Chương 1366 Chí Tôn? Ngươi cũng xứng 2
Nếu không phải đối thủ là Trường Sinh Đế, đổi lại là người khác thì đã sớm bị y giết rồi!
Mà Trường Sinh Đế nhẹ phẩy lên lưng y một cái, một kích kia cũng cực kì khủng bố, nhưng cũng may Vô Lậu Kim Thân của Hứa Ứng đã có chỗ tiểu thành, nên không bị Trường Sinh Đế đánh chết.
Lực lượng trong cái phất của Trường Sinh Đế vô cùng kinh người, đánh vào trong cơ thể của y, vực Hi Di rung chuyển như bão táp, Đại La đạo tràng thập cảnh rối loạn, nhưng Hứa Ứng vận chuyển Vô Lậu Kim Thân, hết thảy lực lượng dị chủng trong cơ thể đã lập tức bị luyện đi!
Hứa Ứng không những thương thế khỏi hẳn, ngược lại còn cảm giác được tu vi của mình vậy mà lại tăng lên vì một kích của Trường Sinh Đế, khiến cho y mừng rỡ như điên!
Vô Lậu Kim Thân là loại công pháp đầu tiên có thể đồng thời vận luyện Đại La thập cảnh của y, dùng lực lượng thập cảnh để rèn luyện tăng cường thân thể, tăng cường thân thể y lên với tốc độ cực kỳ nhanh.
Quan trọng nhất chính là, môn công pháp này bị đánh xong còn có thể tăng công lực lên, đây là điều y không thể nghĩ tới.
"Ngộ Không đạo nhân phải gặp hoàn cảnh gì mới khai sáng ra môn pháp môn luyện thể bị đánh sẽ tăng công lực lên này chứ?" Hứa Ứng âm thầm ước đoán.
Chỗ tốt nhất của Vô Lậu Kim Thân chính là có thể luyện hóa Tạo Hóa chi khí trong cơ thể.
Tạo Hóa chi khí trong cơ thể y là phần còn sót lại lúc Quy Đạo Ngọc Bàn tái tạo thân thể cho y, thân thể cải tạo của y là Tạo Hóa Thánh Thể, cường hoành hơn lúc trước rất nhiều.
Nhưng sau này ở Ngũ Trang quan, Hứa Ứng quyết đấu với phân thân Đế Quân, thân thể hủy diệt ở trong Diệt Tuyệt tiên trận, chỉ còn lại Bất Diệt Nguyên Thần.
Khi đó Hứa Ứng lấy Bất Diệt Nguyên Thần tạo ra thân thể, thân thể mới vốn nên nên là thân thể thuần chính, không còn là Tạo Hóa Thánh Thể, nhưng mà thân thể phục hồi sau này vẫn là Tạo Hóa Thánh Thể.
Bên trong Quy Đạo Ngọc Bàn, Tạo Hóa chi khí giúp y khôi phục thân thể, có thể chưa chắc đã mang ý tốt!
Bây giờ Vô Lậu Kim Thân có thể luyện hóa Tạo Hóa chi khí, cũng có thể để y thoát khỏi vận mệnh bị chủ nhân Quy Đạo Ngọc Bàn điều khiển!
"Ngộ Không đạo nhân chắc hẳn là tồn tại duy nhất biết được cảnh ngộ của ta, nhưng không động tâm tư gì trên người ta."
Hứa Ứng thầm nghĩ, "Chỉ sợ Sơn Thủy Trượng Thiên Xích này cũng có vấn đề rất lớn. Nhưng chỉ có Ngộ Không đạo nhân là xuất phát từ ý định báo ân nên mới giúp ta nhiều như vậy, là người tình cảm."
Cùng lúc đó, đám người Chung Nghi Đế Quân và Trần Triều Sinh đang nhanh chóng đuổi theo Vi Tự vừa thoát khốn, chỉ thấy phía trước thiên địa nguyên khí cuồn cuộn phun trào, hình thành vân khí, hóa thành mây đen vạn dặm.
Thiên địa nguyên khí xoay tròn trong mây đen kia, hình thành một cái cối xay khổng lồ, ở trong cối xay phát ra từng tiếng sấm rền, vô số lôi đình ầm ầm bổ tới, trong lúc đó một luồng linh khí thô to không gì sánh được từ trên trời giáng xuống, rót vào trong cơ thể Vi Tự.
Thân hình Vi Tự di động, mây đen do thiên địa nguyên khí hình thành cũng theo đó di động.
"Thân khí thế đúng là hung ác, quả nhiên kinh thiên động địa!"
Chung Nghi Đế Quân âm thầm kinh hãi, Vi Tự thành danh rất sớm, tại sáu mươi vạn năm trước cũng đã vang danh thiên hạ, là cuồng nhân chiến đấu lừng lẫy, đã từng vì Tiên giới lập ra vô số công lao hãn mã.
Năm đó Chung Nghi Đế Quân chỉ là một Tiên nhân nho nhỏ, chưa có dánh tiếng gì ở Tiên giới, mà Vi Tự thì đã tỏa sáng vạn trượng, được tôn xưng là tồn tại có hi vọng trở thành Chí Tôn nhất.
Năm đó Vi Tự chính là tồn tại hắn cần ngước nhìn, Chung Nghi Đế Quân tu luyện tới hiện tại, vậy mà phát hiện chính mình vẫn phải ngước lên nhìn hắn!
Chẳng qua Vi Tự thành danh nhanh, biến mất cũng nhanh, bỗng chốc đã mai danh ẩn tích, chẳng còn thấy bóng dáng ở Tiên giới nữa.
Tất cả mọi người đều không hề đề cập tới Vi Tự nữa, giống như người này chưa từng tồn tại. Dù sao khi đó vừa mới thành sự, Tiên giới vừa lập, tất cả mọi người đều chờ chia công lao, bớt đi một người chia công, bọn họ sẽ được chia nhiều hơn.
Mãi đến lần này mới có người truyền lệnh, để Chung Nghi Đế Quân và Trần Triều Sinh đến cứu Vi Tự. Dù sao lần Tam Giới triều tịch này, nguy cơ trùng điệp, có thể thêm một vị cường giả chia sẻ nguy hiểm, mình sẽ bớt một phần nguy hiểm.
Tất cả mọi người hiểu đạo lý trong đó.
Vi Tự bay ra khỏi Vô Lượng Hỏa Hải, đi thẳng vào khu vực trung tâm của Tổ Đình, tuần tra bốn phía một phen, đột nhiên hạ xuống trên một ngọn thánh sơn.
Nơi đây sơn thanh thủy tú, chim hót hoa nở, Tiên Linh chi khí còn sót lại trên thánh sơn cực kỳ bất phàm, còn có một cái tông môn Tổ Đình xây dựng ở nơi này, ước chừng có bốn năm trăm người, vô cùng hưng thịnh.