← Quay lại trang sách

Chương 1432 Đầu sỏ trên Cửu Thiên 1

Tổ Long trầm mặc không nói, hắn cũng không phải là người thích nói chuyện, rất nhiều long hồn trong thức hải của hắn run lẩy bẩy, hoảng sợ nhìn ra bên ngoài.

Những long hồn này là hắn chủ động dẫn vào trong cơ thể mình, năm đó hắn là Thần Châu Đại Đế cao quý, dẫn long mạch thiên hạ, hội tụ long khí nhập thể để tu luyện. Trong bốn người, long khí của hắn nặng nhất, được trời ưu ái, bởi vậy số lượng mảnh vỡ nguyên thần Viễn Tổ mà hắn thu hút được cũng là nhiều nhất, cũng dẫn tới không ít long hồn tiến vào thức hải của hắn.

"Những kiến thức ẩn chứa trong long hồn này mới là kho báu lớn nhất!" hắn thầm nghĩ.

"Đáng tiếc, Hứa Thiên Tôn chẳng được gì, còn biến thành quái vật."

Liễu Như Ý nhìn Hứa Ứng với ánh mắt thân thiện, cười duyên nói, "Nếu Hứa Thiên Tôn muốn, thiếp thân có thể giới thiệu ngươi Đạo Quân, nhờ Đạo Quân giúp ngươi xua tan long khí cùng hung khí trên người."

"Không muốn, không hứng thú."

Hứa Ứng phất phất tay, cười nói, "Chư quân, hẹn gặp lại!" Nói xong thì quay người rời đi.

"Ngươi còn đang mọc đuôi đấy!" Liễu Như Ý nhắc nhở.

"Liên quan gì đến cô!"

Hứa Ứng xoay người lại, hung hăng nói: "Đồ đàn bà, có gan thì đến đánh ta đi!"

Liễu Như Ý càng ngày càng tức giận, cả giận nói: "Họ Hứa kìa, lão nương nhịn ngươi lâu lắm rồi đấy, lão nương nhất định sẽ thỏa mãn yêu cầu này của ngươi!"

Những nữ tử khác trên tiên vân cũng khí thế hùng hổ đánh tới, mặc dù tu vi thực lực của các cô không bằng Liễu Như Ý, nhưng cũng không khác nhau là mấy, chúng nữ vây quanh Hứa Ứng, mấy hiệp khiến Hứa Ứng lâm vào hoàn cảnh bị đánh, bị chúng nữ đánh đập tàn bạo.

Qua thật lâu sau, thân thể Hứa Ứng từ đầu rồng thân người dần dần biến thành đầu người thân người, đột nhiên đẩy lui chúng nữ, một cước bay ra, đá vào ngực của Liễu Như Ý, nghênh ngang rời đi, còn cười lớn nói: "Đa tạ chư vị tỷ muội giúp ta hóa giải long khí!"

Liễu Như Ý thổ huyết, không biết là bị một cước của Hứa Ứng đạp, hay là bị câu nói của y trước khi rời đi chọc giận.

Chỉ là Hứa Ứng đã đi xa, cô đuổi theo cũng không kịp nữa, đành phải oán hận trở về tiên vân, nói với Chu Thiên Tử: "Sư huynh sau này nhất định phải báo thù cho thiếp đấy!"

Cô ta đã bỏ luôn cả chữ "Thân" đi.

Chu Thiên Tử nghe vậy, tâm thần rung động, âm thầm cảnh giác: "Cơ Mãn ơi Cơ Mãn, ôn nhu hương này là mồ chôn anh hùng, không được vì nó mà sơ sẩy cảnh giác."

Trần Triều Sinh cười nói: "Nhạn chưởng giáo, lần này ngươi lập công lớn, theo ta tới tiên giới một lần đi. Nói không chừng sau này hai ta sẽ là sư huynh đệ đấy."

Nhạn Không Thành khom người vâng dạ, nhẹ nhàng gật đầu ra hiệu với Chu Thiên Tử, Tổ Long và "Tiên Chủ Thiên Lũy thành", sau đó cùng Trần Triều Sinh rời đi.

Vi Tự đuổi theo Tổ Long, hai người cũng trở về Tiên giới, Liễu Như Ý thì mang theo Chu Thiên Tử cưỡi tiên vân bay đi, chỉ còn lại có "Tiên Chủ Thiên Lũy thành".

"Nếu ta chiếm lấy mảnh vỡ nguyên thần Viễn Tổ nhưng không giao cho Thái Nguyên Đạo Nhân, dùng thân phận này âm thầm tu luyện, đợi ta luyện hóa mảnh vỡ nguyên thần mình đã lấy được, chỉ sợ thành tựu tu vi chưa chắc đã thua kém Thái Nguyên Đạo Nhân."

Tiên Chủ Thiên Lũy thành dĩ nhiên chính là chủ nhân Nê Hoàn Cung, trong lòng âm thầm tính toán, "Chỉ là Thái Nguyên Đạo Nhân tất nhiên sẽ điều tra ra ta. Thiên hạ to lớn, không có chỗ nào cho ta ẩn thân, muốn giữ mệnh cũng khó khăn, nơi nào có cơ hội luyện hóa mảnh vỡ nguyên thần Viễn Tổ chứ?"

Nghĩ tới đây, hắn đành đi về phía Tiên giới.

Hắn đi vào Tiên giới, tìm tới động phủ năm đó mình lấy được Đạo Chuyển Tâm Kinh, dập đầu với Đạo Chuyển Tâm Kinh, hạ giọng nói: "Đệ tử đi tới Long Đình một chuyến, đã làm nhục sư môn, để dị bảo sư phụ ban tặng bị hủy, may mắn lấy được mảnh vỡ nguyên thần của Viễn Tổ Long tộc, nay đến đây dâng cho sư phụ. Chỉ là đệ tử ngu dốt, tìm hiểu không ra. Xin sư phụ gợi ý."

Sau đó dập đầu bái lạy.

Không bao lâu sau, ngoài động phủ truyền tới một giọng nói non nớt mang theo ý cười: "Hình sư huynh có ở đây không? Tiểu đệ Điền Hà Tịch, phụng lệnh Thái Nguyên Đạo Nhân tới đón sư huynh tới trên Cửu Thiên."

Chủ nhân Nê Hoàn Cung tháo bỏ lớp da Tiên Chủ Thiên Lũy thành, khôi phục chân thân, đi ra khỏi động phủ, nói: "Sư huynh, tiểu đệ thân thể dơ bẩn, chỉ sợ mạo phạm sư phụ, xin cho ta được tắm rửa thay quần áo."

Ngoài động phủ là một tiểu đồng 13 14 tuổi, mi thanh mục tú, rất có đạo cốt, tên Điền Hà Tịch, cười nói: "Hà Tịch chỉ là đạo đồng môn hạ của lão gia, không dám xưng sư huynh. Hình sư huynh là đệ tử thân truyền của lão gia, địa vị tôn quý, nếu như không chê, cứ gọi ta là Hà Tịch là được."