Tôn?"
Đông Vương cười lạnh nói: "Cha mới vừa nói Hứa Ứng đã là tiểu Chí Tôn, cha ở cảnh giới tương đương cũng chỉ như thế mà thôi. Câu nói này, cũng đã để lộ thân phận chân thật của cha rồi!"
Tất cả mọi người đều biết, trên đời này chỉ có một vị Chí Tôn, đó chính là Tiên Đế!
Tô Diệp Thanh nói Hứa Ứng là tiểu Chí Tôn, còn nói nếu cùng cảnh giới thì thực lực của mình và Hứa Ứng không chênh lệch là mấy, hiển nhiên đã chỉ rõ hắn chính là đương kim Tiên giới Chí Tôn!
Tô Diệp Thanh cười nói: "Ta tinh thông thần toán, chẳng lẽ không phải ta đã tính ra ngươi đang ở gần đây, cố ý nói như vậy để dụ ngươi đi ra, tiện bề giết chết ngươi?"
Đông Vương cười cười tự giễu: "Thiên hạ thần toán, người có thể tính toán vượt qua con chỉ có cha. Uổng công mấy năm nay con đều cho rằng mình mới là thiên hạ đệ nhất thần toán, Không ngờ hóa ra con không phải. Phụ thân, cha che giấu đúng là đủ sâu!"
Hắn nhìn chằm chằm vào thiếu niên áo trắng Tô Diệp Thanh kia, trong lòng có chút không vui, không khỏi lớn tiếng nói: "Con mới là con của cha! Vì sao cha lại lừa con chứ? Ra trận thân huynh đệ, đánh trận phụ tử binh. Hai cha con ta tinh thông thần toán, cha giúp con cướp Sơn Thủy Trượng Thiên Xích, hái Nhân Sâm Đạo Quả, con giúp cha dẹp yên đám kiêu hùng như Đế Quân, Thiên Tôn, trấn áp Trường Sinh Đế, giang sơn của hai cha con ta sẽ mãi mãi bền vừng! Sao cha lại đi giúp đỡ người khác chứ?"
Thiếu niên áo trắng Tô Diệp Thanh vẫn mỉm cười, một mực lẳng lặng nhìn hắn, mặc cho hắn phát tiết lửa giận, lo lắng nói: "Mạnh Long, con khiến ta thất vọng quá."
Đông Vương giật mình, không hiểu ý hắn, nói: "Con khiến cha thất vọng cái gì chứ?"
Tô Diệp Thanh nói: "Sư tử bắt thỏ, cũng phải dùng hết sức. Con lại tiếc mạng, không dám dùng chân thân giáng lâm, vậy mà lại để phân thân tới đây giống đám người Đế Quân, Thiên Tôn."
Đông Vương cười lớn nói: "Không có thực lực nghiền ép quần hùng, ai dám dùng chân thân chứ? Phụ thân, người không khôn ngoan gì cả!"
Tô Diệp Thanh lắc đầu nói: "Mạnh Long, con lấy được chân truyền của ta, vốn dĩ nên mạnh như thác đổ, tầm mắt phải đặt cao xa hơn, con lại tự cam thấp hèn, đi tranh phong với đám người Đế Quân, Thiên Tôn, khiến cho ta vô cùng thất vọng. Con là thái tử của trẫm, vận dụng chân thân hạ giới, ai dám xuống tay với con? Con quang minh chính đại tranh đoạt Nhân Sâm Quả Thụ, ai dám gây bất lợi cho con?"
Lời nói của hắn bất giác từ "Ta" đổi thành "Trẫm".
Đông Vương trợn rừng hai mắt, rất muốn phản bác hắn, nói cho hắn biết sự đáng sợ của đám người Đế Quân, Thiên Tôn. Nhưng nghĩ tới chuyện người nam nhân đối diện này là Chí Tôn hùng cứ thiên hạ, lời ra tới bên miệng lại không cách nào nói ra được.
Đối với Chí Tôn mà nói, những người như Đế Quân, Thiên Tôn đều là bệnh vặt ngoài da, không đáng để lo.
Tô Diệp Thanh nói: "Con không dám, cũng chỉ có thể như hùng ưng bay vào bụi cỏ, cùng chim sẻ tranh lợi. Thế cục tốt đẹp đã bị con hủy hoại như thế. Con làm ta rất thất vọng."
Đông Vương nói: "Nhi thần để cho phụ thân thất vọng, Hứa Ứng thì có thể để cho phụ thân hài lòng, đúng không? Ai mới là con trai ruột của ngài đây?"
Tô Diệp Thanh sắc mặt ôn hòa nói: "Đương nhiên là con rồi."
Hắn đột nhiên nhẹ nhàng vung ống tay áo lên, một luồng hàn mang bắn ra, trong ánh mắt kinh hãi của phân thân Đông Vương, đạo hàn mang kia đâm xuyên qua đầu của phân thân Đông Vương, xuyên ra từ sau đầu của hắn!
Đông Vương lộ ra vẻ không thể tin nổi, cái ót bùm một tiếng nổ tung, đạo thanh quang phát ra hàn khí kia bay trở về, quay xung quanh Tô Diệp Thanh.
Thân thể Đông Vương lắc lư, kinh ngạc nói: "Hổ dữ không ăn thịt con, cha thật là ác độc...."
Tô Diệp Thanh thần thái buồn bã, lắc đầu nói: "Mạnh Long, dù phân thân của con chết đi, nhưng nơi đây chính là Ngũ Trang quan, tự thành một giới, chân thân của con không cảm ứng được là cha đã giết ngươi. Tình nghĩa cha con của chúng ta sẽ không thay đổi."
Đông Vương phịch một tiếng, ngã nhào xuống đất, khí tuyệt bỏ mình.
Ánh mắt Tô Diệp Thanh lóe lên, đợi đến khi nguyên thần nguyên khí trên phân thân của hắn triệt để tán đi, thần thức tan rã, lúc này mới thở phào một cái, quay người đi về phía đạo tràng của Nhân Sâm Quả Thụ.
"Huống chi ngươi cũng không phải con của ta. Mạnh Long, ngươi là huynh trưởng của ta, ngươi không biết, nhánh Tiên Đế chúng ta, tinh thông thần toán cũng không chỉ có Chí Tôn và ngươi."
Tô Diệp Thanh nhìn về phía đạo tràng của Nhân Sâm Quả Thụ, thân hình dần dần biến mất, hạ giọng nói, "Ta có giúp, chắc chắn cũng không thể giúp ngươi, đương nhiên là giúp con trai ruột của ta rồi!"