Chương 1346 Mặc ta nắn bóp 3
Quả Chuông cảm thấy tiếc hận, không thể treo đạo quả của mình lên, chẳng phải là áo gấm đi đêm, lãng phí đạo quả hay sao?
Tiểu Thiên Tôn còn đang lĩnh ngộ mười loại đạo diệu bên trong Đại La Thiên của Hứa Ứng, nhưng qua hơn mười ngày, hắn đã từ bỏ sinh tử, đạo lực, hư không cùng hỗn nguyên, tập trung đi nghiên cứu sáu loại khác.
Hứa Ứng lĩnh ngộ ra bốn loại đạo diệu này khó khăn cỡ nào, hắn muốn một lần là xong, trừ phi thiên phú phải cao hơn Hứa Ứng rất nhiều, nếu không thì không có khả năng làm được điều đó.
Tiểu Thiên Tôn tập trung nghiên cứu Đại La lục cảnh khác thì quen tay hay việc hơn, nguồn gốc sáu loại đạo diệu này của Hứa Ứng cũng là từ lục bí tổ pháp của Hứa gia, Tiểu Thiên Tôn cũng từng nhận lục bí tổ pháp, tu hành nó đủ để bù đắp thiếu hụt của mình trên phương diện đạo tràng.
Hứa Ứng đến kiểm tra xem hắn tiến bộ ra sao, để Tiểu Thiên Tôn thi triển đạo tràng lại lần nữa.
Ánh mắt của Tiểu Thiên Tôn lóe lên, chiến ý dâng trào: "Xin sư phụ dạy ta!"
Hắn phát động đạo tràng, Đại La đạo tràng của Hứa Ứng đè xuống, Tiểu Thiên Tôn vẫn có thể gắng gượng vận chuyển đạo tràng, lòng tin tăng gấp bội, phát động huyền công, thân thể bát chuyển, cường hoành vô địch, đánh về phía Hứa Ứng!
Hứa Ứng chờ Tiểu Thiên Tôn đánh tới trước chân mới so mấy chiêu với hắn, cảm nhận được thân thể cường đại vô địch của hắn, trong lòng thầm khen Cửu Chuyển Huyền Công đúng là tuyệt diệu.
"Không tệ, không tệ, ngoài trừ huyền công bát chuyển có chút vấn đề ra thì không có vấn đề gì lớn." Hứa Ứng khen ngợi.
Tiểu Thiên Tôn lòng tin tăng vọt, cười nói: "Sư phụ sao không chỉ giáo ta một phen?"
Hứa Ứng thở dài, tên đệ tử này của mình cái gì cũng tốt, chính là có đôi khi dễ dàng bành trướng, không biết là học theo ai nữa.
Hắn tâm niệm khẽ động, Hỗn Độn Hải bên trong La Thiên thập cảnh có một đóa Hỗn Độn Kim Liên hiện ra, phát ra đạo vận nặng nề.
Tiểu Thiên Tôn đau đớn kêu lên một tiếng, lập tức cảm thấy đạo tràng của mình giống như bị mười vạn tám ngàn tôn Tiên Vương trấn áp, không cách nào vận chuyển.
Hắn còn có thể gắng gượng hành động, nhưng sau một khắc, huyền hoàng nhị khí bên trong đệ nhị cảnh của La Thiên thập cảnh cũng có một đóa huyền hoàng đạo hoa hiện ra từ thanh trọc nhị khí. Đạo hoa cắm rễ giữa thiên địa, hấp thu thiên địa đạo lực. Hoa này vừa ra, Tiểu Thiên Tôn chỉ cảm thấy chính mình giống như bị mười vạn tám ngàn tôn Tiên Vương cưỡi trên người, không thể động đậy được.
Bất chợt, Lưu Ly Hoa bên trong đệ tam cảnh Lưu Ly Tịnh Không nở rộ, giống như lưu ly chế thành, theo sau chính là bất diệt tiên chu mọc ra từ bên trong Bất Diệt Linh Quang của đệ tứ cảnh, toàn thân tỏa ra linh quang.
Bên trong đệ ngũ cảnh Ngọc Kinh Tiên Thành mọc ra âm dương song chu, đệ lục cảnh Thái Cực tiên thành mọc ra hắc bạch kỳ hoa, mặt nước bên dưới Thần Kiều của đệ thất cảnh mọc ra sinh tử hoa, trong Vô Định Trường Hà của đệ bát cảnh sinh ra đạo lực kim liên, bên trong Hư Không Chi Diễm đệ cửu cảnh sinh ra hư không hoa.
Đạo hoa của cửu cảnh sinh ra, Tiểu Thiên Tôn đã sớm bị áp chế đến mức đừng nói là tu vi pháp lực, ngay cả ý thức cũng không thể động đậy được.
Ngoài chín loại đạo hoa này ra, còn có loại đạo hoa thứ mười, là đạo hoa của đệ thập cảnh động uyên Thái Nhất, chỉ là gốc đạo hoa mơ mơ hồ hồ này, nằm bên trong trong động uyên Thái Nhất.
Động uyên Thái Nhất còn cách lúc hiện thế rất xa, gốc đạo hoa này từ đầu đến cuối cũng không cách nào hiện thân.
Hứa Ứng thu đạo hoa lại, cười nói: "Ngươi đã làm rất tốt rồi, có thể tiếp đỡ được một gốc đạo hoa của ta trấn áp, đã khó lường lắm rồi. Chắc hẳn đây chính là thành tựu mở Võ Đạo Bỉ Ngạn đúng không?"
Tiểu Thiên Tôn vừa thất vọng, lại có chút vui vẻ.
Hắn và Võ Đế Thẩm Lạc hợp lực mở Võ Đạo Bỉ Ngạn, tòa bỉ ngạn kia bây giờ càng lúc càng lớn mạnh, thành tựu của hắn cũng càng ngày càng cao.
Quả Chuông nói nhỏ: "A Ứng, sao ta cảm giác hình như có chỗ nào đó không đúng thế? Đạo hoa của ngươi hẳn là tu vi Thiên Quân cảnh đúng không? Một đóa đạo hoa Thiên Quân cảnh, còn có thể không trấn áp được Hứa Nhị Cẩu à?"
Hứa Ứng đen mặt, truyền âm nói: "Quả Chuông, hắn là đệ tử của ta chứ không phải kẻ thù của ta, ta tốt xấu gì cũng phải chừa cho hắn chút lòng tin, không thể bóp tắt như thế được. Vả lại, hắn tên Tiểu Thiên Tôn, đừng gọi hắn là Hứa Nhị Cẩu nữa."
Nếu như là lúc trước, thỉnh thoảng Hứa Ứng sẽ gọi Tiểu Thiên Tôn là Hứa Nhị Cẩu, nhưng về sau lại thấy không ổn. Tiểu Thiên Tôn là Nhị Cẩu, vậy đại cẩu lão cẩu là ai đây?
Cái này còn không phải đã quá rõ ràng rồi ư?