← Quay lại trang sách

Chương 1391 Nguyên Thú ngũ quân tử 2

Bọn họ là bị hung khí trong Long Đình tiết ra ngoài trùng kích, bên trong hung khí ẩn chứa nguyên khí Long tộc, còn gọi là long nguyên, còn có oán niệm ác niệm của Long tộc, chỉ cần tiếp xúc phải thì sẽ lập tức tách ý thức của những người này ra, khiến máu thịt của bọn họ hóa rồng.

Thực lực của đám quái long huyết cốt này không hề tầm thường, cực kỳ hung ác, Có điều những nữ tử xung quanh Chu Thiên Tử có thực lực cao cường, quái long huyết cốt không phải là đối thủ của các cô.

Hai bên vách Long Uyên còn có mạch máu thô to phủ phục, uốn lượn leo lên, chia ra từng mạch máu nhỏ hơn, có nhiều chỗ còn có vảy rồng to lớn, cao chừng hai ba người, có máu tươi chảy xuống, không biết máu từ đâu ra.

Hung khí ở nơi này vẫn rất nặng, trong không gian tràn ngập một cỗ khí tức tử vong, mục nát, điêu vong vô cùng khiếp người.

Nhạn Không Thành cũng ở cách đó không xa, nhìn thấy bọn họ thì thầm giật mình, hạ giọng nói: "Cáo già tới rồi."

Trần Triều Sinh nhìn thấy Liễu Như Ý, không khỏi nhướng mày: "Cửu Cung Đạo Quân cũng tới tham gia náo nhiệt."

Liễu Như Ý nhìn thấy hai người Nhạn Không Thành và Trần Triều Sinh vẫn bình yên vô sự, cũng không khỏi khâm phục Chu Thiên Tử, thầm nghĩ: "Vị Chu sư huynh này cũng là không phải hạng tầm thường."

Ánh mắt của cô rơi trên người Trần Triều Sinh, trong lòng máy động: "Trần sư huynh môn hạ của La Thánh Nhân, hắn cũng tới đây. Có điều người hắn chọn không được tốt lắm, chỉ là một vị Luyện Khí sĩ mà thôi."

Đột nhiên, lại có người tiến vào Long Uyên, Chu Thiên Tử nhìn về phía người kia, trong lòng hơi động: "Hàm Dương độc phu!"

Người tới chính là Tổ Long Triệu Chính, bên cạnh còn có một nam tử cao lớn, một thân cơ bắp cuồn cuộn như được đao khắc, hùng tráng không gì sánh được.

Hung khí của nam tử kia còn nặng hơn hung khí bên trong Long Uyên, thậm chí còn chủ động hấp thụ long khí trên không trung, luyện hóa vào cơ thể!

Tổ Long Triệu Chính cũng để ý đến Chu Thiên Tử Cơ Mãn, trong ánh mắt toát ra vẻ kinh ngạc, nhưng không tới gần, hạ giọng nói: "Hạo Kinh cương thi!"

Hai người là đối địch, đều là loại tàn độc, đều từng muốn diệt trừ đối phương để độc bá Nguyên Thú. Chu Thiên Tử độ kiếp trước, Tổ Long độ kiếp sau, chỉ là Chu Thiên Tử ở lại Nguyên Thú, còn Tổ Long lại một mình leo lên thiên lộ, vậy nên cuối cùng mỗi người đi một ngả.

Trần Triều Sinh nói với Vi Tự: "Vi đạo hữu, có thể hợp tác lần nữa hay không?"

Vi Tự khom người thi lễ với hắn, nói: "Đa tạ ân cứu giúp."

Trần Triều Sinh nhíu mày, Vi Tự chính là hung thần, đã khi nào khách khí như vậy chứ? Bọn họ cứu mạng hắn, hắn thoát ra xong cũng chỉ biết ăn với ăn, cái gọi là ân tình không hề liên quan gì tới hắn cả.

"Sư phụ nói, người cứu hắn đi là Tiên Đế Chí Tôn, hiện tại xem ra quả nhiên không sai."

Trần Triều Sinh thầm nghĩ: "Vi Tự trở nên nho nhã lễ độ, chính là nói cho ta biết hiện tại hắn thân bất do kỷ, không thể không làm trái bản tính. Hắn đã bị Tiên Đế Chí Tôn khống chế."

Trần Triều Sinh thầm than một tiếng, La Thánh Nhân nhọc lòng vì cứu Vi Tự, kết quả lại thành làm lợi cho Tiên Đế Chí Tôn. Không thể không nói, thủ đoạn của Tiên Đế Chí Tôn vẫn cao minh hơn một chút.

Bỗng nhiên, lại có người đi vào Long Uyên, lại là một người khổng lồ, kích thước còn cao lớn hơn Vi Tự rất nhiều, nhưng lại áo mũ chỉnh tề, giống như một người đọc sách.

"Chủ nhân Nê Hoàn cung!" trong lòng Tổ Long và Chu Thiên Tử đều giật mình.

Chủ nhân Nê Hoàn cung thu hoạch thế nhân, một mẻ hốt gọn tất cả khách câu cá và người cắt rau hẹ tích lũy hơn bốn vạn năm của Nguyên Thú thế giới, trở thành người thắng lớn nhất, độ kiếp phi thăng, lén xông vào Tiên giới, hoàn toàn xứng đáng là tuyệt thế hung nhân hàng đầu Nguyên Thú thế giới, còn tàn bạo hơn so với bất kỳ kẻ nào trong số bọn họ!

Chủ nhân Nê Hoàn cung cũng để ý đến bọn họ, trong lòng khẽ động, nhưng không hề lên tiếng mà chỉ nhẹ nhàng gật đầu với bọn họ mà thôi.

Lúc này, giọng nói của Hứa Ứng từ phía trên truyền đến, cười nói: "Hôm nay sao trùng hợp như vậy, có thể gặp phải các ngươi cùng một lúc thế này?"

Bốn người đều giật mình, chỉ thấy Hứa Ứng lẻ loi một mình đi vào trong Long Uyên. Chu Thiên Tử, Tổ Long và chủ nhân Nê Hoàn cung đều trầm mặc, không nói một lời.

Nhạn Không Thành lại hưng phấn vô cùng, ngoắc tay với hắn: "Hứa huynh! Bên này!"

Trần Triều Sinh cuống quít tránh ra sau lưng Nhạn Không Thành, trong lòng âm thầm kêu khổ: "Tên này gặp được ta, không biết sẽ làm gì ta đây!"

Hứa Ứng liếc mắt nhìn quanh một cái, ánh mắt lóe lên, trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc. Những người này cùng vào đây là chuyện y tuyệt đối không thể lường trước được.