← Quay lại trang sách

Chương 1336 Thủ đoạn Chí Tôn 3

Cô tiến vào Tàng Kinh điện của Tiên Đế, đọc điển tịch, phát hiện một quyển thư tịch Tiên Đế Chí Tôn đã phê duyệt, phía trên ghi lại nội dung có liên quan tới thập động thiên vaf động uyên Thái Nhất.

Mà động uyên Thái Nhất là động uyên của Hạo Thiên Đế thời đại cổ xưa, cực kỳ khổng lồ, cổ xưa thần bí, ẩn chứa lực lượng vô tận.

Trong sách nói, động uyên Thái Nhất đã biến mất theo cái chết của Hạo Thiên Đế, không rõ tung tích, bây giờ không phải do Tiên Đình nắm giữ.

Trong sách, Tiên Đế Chí Tôn còn phê rằng: "Có được nó, có thể chứng Chí Tôn cảnh."

Câu nói này khiến trái tim của Lan Tố Anh đập loạn thình thịch, bởi vì cô từng nghe Hứa Tĩnh nói qua, Hứa Ứng đang tu luyện thập động thiên.

Vả lại, trước khi Côn Luân bị hủy cũng tồn tại thập động thiên, năm đó Hứa Ứng thường xuyên chơi đùa bên dưới thập động thiên Côn Luân, xem như được trời cao ưu ái!

Cô nóng lòng thương con, dự định gặp được Hứa Ứng thì sẽ nói cho Hứa Ứng biết bí mật này.

Nhưng cũng vì vậy mà Hứa Ứng nghĩ rằng cô là hóa thân của Tiên Đế Chí Tôn, thăm dò và đề phòng cô đủ kiểu.

Trước khi đi Lan Tố Anh đã để lại một tờ giấy viết về ảo diệu và cách triệu hoán động uyên Thái Nhất như trong sách đã nói. Cô lưu lại thứ này vốn là vì muốn tốt cho Hứa Ứng, nhưng giờ phút này, mồ hôi lạnh đột nhiên chảy ròng ròng.

"Lỡ như, lỡ như.... quyển sách đó là Chí Tôn cố ý để cho ta nhìn thấy thì sao?"

Chí Tôn thần toán sâu không lường được, cô ở Tiên Đình nhiều năm như vậy, từ đầu đến cuối đều không biết Chí Tôn sâu cạn thế nào. Hiện tại khả năng tính toán của cô đã vượt qua Đông Vương, nhưng đối mặt với Chí Tôn vẫn cảm thấy thâm sâu khó dò.

Hiện tại cô lại càng hoài nghi quyển sách kia là Chí Tôn cố ý để cô nhìn thấy, lại là Chí Tôn cố ý để cô hạ giới, chính là để Hứa Ứng biết ảo diệu và cách triệu hoán động uyên Thái Nhất!

"Ứng nhi, con ngàn vạn không thể tu luyện triệu hoán động uyên Thái Nhất!"

Trường Sinh Đế một kích không trúng, đã mất đi tung tích Hứa Ứng, không khỏi tức giận hừ lạnh một tiếng.

Bây giờ hắn đang thu Nhân Sâm Quả Thụ, không rảnh để đuổi theo Hứa Ứng, hắn còn xem trọng Nhân Sâm Quả Thụ hơn cả Sơn Thủy Trượng Thiên Xích, Sơn Thủy Trượng Thiên Xích chẳng qua chỉ là pháp bảo Chí Tôn, nhưng Nhân Sâm Quả Thụ lại là thiên địa linh căn, là nguồn gốc khí vận của Địa Tiên giới,!

Ai nắm giữ cây này, người đó sẽ nắm giữ Địa Tiên giới, người đó chính là Chí Tôn!

Có điều, khi hắn ý đồ xông đến dưới cây, luyện hóa gốc thần thụ này, lại bị Nhân Sâm Quả Thụ phản kháng.

Gốc thần thụ này giống như một tôn Chí Tôn đỉnh thiên lập địa, cành cây bay múa, đạo quả bắn ra quang mang, bao quanh nổ tung, luôn luôn có thể làm cho hắn không thể không lùi bước.

Trường Sinh Đế thử mấy lần, từ đầu đến cuối đều không cách nào đánh vào bên cạnh Nhân Sâm Quả Thụ, ngược lại nhiều lần bị nó bức lui, không cách nào luyện hóa được nó.

Hắn nhất thời không làm gì, lại bị nhánh cây quất một cái, bỏng rát đau nhức.

"Nếu như có Sơn Thủy Trượng Thiên Xích ở đây thì còn có thể trấn áp uy lực của cây này, nói không chừng sẽ có cơ hội luyện hóa nó."

Trường Sinh Đế nghĩ tới đây, đột nhiên phi thân lên, đi tới gần cây, đưa tay hái lấy một quả Nhân Sâm Đạo Quả. Những cành cây còn lại nhao nhao đánh tới, đạo quang bắn ra, Trường Sinh Đế cong ngón tay bắn ra một cái, những cành kia bị đánh lui, hắn hái đạo quả xuống.

Hắn lại đưa tay đi hái thêm đạo quả khác, liên tục hái ba quả, nhưng đạo thụ kia ầm ầm chấn động, càng ngày càng có nhiều cành cùng rễ bay múa, lại muốn liều mạng với hắn.

Trường Sinh Đế không dám thất lễ, mang theo ba quả đạo quả phi thân trở ra, nhanh chóng xông ra khỏi đạo tràng, thầm nghĩ: "Ta cứ cướp lại Sơn Thủy Trượng Thiên Xích trước, sau đó lại đến cướp gốc cây này!"

Đám người Đế Quân, Thiên Tôn vốn đang vờn quanh ở bên ngoài, thấy hắn hái quả thì không dám tới gần. Lúc này Trường Sinh Đế biết khó mà lui, bọn họ mới dám tiến lên, từng người phi thân bay lên, thử hái đạo quả.

Trên Nhân Sâm Quả Thụ chỉ còn lại có mười bảy quả đạo quả, số lượng không nhiều, đám Thiên Quân dùng chân thân đến đây chuyến này đã có đến mười sáu người, trong đó, người có bổng lộc triều đình chỉ có tám người là Đế Quân, Nguyên Quân, Thiên Tôn, Đông Vương tứ đại Thiên Tôn khác.

Đám người thi triển thủ đoạn, nhưng đều bị Nhân Sâm Quả Thụ đánh xuống, cho dù là Đế Quân, Thiên Tôn, đối mặt với gốc cây giỏi bảo vệ quả này, cũng chỉ có thể miễn cưỡng toàn thân trở ra.

"Sao đạo quả này lại khó hái như vậy chứ?" Tài Thiên Tôn cắn răng.

Ninh Thiên Tôn phát động Thái Tuế máu thịt, bảo vệ quanh thân, chuẩn bị thử lại một lần nữa.