Chương 1460 Khỏe như cỏ dại 1
Bên trong bến thuyền đầu rồng, từng chiếc thuyền đắm quy mô hùng vĩ như ẩn như hiện, quy mô vô cùng kinh người!
Tiên Đế Chí Tôn không khỏi động dung, vội vàng bấm ngón tay tính toán, nhưng mà hắn lại tính không ra bất kỳ điều gì đối với đầu rồng kia!
"Rốt cuộc bến thuyền này thông tới nơi nào chứ?"
Bên trong Tổ Đình Thiên Đạo, dưới sự giúp đỡ của Tổ Thần, Đại Long dần dần bù đắp lại những bộ phận nguyên thần bị vỡ tan, chỉ là trong thời gian ngắn vẫn không thể chiến đấu với người khác, nếu không thì vẫn sẽ có nguy cơ tan vỡ.
Mấy ngày nay, trong lúc rảnh rỗi, hắn lại không ngừng tế luyện Quả Chuông, bản thể của Quả Chuông là một cái Quả Chuông, bị hắn tế luyện đến càng lúc càng mạnh.
Quả Chuông nhịn không được mà bạo gan quát: "Long gia mau dừng tay! Ta là pháp bảo Luyện Khí sĩ, tu luyện thành bảo tiên nhân, ngươi tế luyện ta như vậy, không phải do ta tu luyện ra được, chẳng phải sẽ phá hủy việc tu hành của ta ư?"
Đại Long nói: "Thân thể của ngươi quá yếu, nếu ta động thủ với người khác, người khác đánh vỡ ngươi thì ta cũng sẽ tiêu tùng theo."
Quả Chuông thấy hắn không dám làm gì mình, lá gan lại càng to hơn, nói: "Ta tu thành bảo tiên nhân, tương lai sẽ phải chứng đạo, ngươi đây là làm bừa, phá hủy đạo của ta!"
Đại Long cười nói: "Ngươi là bảo tiên nhân, nhưng đầu tiên ngươi vẫn là pháp bảo. Ta tế luyện ngươi, ngươi sẽ chỉ tu luyện càng nhanh hơn. Ta luyện ngươi thành một cái Quả Chuông do Bất Diệt Linh Quang hình thành, việc chứng đạo đối với ngươi sẽ trở nên vô cùng nhẹ nhõm."
Quả Chuông ngẩn ngơ, run giọng nói: "Long gia, ta cũng có thể hóa thành Bất Diệt Linh Quang ư?"
Đại Long nói: "Nếu không thể luyện ngươi thành Bất Diệt Linh Thể, chẳng phải ta sẽ có nguy cơ bị người khác giết chết bất kỳ lúc nào ư? Đúng rồi, Hứa Ứng hẳn là đến Nhân Gian giới rồi nhỉ?"
Quả Chuông nhìn về phía màn trời, chỉ thấy đốm sáng mà Hứa Ứng bay đi đang lấp lóe, sáng hơn mấy ngày trước đây rất nhiều.
Hứa Ứng thân ở trong Bất Diệt Linh Quang, theo lực lượng của Tổ Thần không ngừng kéo dài, gào thét mà đi về phía bóng tối ở sâu trong vũ trụ!
Càng về sau, lực lượng Tổ Thần dần tán đi, cầu vồng do Bất Diệt Linh Quang tạo ra cũng tự động gãy ngang, chỉ còn lại một mình y vẫn thuận theo quán tính bay nhanh trong bóng tối!
Xung quanh vẫn là một vùng tăm tối, ánh sáng trước mắt vẫn nhỏ bé như vậy.
Qua không biết bao lâu sau, đột nhiên đoàn ánh sáng kia càng lúc càng lớn, quang mang đập vào mặt, cũng có khung cảnh non xanh nước biếc đập vào mi mắt.
Hứa Ứng vội vàng vận chuyển pháp lực, ý đồ ổn định thân hình.
Đột nhiên, y chỉ cảm thấy pháp lực của mình vẫn còn đó, nhưng lại không cách nào vận dụng đạo pháp phi hành được nữa!
Hứa Ứng thử phát động Thái Nhất Thần Kiều, nhưng cũng không có bất kỳ phản ứng nào!
"Thiên Đạo ở Nhân Gian giới có điều dị thường ư?"
Y lập tức tỉnh ngộ, "Không phải Thiên Đạo dị thường, mà là Thiên Đạo của Nhân Gian giới và Thiên Đạo của Địa Tiên giới không phải cùng một loại!"
Thiên Đạo khác nhau, như vậy thần thông Tiên Đạo dựa theo Thiên Đạo trước đó cũng không cách nào vận dụng được.
Nguồn gốc đạo pháp thần thông của Hứa Ứng có hai nơi, một cái đến từ Tiên Đạo Tiên giới, một cái khác chính là Tiên Đạo đến từ thời đại cổ xưa.
Kỳ thật cả hai đều cắm rễ trên cơ sở thiên địa đại đạo, thiên địa đại đạo của Tổ Đình có phần khác với thiên địa đại đạo của Chư Thiên Vạn Giới, thiên địa đại đạo vốn là vừa nâng đỡ lại xung đột lẫn nhau.
Tổ Đình đạo được gọi là cựu đạo, Tiên giới cùng vạn giới đạo được gọi là tân đạo.
Nhưng thiên địa đại đạo của Tổ Đình và tiên giới vạn giới cũng không phải xung đột từ căn bản, mà là có rất nhiều chỗ tương tự, mà Thiên Đạo nơi này lại có khác biệt cực lớn với Tổ Đình và Tiên giới vạn giới!
Đạo pháp của y không có tác dụng gì ở Thiên Đạo này, cho nên cũng khó mà thi triển thần thông.
"Phải tìm cho ra đạo pháp thần thông có thể thi triển ở bất kỳ Thiên Đạo nào mới được, nếu không dù có khổ tu suốt đời, đối mặt Thiên Đạo thay đổi thì tất cả đều thành hư ảo! Đợi đã, Võ Đạo! Võ Đạo là căn cơ của tất cả đạo pháp, có thể vận dụng dưới bất kỳ Thiên Đạo nào!"
Hứa Ứng càng ngày càng tới gần nơi kia, đột nhiên vận dụng Võ Đạo, chân đạp vào hư không, để lại từng tiếng nổ mạnh trên không trung, rốt cục cũng giảm được tốc độ xuống.
Nhưng mà tốc độ của y vẫn quá nhanh, Hứa Ứng phát động Cực Ý Tự Tại Công, hóa thành một luồng cầu vồng phá không, ý đồ giảm tốc độ, lúc này cũng đã va chạm với núi non trùng điệp bên dưới!
Hứa Ứng hai tay ôm lấy đầu, bùm một tiếng đâm xuyên một ngọn núi, lại thêm bùm bùm vài tiếng, đâm gãy một ngọn núi, lăn lông lốc qua mấy ngọn núi khác.