Chương 1344 Mặc ta nắn bóp 1
Nữ tử bên kia kia giống như là nghe được cái gì, ngẩng đầu lên, mày liễu như khói xa, đôi mắt vừa giống ẩn tình, lại như vô tình, vừa gần vừa xa.
Cô nhìn về phía này, thanh âm của Hứa Ứng hoảng hốt truyền đến, nghe không rõ lắm.
Hứa Ứng cao giọng nói: "Bước lên trên cầu đi! Ta giúp cô!"
Nữ tử kia nhìn quanh, tựa hồ thấy được Thái Nhất Thần Kiều của Hứa Ứng, đang muốn tung người bay lên, đột nhiên, trên sông có gió mạnh thổi qua, đánh cho Thái Nhất Thần Kiều vỡ nát tan rã!
Hứa Ứng kêu lên một tiếng đau đớn, khí huyết phản chấn, đau đớn đến mức suýt nữa thổ huyết.
Y phát động Thái Nhất Bất Diệt Chân Kinh, đè xuống khí huyết đang dâng trào, bình phục nguyên khí, thần thức, trong lòng có chút sợ hãi: "Con sông kia là sông gì? Sao gió trên đó lại lợi hại như vậy chứ?”
Thái Nhất Thần Kiều của y cơ hồ là thần thông Chí Tôn cảnh, từng đối chiến với Đông Vương, đối chiến với phân thân của Đế Quân, ai nhìn thấy cũng phải khâm phục.
Nhưng chỉ riêng gió trên mặt sông đã thổi nát Thái Nhất Thần Kiều của y, để y khiếp sợ không thôi.
"Tu vi của ta vẫn không đủ, cứ đợi thêm một thời gian nữa, đợi ta tu luyện tới Khấu Quan kỳ, mở ra Ngọc Kinh Thiên Quan, hẳn là sẽ có đủ pháp lực." Hứa Ứng thầm nghĩ.
Bờ bên kia, ánh mắt của nữ tử lóe lên, nhìn về phía hư không trên mặt sông, chỉ thấy Thần Kiều phá diệt, không còn sót lại chút gì.
Cô cũng cảm thây kinh dị, hạ giọng nói: "Cảnh tượng vừa xuất hiện khi nãy là gì chứ? Chẳng lẽ có người có thể vượt qua Thời Quang Trường Hà, tới đây cứu ta ư?"
Dòng sông sóng cả mãnh liệt kia chính là Thời Quang Trường Hà do tuế nguyệt vô tận ngưng tụ thành, cô bị vây ở một thời gian khác, vĩnh viễn không cách nào đặt chân đến thế giới hiện thực.
"Đáng tiếc, thần thông của người kia hơi yếu một chút, không cách nào chống lại sự ăn mòn của thời gian." Cô hạ giọng nói.
Thời gian như gió, tuế nguyệt như đao, cho dù là Thái Nhất Thần Kiều cũng không thể kiên trì bao lâu trên dòng sông này.
Cô lẳng lặng chờ đợi, cô biết, người cứu cô đã ra tay một lần, nhất định sẽ ra tay lần thứ hai!
Hứa Ứng phi thân ra khỏi Sơn Thủy Trượng Thiên Xích, nói chuyện này với Quả Chuông, Quả Chuông kinh ngạc nói: "Rốt cuộc nữ tử đó là ai chứ? Tại sao lại xuất hiện trong thời không của Sơn Thủy Trượng Thiên Xích? Vả lại, vì sao lại cách ba tầng thời không?"
Hứa Ứng lắc đầu nói: "Ta cũng không biết."
Quả Chuông đột nhiên nói: "A Ứng, ngươi cảm thấy có khi nào nữ tử này chính là nguyên chủ nhân của Sơn Thủy Trượng Thiên Xích hay không?"
Hứa Ứng ngơ ngẩn, không khỏi cười nói: "Chung gia, nếu cô ta là nguyên chủ nhân của Trượng Thiên Xích, vậy thì chính là một tôn tồn tại Chí Tôn cảnh, làm sao lại bị phong ấn bên trong pháp bảo Chí Tôn bên trong của mình chứ? Không thể nào đâu!"
Quả Chuông cũng cảm thấy suy đoán của mình không hợp thói thường, nói: "Cũng phải. Nếu như tồn tại Chí Tôn cảnh bị phong ấn ở trong pháp bảo của mình, như vậy tồn tại phong ấn cô phải đáng sợ đến mức nào chứ. Không thể có tồn tại lợi hại như thế được. Còn nữa, A Ứng, gốc quái hoa Thiên Hà này nên xử trí như thế nào đây?"
Nó đã trấn áp quái hoa Thiên Hà rất lâu, gốc quái hoa này thỉnh thoảng lại muốn va chạm một chút, khiến cho nó rất mệt mỏi.
Hứa Ứng nhìn về phía quái hoa Thiên Hà, lúc y ăn Nhân Sâm Đạo Quả, gốc quái hoa này lại muốn thôn phệ thập cảnh đạo hoa của y, may mà bị Quả Chuông phát hiện, đánh bay nó đi.
Chuyện tới nước này, Hứa Ứng cũng phát hiện gốc quái hoa này có gì đó không thích hợp.
"Trước tiên cứ án binh bất động, không nên đánh rắn động cỏ."
Hứa Ứng truyền âm nói, "Chung gia, ngươi tiếp tục trấn áp nó, ta sẽ nói Tiểu Thiên Tôn phái người đi tìm Ngộ Không đạo nhân!"
Tiên Đình.
Hứa Tĩnh tìm tới chỗ Tiên Đế Chí Tôn, trước tiên hành lễ theo cấp bậc lễ nghĩa, lễ bái xong rồi, lúc này mới đứng dậy nói rõ ý đồ đến, nói: "Đẩu bộ là một trong Lục bộ, là bộ hạ trung thành nhất của Tiên Đế. Thần nghe nói năm bộ khác, đều có Nhân Sâm Đạo Quả, duy chỉ có Đẩu bộ là không có, thần vì muốn kêu oan vì Đẩu bộ! Năm bộ khác đều có hai lòng, chỉ có Đẩu bộ là không như thế, lần này năm bộ khác đều được ban Nhân Sâm Đạo Quả, nếu như Đẩu bộ không có, chẳng phải là người thân đau đớn kẻ thù sướng vui hay sao?"
Tiên Đế Chí Tôn liếc nhìn hắn một cái, nói: "Hiền tế, ngươi đã dùng Nhân Sâm Đạo Quả rồi. Dùng thêm một quả nữa cũng không có tác dụng gì đâu."
Hứa Tĩnh nói: "Thần cũng là vì công bằng mà thôi. Nhân Sâm Đạo Quả của thần là do Hiền công chúa cho. Hiền công chúa yêu mến tiểu thần, nên mới vụng trộm đưa cho tiểu thần một quả. Nhưng thần đồng thời cũng là Đẩu bộ Thiên Tôn, bệ hạ cho năm bộ khác, nhưng lại không cho Đẩu bộ, tướng sĩ Đẩu bộ sẽ nghĩ gì đây? Thần mới vừa tới đến Đẩu bộ, chỉ sợ khó mà phục chúng. Xin bệ hạ minh giám!"