Chương 1324 Thiên Quân nhân tâm 1
Bên ngoài Ngũ Trang quan, bầu trời đột nhiên rung chuyển dữ dội, vô số lôi đình bộc phát. Hai giới Yên Chử, Nguyên Khang, khắp nơi đều là lôi bạo, thiên địa nguyên khí bị chen lấn rối loạn, nhật nguyệt tinh thần cũng giống như gặp phải lực đẩy vô hình, bị đưa đẩy sang hai bên.
Đây là cảnh tượng cường giả Tiên giới giáng lâm!
Cường giả Thiên Quân cảnh của Tiên giới giáng lâm, đè ép thiên địa, thứ đồng thời bị bài xích còn có thiên địa nguyên khí. Loại tình huống này nhìn như không có nguy hiểm gì, nhưng khi cường giả rời đi, thiên địa nguyên khí bị gạt ra sẽ không trở về nữa, từ đó tạo thành thiên địa hoang vu, hoa màu mất mùa.
Lần này hai Yên Chử Nguyên Khang thế giới sát nhập, hình thành thế giới lớn hơn, nhưng so với cường giả Thiên Quân cảnh mà nói, hai thế giới này vẫn quá nhỏ bé.
Khi vị Thiên Quân đầu tiên của Tiên giới giáng lâm, thiên địa nguyên khí của hai thế giới đã bị đè ép ra rất nhiều.
Khi từng tôn Thiên Quân của Tiên giới giáng lâm, thiên địa nguyên khí bị đè ép ra cũng đã chiếm cứ chín thành chín nguyên khí của hai Yên Chử Nguyên Khang thế giới.
Thiên Tôn, Đế Quân, Nguyên Quân, Đông Vương, Hỏa bộ Thiên Tôn, Thủy bộ Thiên Tôn, Tài Thiên Tôn, Thái Tuế Thiên Tôn, cùng các vị Đế Quân, Nguyên Quân có phong hào khác nhau tự mình giáng lâm, đi đến tân giới này.
Bầu trời bị áp sập, trên bầu trời, Tiên giới hiện ra cực kỳ rõ ràng, lần đầu tiên gần thế gian như thế, giống như chỉ cần đưa tay ra là có thể sờ tới!
Giữa hai thế giới giống như không có bất kỳ ngăn trở nào, giống như đã nối liền thành một thể.
Nhưng theo đám người Thiên Tôn, Đế Quân lần lượt đi vào Ngũ Trang quan, cảm giác áp bách do những cường giả này mang tới đã biến mất, theo sau chính là thiên địa nguyên khí của Yên Chử Nguyên Khang thế giới khô kiệt!
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ thế giới giống như trở nên ngột ngạt, thi thể chim chóc trên bầu trời rơi xuống như mưa, từng con mãnh thú trên mặt đất ngã ra chết, rừng thú khô héo, nước sông ngừng chảy, hồ nước khô cạn, vô số cá chết lật bụng nổi trôi trên mặt biển, hoàn toàn che khuất mặt biển.
Về phần phàm nhân bỏ mạng vì thế lại càng nhiều vô số kể!
Trận hạo kiếp linh khí suy vong này đã phá hủy tân thế giới Yên Chử Nguyên Khang như thế, hủy diệt sinh linh, chỉ có một số thánh địa còn thừa thiên địa nguyên khí là có thể giữ được sinh cơ.
Nhưng lúc này chư vị cường giả Tiên giới đã đi vào Ngũ Trang quan, không ai để ý tới việc này.
Bên trong Ngũ Trang quan, Đế Quân mặt không biểu tình nhìn Thiên Tôn đang đi tới, lúc này mới khom người chào, nói: "Đạo huynh, hóa thân của ngươi cũng chết rồi à?"
Thiên Tôn dáng người khôi ngô cao lớn, có phong thái học sĩ, chỉ có điều lúc này khuôn mặt cũng hơi khó coi, nói: "Bị bọn đạo chích gây thương tích, không biết sống chết. Nhân Sâm Quả Thụ quan hệ trọng đại, là thiên địa linh căn của Địa Tiên giới, tuyệt đối không thể rơi vào tay bọn chuột nhắt kia được."
"Đúng là như thế, bởi vậy nên ta không thể không tự mình đi một chuyến."
Đông Vương đi tới, Thiên Tôn, Đế Quân tự mình chào hỏi: "Điện hạ."
Đông Vương nói: "Hai vị đạo huynh không cần đa lễ. Nhân Sâm Quả Thụ là thiên địa linh căn của Địa Tiên giới, gốc bảo thụ này quan hệ đến khí vận của Chư Thiên Vạn Giới, vì nghĩ cho an nguy của chúng sinh, nhất định không thể để cho nó rơi vào tay kẻ xấu được."
"Điện hạ nhân từ, có lòng thương dân."
Nguyên Quân đi tới, cảm khái nói, "Đáng tiếc bây giờ phản tặc trên thế gian thực sự quá nhiều, ta nghe nói cõi âm sinh loạn, có tứ ma Đông Nhạc, Thương Ngô, Bắc âm, Luân Hồi bị người nào đó đánh thức, mưu đồ làm loạn, muốn gây nguy hại tới vận mệnh của thương sinh thiên hạ."
Đế Quân lo lắng nói: "Tam Giới triều tịch đã gần trong gang tấc, quần ma loạn vũ, đáng tiếc Chí Tôn không để ý tới thế sự, dần dần có loạn tượng sinh ra. Quản lý thiên hạ, không có Chí Tôn thì làm sao được?"
Thiên Tôn thở dài: "Còn có tặc nhân ý đồ khống chế Thiên Đạo thế giới, khống chế vận mệnh của tu sĩ thiên hạ."
Đông Vương thở dài, nói: "Ta cũng nghe nghe Ma Đạo khôi phục, nhiễu loạn thiên hạ, có vài Ma Thần đã chết khi xưa cũng đã phục sinh. Những loạn thần tặc tử này chỉ sợ thiên hạ bất loạn, thật không phải phúc của bách tính."
"Đúng vậy." Đám người nhao nhao cảm khái.
"Nếu như Nhân Sâm Quả Thụ này không thể do Tiên Đình nắm giữ, không biết tương lai sẽ mấy người tạo phản mấy người xưng trẫm nữa."
Bọn họ lần lượt vượt qua Ngũ Nhạc tiên sơn, đi về phía Ngọc Kinh Tiên Thành.
Trong đạo tràng Nhân Sâm Quả Thụ, Hứa Ứng cảnh giác lườm Lan Tố Anh một cái, thầm nghĩ: "Hóa ra tên thật của Tô lão lục này là Lan Tố Anh. Người này thấy ta tu thành thập động thiên, nhiều lần thăm dò ta, muốn xem ta có triệu hoán được động uyên Thái Nhất hay không, tuyệt đối là đương kim Tiên Đế Chí Tôn, chờ lấy đầu ta đây mà!"