Chương 1347 Mặc ta nắn bóp 4
Vả lại, từ khi ngăn cách giữa tiên phàm không còn sâm nghiêm như trước nữa, Hứa Ứng cũng gặp phải không ít Tiên nhân gọi lén sau lưng y là Hứa lão cẩu.
Đến mức Hứa Ứng nghe thấy tên Tiểu Thiên Tôn thì lại rơi nước mắt cá sấu, sinh ra cảm giác dằm trong tim.
"Tiểu Thiên Tôn, huyền công bát chuyển của ngươi có vấn đề rất lớn, nếu như gặp được Tiên Quân bình thường thì cũng thôi, gặp được cao thủ, chỉ sợ sẽ dễ dàng phá giải huyền công bát chuyển của con ngay."
Hứa Ứng nói: "Tiên giới lên chức khó khăn, không có hậu trường căn bản không có cách thăng chức được, vậy nên Tiên Quân ở Tiên giới hơn phân nửa đều không phải là Tiên Quân bình thường. Ngươi gặp phải bọn họ, chắc chắn chịu ăn thiệt thòi. Ta có một kế hoạch, không bằng đi tìm tiên mộ của người khai sáng ra Cửu Chuyển Huyền Công, nói không chừng có thể tìm được Cửu Chuyển Huyền Công hoàn chỉnh..."
Cửu Chuyển Huyền Công của Tiểu Thiên Tôn được tìm thấy khi đi lịch luyện với Hứa Ứng kiếp trước, chỉ là một phần tàn khuyết, đến kiếp này, Hứa Ứng dựa vào nội tình của chính mình, giúp Tiểu Thiên Tôn bù đắp đến đệ bát chuyển. Nhưng đệ bát chuyển tồn tại sơ hở rất lớn, chỉ là thành tựu của Hứa Ứng ở võ đạo và thân thể cũng không cao hơn Tiểu Thiên Tôn, nên không thể tiếp tục bù đắp môn công pháp này nữa.
Tiểu Thiên Tôn đang muốn nói chuyện, đột nhiên có tiên nhân Tổ Đình chạy đến, nói: "Khởi bẩm Thiên Tôn, chúng ta tìm được tung tích của Ngộ Không đạo nhân rồi."
Hứa Ứng tinh thần phấn chấn, Tiểu Thiên Tôn vội vàng nói: "Vị tiền bối này đang ở nơi nào?"
Tiên nhân Tổ Đình kia nói: "Đã tới Vô Lượng Hỏa Hải!"
Hứa Ứng kinh ngạc, Vô Lượng Hỏa Hải? Nơi này không phải là tiên mộ của vị Nhị Lang Chân Quân kia sao? Vả lại, nghe đồn lò bát quái luyện đan của Thái Thanh Đạo Tổ rơi xuống thế gian đã tạo thành vùng biển lửa kia.
"Ngộ Không đạo nhân đến đó làm cái gì?"
Hứa Ứng không khỏi suy tư, "Chẳng lẽ hắn cũng biết chuyện chủ nhân của Như Ý Đại La Thiên chưa chết hẳn, cho nên dự định thu lò bát quái luyện đan của Đạo Tổ xem như quà nhận lỗi ư? Thế làm sao được chứ?"
Y chợt thấy hưng phấn, hồn nhiên không thấy xấu hổ gì cả.
Tiên nhân Tổ Đình kia nói: "Thời gian gần nhất, Vô Lượng Hỏa Hải luôn có hỏa diễm bắn ra vô cùng dữ dội, có người hoài nghi thứ bị trấn áp bên dưới tiên mộ của Nhị Lang Chân Quân đang gây sóng gió. Chỉ sợ thứ này sắp sửa thoát ra rồi."
Tiểu Thiên Tôn dò hỏi: "Sư phụ, Ngộ Không đạo nhân đến đó, có phải là vì việc này hay không?"
Hứa Ứng cũng đã được nghe nói bên dưới tiên mộ của Nhị Lang Chân Quân trấn áp một tồn tại vô cùng cường đại, bất tử bất diệt, Nhị Lang Chân Quân trước khi lâm chung đã trấn nó dưới biển lửa do lò bát quái luyện đan hình thành, chính là vì mượn uy lực của món Đại La Tiên khí này để luyện hóa nó thành tro!
Nhưng hiện tại xem ra, ngay cả Đại La Tiên khí cũng không thể luyện hóa thứ bị trấn áp trong biển lửa kia, thật đúng là không thể tưởng tượng nổi.
"Tàn thiên của Cửu Chuyển Huyền Công chúng ta lấy được năm đó chính là xuất từ phát tiên mộ của Nhị Lang Chân Quân, hiện tại bên dưới tiên mộ của Chân Quân lại có bạo động, đúng là lúc thích hợp để sư đồ chúng ta báo ân."
Hứa Ứng nói với Tiểu Thiên Tôn, "Ngươi đã cầm chỗ tốt của Nhị Lang Chân Quân, đương nhiên là phải cúc cung tận tụy, vì Nhị Lang Chân Quân trấn áp ma đầu trong biển lửa kia. Lần này, hai sư đồ ta sẽ tự mình đi một lần."
Tiểu Thiên Tôn mừng rỡ vạn phần, vội vàng đáp dạ.
Năm đó hắn vẫn là một tiểu tử trẻ người non dạ, luôn luôn đi theo Hứa Ứng khi đó hối hả ngược xuôi, thăm mộ viếng lăng, khắp nơi thăm dò chân tướng Tổ Đình xuống dốc, vậy nên nên bị người người kêu đánh kêu giết.
Đó đúng là những năm tháng tuổi trẻ tươi đẹp, khiến cho người ta hoài niệm.
Hứa Ứng tế đế liễn lên, Tiểu Thiên Tôn thấy đế liễn kia quả thực quá hoa lệ, ngập ngừng không dám đi lên, Hứa Ứng nói lời thấm thía: "Vi sư không phải phô trương lãng phí, mà là kẻ thù của vi sư quá nhiều, không cẩn thận là sẽ bị người ta giết chết, không thể không đề phòng."
Tiểu Thiên Tôn nghe vậy, đành phải cùng y leo lên đế liễn.
Hứa Ứng ngồi trên đế liễn, đỉnh đầu không có lọng che bảo vệ, cứ lo lắng sẽ có một bàn tay bất ngờ từ phía trên đập xuống, ấn chết y ngay bên trong đế liễn, hoặc là có một thanh tiên kiếm nào đó xé không bất ngờ bay tới, đâm thủng đầu của mình.
"Đáng tiếc, không thể mượn thêm một đỉnh lọng che từ chỗ Ai Đế." Trong lòng Hứa Ứng âm thầm tiếc hận.
Tiểu Thiên Tôn bây giờ là lãnh tụ của Tổ Đình, điều đến mấy con cự thú Thái Cổ, lại thêm hai con Thiên Bằng, kéo đế liễn vỗ cánh bay lên, nhắm thẳng về phía Vô Lượng Hỏa Hải.