← Quay lại trang sách

Chương 1433 Đầu sỏ trên Cửu Thiên 2

Chủ nhân Nê Hoàn Cung cũng gọi hắn Hà Tịch, cho hắn ngồi nghỉ chờ một lát, còn mình thì đi vào tắm rửa thay quần áo.

Đợi tắm rửa xong xuôi, ăn mặc chỉnh tề, lúc này chủ nhân Nê Hoàn Cung mới theo hắn cùng tới Đại La Thiên trên Cửu Thiên.

"Là rồng hay là giun đều phải xem chuyến này." Trong lòng của hắn yên lặng nói.

Cùng lúc đó, Chu Thiên Tử cũng đã tới trên Cửu Thiên, theo đám người Liễu Như Ý đi vào Đại La Thiên mà Cửu Cung Đạo Quân đang ở. Liễu Như Ý một đường cười nói mời chào, mang theo hắn đi tới dưới gốc kia đạo thụ đồ sộ kia, dưới cây có một vị đạo nhân áo bào trắng ngồi nghiêm chỉnh, tuổi tác thoạt nhìn có vẻ không lớn, nhưng ánh mắt lại tang thương, sắc mặt hiền lành.

Chu Thiên Tử cúi người bái lạy, nói: "Đệ tử Cơ Mãn, tham kiến sư phụ."

Đạo nhân áo trắng kia chính là Cửu Cung Đạo Quân, giơ tay lên hòa nhã nói: "Cứ đứng dậy mà nói chuyện. Tổ thượng Cơ Vô Ý của con vốn là đệ tử của ta, tu hành tại môn hạ của ta, lại làm quan trong Tiên Đình, đáng tiếc về sau bị người ám toán, bỏ mạng oan uổng. Ta cũng rất đau lòng, hôm nay hậu nhân của hắn quay về sư môn, vi sư cũng lấy làm vui mừng."

Chu Thiên Tử nghe vậy thì nghẹn ngào nuốt lệ, nói: "Trở về sư môn là tín niệm đời đời của nhà họ Cơ của đệ tử, vô số người vì đó mà phấn đấu cả đời, đến đời của đệ tử, cuối cùng cũng nhận được ước muốn!"

Cửu Cung Đạo Quân cũng là có phần cảm động, nói: "Có đệ tử như con, Cửu Cung nhất mạch ta còn sợ gì không có khả năng hưng thịnh? Con hãy thả mảnh vỡ nguyên thần trong thức hải ra, vi sư muốn xem xét một phen."

Chu Thiên Tử đáp dạ, thả thức hải ra.

Trần Triều Sinh cũng mang theo Nhạn Không Thành đi tới trên Cửu Thiên, tiến vào Đại La đạo tràng của La Thánh Nhân, mới vừa tiến vào thì đã nhìn thấy một vị lão nhân tóc trắng từ xa.

Nhạn Không Thành ngạc nhiên, vội vàng lấy chân dung của các đời sư tổ từ trong vực Hi Di ra, so sánh từng cái, đột nhiên kích động vạn phần, xông lên phía trước ôm lấy lão nhân tóc trắng kia, vừa khóc vừa cười, kêu lên: "Thái thượng sư tổ!"

Lão nhân tóc trắng kia vội vàng tránh thoát hắn, nói: "Ngươi là?"

"Đệ tử là Nhạn Không Thành chưởng giáo đời này của Nga Mi."

Nhạn Không Thành lau nước mắt, vui vẻ nói, "Sư tổ, quả nhiên ngài ở chỗ này, Trần sư tổ không có gạt con!"

Lão nhân tóc trắng liếc Trần Triều Sinh một cái, vội vàng kéo Nhạn Không Thành qua một bên, oán giận nói: "Sao con lại đến trên Cửu Thiên chứ? Đây là chỗ con có thể tới sao? Con phi thăng xong thì cứ ở lại Tiên Đình còn hơn, tốt xấu gì cũng có thể kiếm được một chức quan. Đến Đại La Thiên, con chỉ có thể rửa chén quét rác mà thôi! Ta lên Đại La Thiên 60.000 năm, vẫn còn đang quét rác đây!"

Nhạn Không Thành không biết hắn ở Đại La Thiên lại thê thảm như vậy, vội vàng nói: "Thái Thượng sư tổ, Trần sư tổ nói, La Thánh Nhân muốn thu con làm đệ tử."

Lão nhân tóc trắng ngạc nhiên.

Trần Triều Sinh đi tới, cười nói: "Quản sư huynh, Không Thành lập được đại công, sư phụ muốn thu hắn làm đệ tử, sau này các ngươi chính là sư huynh đệ. Không Thành, đi theo ta, ta dẫn ngươi đi gặp sư phụ."

Lão nhân tóc trắng đưa mắt nhìn bọn họ đi xa, lẩm bẩm nói: "Cứ thế là được thành sư đệ của ta ư? Ta vất vả mấy vạn năm, còn không bằng hắn vất vả mấy ngày ư?"

Tiên Đình, đế cung.

Tổ Long khom người đứng hầu, mảnh vỡ nguyên thần Viễn Tổ trong thức hải của hắn đều đã giao cho Tiên Đế Chí Tôn, Tiên Đế Chí Tôn xem xét thật lâu, thản nhiên nói: "Con không lén giấu đấy chứ?"

Vi Tự lập tức căng thẳng, không khỏi lo lắng cho vị sư điệt này.

Tổ Long nói: "Có. Đệ tử có giấu một chút long hồn trong thức hải, muốn lấy được truyền thừa Viễn Tổ từ trong trí nhớ của những long hồn này."

Trán của Vi Tự toát mồ hôi lạnh, trong khoảng thời gian ở chung này, hắn càng lúc càng thưởng thức tiểu sư điệt này, sợ tiểu sư điệt sẽ bị Tiên Đế đánh chết.

Tiên Đế Chí Tôn lườm Tổ Long một chút, cười nói: "Con khá lắm, rất thành thật với vi sư. Những long hồn kia chỉ là hồn phách Long Tiên Long tộc bị Viễn Tổ đoạt xá, cũng không phải là hồn phách Viễn Tổ thật sự, trong đó không có ký ức Viễn Tổ. Nhưng có thể được Viễn Tổ Long tộc nhìn trúng mà phụ thân đoạt xá, bọn họ cũng ai cũng có sở trường riêng. Những long hồn này, con có thể giữ lại."

"Đa tạ sư phụ." Tổ Long khom người đáp.

Vi Tự ngạc nhiên, lén lút nhìn qua, trong lòng thầm nghĩ: "Chẳng lẽ vị sư điệt này của ta cũng là một thần toán, tính ra nếu hắn thành thật trả lời sư huynhthì sẽ không bị giết? Không đúng, rõ ràng hắn không hề tu luyện thần toán... Là tâm trí!"