Chương 1338 Bàn tính thành tinh 1
Đám người Trường Sinh Đế, Đế Quân đều tự mình lui lại, nhìn chằm chằm về phía Tiên Đế Chí Tôn, nhất là Trường Sinh Đế, mặc dù bất động thanh sắc, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy khó chịu.
Lúc trước, hắn thử thu lấy Nhân Sâm Quả Thụ ngay trước mặt mọi người, cuối cùng thất bại, không thể không hái ba quả đạo quả, dự định tìm lại Sơn Thủy Trượng Thiên Xích xong lại đến cướp đoạt gốc cây này.
Tiên Đế Chí Tôn giữa đường "Ngẫu nhiên gặp" hắn, nắm tay của hắn, khiến cho hắn không thể không cùng theo đến đây. Tiên Đế Chí Tôn dáng người khôi ngô cao lớn, nắm tay của hắn giống như nắm một đứa bé con, rõ ràng có dụng ý không tốt.
Vốn dĩ hắn hái ba quả Nhân Sâm Đạo Quả, dự định đưa cho Nguyên Quân một quả, nhưng hắn còn chưa kịp đưa, Tiên Đế Chí Tôn cũng đã đưa cho Nguyên Quân một quả rồi.
Tiên Đế Chí Tôn lại cố ý không cho Đông Vương Nhân Sâm Đạo Quả, chính là đang nhắc nhở hắn, để hắn không thể không tặng một quả đạo quả của mình cho Đông Vương.
Kể từ đó, hắn không chỉ mất đi một quả đạo quả, còn không thể lôi kéo được bất kỳ người nào.
Hiện tại, Tiên Đế Chí Tôn lại muốn thu lấy Nhân Sâm Quả Thụ ngay trước mặt mọi người, kỳ nhân dụng tâm khỏi nói cũng biết, đơn giản là tuyên bố trước mặt mọi người rằng Tiên Đế Chí Tôn vẫn đứng trên Trường Sinh Đế hắn, Tiên Đế Chí Tôn vẫn là chủ của tất cả mọi người!
Chỉ là, Tiên Đế Chí Tôn làm việc đến một giọt nước cũng không lọt, để hắn âm thầm ăn thiệt thòi, lại không thể nói được gì.
Tiên Đế Chí Tôn trải rộng đạo tràng ra, chồng lên đạo tràng của Nhân Sâm Quả Thụ, hai tòa đạo tràng va chạm, nguy hiểm không gì sánh được, lại lộng lẫy xán lạn, từng quầng hào quang bay lên cao, lại chậm rãi lượn lờ tản ra như hơi nước.
Mà Tiên Đế Chí Tôn đi vào bên dưới đạo thụ, mặc cho Nhân Sâm Quả Thụ tấn công, từ đầu đến cuối đều khó mà ảnh hưởng tới hắn mảy may.
Bàn tay của hắn đặt lên Nhân Sâm Quả Thụ, dùng tu vi lớn lao của mình trấn áp dị động của Nhân Sâm Quả Thụ, lấy đạo hạnh của mình để áp chế đạo hạnh của Nhân Sâm Quả Thụ!
Lần luyện hóa này bình thản đến lạ thường, không có động tĩnh kinh thiên động địa, cũng không có dị tượng thạch phá thiên kinh, Tiên Đế Chí Tôn thể hiện vô cùng thong dong nhẹ nhàng.
Càng như vậy, trong lòng mọi người, hắn lại càng sâu không lường được.
Không bao lâu sau, đạo tràng của Nhân Sâm Quả Thụ không phản kháng Tiên Đế Chí Tôn nữa.
"Trên cây còn lại mười quả đạo quả, cứ để lại chờ cho thần tử có công khác vậy."
Tiên Đế Chí Tôn đi tới, cười nói, "Trong Tam Giới triều tịch, khẳng định sẽ có người lập được công lao lớn, mười quả đạo quả, chính là chuẩn bị vì những người này."
Trong lòng đám người Đế Quân không khỏi nghiêm nghị, cử động lần này của Chí Tôn rõ ràng là nói cho bọn họ, trẫm có thể nâng đỡ các ngươi, để cho các ngươi tu thành đạo quả. Các ngươi không nghe lời, trẫm vẫn có thể đề bạt người khác, thay thế các ngươi!
Trường Sinh Đế thấy thế, trong lòng thầm than một tiếng: "Uy thế của Chí Tôn sâu không lường được, không thua gì năm đó. Vậy ta có nên tiếp tục đuổi theo giết Hứa Ứng nữa hay không?"
Hắn chần chờ một chút, hai quả đạo quả không thể bù được pháp bảo Chí Tôn.
"Vẫn phải đòi lại Sơn Thủy Trượng Thiên Xích, chỉ là vấn đề thủ đoạn lấy lại mà thôi."
Trong lòng của hắn yên lặng nói, "Sơn Thủy Trượng Thiên Xích trải qua ta tế luyện, đã vững như thành đồng, dù nó ở nơi nào, ta đều có thể cảm ứng được, ra bên ngoài cứ trực tiếp thu hồi là được. Về phần Hứa Ứng, trừng trị nhẹ một phen là được."
Sau một lúc lâu, Trường Sinh Đế cáo từ rời đi.
Tiên Đế Chí Tôn đứng dậy đưa tiễn, tha thiết nói: "Trường Sinh đạo hữu, ta nói ngươi keo kiệt chỉ là nói đùa thôi, ngươi đừng để trong lòng, ngươi phải rộng lượng hơn mới được."
Trường Sinh Đế đáp lời, rời đi Ngũ Trang quan thì nói: "Xin bệ hạ dừng bước."
Hắn bay lên không trung, trở về Tiên giới, thầm nghĩ: "Muốn ta rộng lượng, trừ khi thiên lôi đánh xuống!"
Hắn cảm ứng phương hướng của Sơn Thủy Trượng Thiên Xích, trong lòng đột nhiên căng thẳng, không ngờ lại không cảm ứng được Sơn Thủy Trượng Thiên Xích!
Trường Sinh Đế ngồi xếp bằng, phát động nguyên thần, điều động đạo thụ đạo quả, chỉ thấy gốc hoa mai kia cắm rễ vào Chư Thiên Vạn Giới, tăng cường cảm giác.
Nguyên thần của hắn hai mắt sáng ngời hữu thần, thấm nhuần Tam Giới,, thu hết tất cả cảnh tượng từ Tiên giới cho tới cõi âm vào mắt!
Nhưng hắn vẫn không tìm được Sơn Thủy Trượng Thiên Xích.
Trên trán Trường Sinh Đế toát ra mồ hôi lạnh, Sơn Thủy Trượng Thiên Xích này vậy mà giống như tiêu thất vào hư không vậy, mấy trăm ngàn năm qua hắn không ngừng rèn luyện, để lại dấu ấn, giống như bị người khác xóa đi, không thể cảm ứng được nữa!