Chương 1461 Khỏe như cỏ dại 2
Cuối cùng, y ầm ầm rơi xuống đất, đá vụn và bùn đất xung quanh tung bay, ánh lửa văng ra khắp nơi, trên mặt đất xuất hiện một cái hố to.
"Thiên hạ đạo pháp, Võ Đạo đệ nhất. Đáng hận, ta đã phụ lòng chờ mong của Thẩm Võ Đế và Võ Thiên Tôn, không chịu bỏ thêm nhiều công sức trên Võ Đạo..."
Hứa Ứng nằm ở đáy hố, hai mắt vô thần, ngửa mặt nhìn lên trời.
Tu vi pháp lực của y cũng không hề biến mất, chỉ là đạo pháp lúc trước đã học hiện tại lại không cách nào vận dụng được mà thôi, dùng Võ Đạo để miễn cưỡng hạ xuống, nhưng vẫn rơi không nhẹ.
Y tương đương với bị Tổ Thần ném qua đây, cú ngã xuống đất khi nãy đã trực tiếp đánh nổ Vô Lậu Kim Thân của y!
Lực lượng của Tổ Thần cường đại cỡ nào, nếu để cho Hứa Ứng đủ thời gian chuẩn bị, có thể sẽ giảm bớt uy lực từ cú ném của Tổ Thần. Nhưng thần thông của y không cách nào vận dụng, chỉ có thể dùng Võ Đạo, lần này rơi hơi thảm một chút.
Hứa Ứng cố gắng nhúc nhích, nghe được tiếng xương cốt của mình vỡ vụn, y lập tức không dám động đậy nữa.
"Khí lực của Tổ Thần lớn thật. Hắn nói Nhân Gian giới nguy hiểm, chỉ sợ nguy hiểm lớn nhất chính là hắn ấy chứ. Chuyện mà ác nhân cỡ như Vi Tự cũng không làm được, hắn chỉ cần nhẹ nhàng ném một cái là xong. Hình như ta bị lão nhân gia hắn ném quá tay rồi... Đau quá!"
Hứa Ứng thử động đậy một cái nữa, đau đến mức liên tục hít khí lạnh.
Sau một lúc lâu y mới từ từ lấy lại sức, thử điều động thập đại động thiên, dùng nê hoàn hoạt tính để chữa trị thân thể, nhưng mà thập đại động thiên lại giống như đã biến mất, hoàn toàn không thể cảm ứng được.
Cơ sở của thập đại động thiên là đại đạo ẩn chứa trong đạo tràng của các Đạo Tổ như Thái Thanh, Ngọc Hư, Hư Hoàng. Mà cơ sở của đạo tràng của những Đạo Tổ này vẫn là thiên địa đại đạo của Tổ Đình!
Ở Nhân Gian giới, những thần thông đạo pháp diễn sinh ra dưới Thiên Đạo đều không cách nào vận dụng được.
Hứa Ứng cảm thấy trong lòng nặng trĩu, điều động hoạt tính của bản thân, nhưng rõ ràng các loại lực lượng trong thân thể đều còn đó, nhưng hết lần này tới lần khác đều không cách nào vận dụng được.
"Hình như xương cốt của mình bị gãy rồi, Tổ Thần quá nguy hiểm..."
Trái tim của Hứa Ứng ngày càng trầm xuống, ngửa mặt nằm trong hố, bắt đầu nghĩ cách ứng đối.
Y thử điều động Vô Lậu Kim Thân do Ngộ Không đạo nhân truyền lại, phát động vài đạo âm của Vô Lậu Kim Thân, trong lòng đột nhiên vui mừng, chỉ cảm thấy trong thân thể có một cỗ sức mạnh kỳ diệu đang chậm rãi thức tỉnh, đáp lại đạo âm của y.
"Vẫn là Võ Đạo hữu dụng!"
Hứa Ứng tiếp tục phát động Vô Lậu Cửu âm, kỳ thật Vô Lậu Kim Thân rất đơn giản, chỉ có chín đạo âm, chỉ là Vô Lậu Kim Thân là pháp môn cường hóa thân thể, chữa trị thân thể không thể nhanh như thế được.
Y chỉ có thể cố gắng xê dịch thân thể, từ từ nối lại xương ngón trỏ tay phải, đầu tiên là chữa trị xương ngón tay, sau đó lại nghĩ cách chữa trị phần xương khác.
Lúc này, một cái đầu nhô ra từ mép cái hố, là một thiếu nữ bẩn thỉu, trên mặt chỗ trắng chỗ đen, cột hai búi tóc nhỏ, chỉ là lúc này tóc tai đã tán loạn.
Tiếp theo lại có thêm mấy cái đầu ló ra, là mấy đứa nhóc trạc độ tuổi thiếu nữ kia, tò mò nhìn vào trong hố lớn.
"Nhân Gian giới vẫn còn có người ư?" Hứa Ứng ngơ ngẩn.
Y vốn cho là hạo kiếp Long Đình trôi qua, Nhân Gian giới đã hủy diệt, không ngờ tới đây mà vẫn gặp được nhân loại, khiến cho y mừng rỡ không thôi!
Đồng thời, y lại sinh lòng nghi hoặc, rốt cuộc hạo kiếp phá hủy Long tộc là cái gì đây? Vì sao Long tộc cường thịnh nhất thời đại đó lại bị hủy diệt chứ?
Vì sao đám người Nhân Gian giới vẫn còn có thể may mắn sống sót đây?
Tiểu nha đầu này và mấy đứa nhóc kia thoạt nhìn rất nhỏ yếu, không cường đại như Long tộc. Bọn họ làm cách nào vượt qua hạo kiếp để sống sót chứ?
Còn nữa, Tổ Thần nói nơi này là một vùng tăm tối, vì sao lại đột nhiên sáng rực lên như đang ở giữa tinh quang thế này?
Rốt cuộc Hứa Ứng cũng nối được một đầu ngón tay, gian nan hoạt động đầu ngón tay, toàn thân đau nhức kịch liệt, không khỏi thở hồng hộc. Đột nhiên, từ nơi xa có tiếng người lớn truyền đến: "Trời sắp tối rồi! Tiểu Man, Tiểu Lâu, mau về nhà đi!"
"Cha, có một người từ trên trời rơi xuống này!" thiếu nữ tên Tiểu Man quay đầu lại hét lớn.
"Tthần tiên từ trên trời rơi xuống cũng vô dụng!"
Thanh âm người lớn kia có phần lo lắng, thúc giục nói, "Mau về nhà đi! Không phải đã bảo con trời tối đừng đi ra ngoài rồi sao?"
Thiếu nữ tên Tiểu Man kia vội vàng gọi đệ đệ muội muội quay về nhà, nhưng ngẫm nghĩ một lúc lại hô to với Hứa Ứng nằm dưới đáy hố: "Này! Ngươi còn sống không? Trời tối thì bên ngoài sẽ rất nguy hiểm, sau khi ngươi leo ra thì có thể đến bên kia đi tránh né!"