← Quay lại trang sách

Chương 1464 Làm nhiều việc ác 1

Thiếu niên kia chịu đòn một đêm còn chưa chết, đến sáng hôm sau, rất nhiều du đãng giả lưu luyến không rời bay đi, cuối cùng còn có du đãng giả muốn nện cho Hứa Ứng một đòn kết thúc, nhưng ánh mặt trời đã chiếu đến, du đãng giả kia dường như rất sợ ánh mặt lập trời, lập tức phi thân mà đi.

"Phịch!"

Mọi người nghe thấy tiếng vật nặng rơi xuống đất, nhao nhao nhoài người nhìn ra cửa sổ, chỉ thấy thiếu niên kia rơi xuống đất, giãy lên hai lần, sau đó không nhúc nhích nữa.

"Chết rồi à?" Mọi người thò đầu ra nhìn.

Lúc này, thiếu niên kia giơ một cánh tay lên, gian nan bò tới.

"Vậy mà vẫn chưa chết!"

Đám người trong thôn bị ngây ngốc, từ xưa đến nay không ai có thể sống sót khi gặp du đãng giả cả!

Những bạch cốt du đãng giả kia là một loại sinh vật kỳ lạ trà trộn trên những cánh đồng hoang vu, luôn luôn xuất hiện vào ban đêm, phát ra tiếng khóc kỳ quái, nếu nghe thấy tiếng động, bọn chúng sẽ xuất hiện như quỷ mị, giết chết sinh vật phát ra thanh âm rồi ăn thịt.

Những năm gần đây, trẻ con do nhân tộc sinh ra không khóc không la nữa, bởi vì những đứa trẻ khóc la đã sớm bị đào thải rồi.

Bị đào thải còn có những người hay ngáy ngủ, cùng với yêu vật sống về đêm.

Không có sinh vật gì có thể cạnh tranh với những du đãng giả kia.

Bọn họ hoặc là thích ứng, hoặc là diệt vong.

Các thôn dân tò mò vô cùng, nhưng lại âm thầm sợ hãi thiếu niên kia, không dám tới gần. Con người lúc nào cũng sợ hãi những thứ mình không thể hiểu rõ.

Đợi tới lúc ăn cơm, bọn họ nhìn thấy thiếu niên kia bò đến dưới một gốc đại thụ, cố gắng chống nửa thân trên của mình ngồi dậy, tựa lên trên cây, có vẻ vô cùng suy yếu.

Tiểu Man ăn cơm xong thì lặng lẽ đi ra ngoài, dè dặt tới gần gốc cây kia, phụ thân ở sau lưng cô run giọng nói: "Tiểu Man, mau trở lại đi, coi chừng đó là yêu quái đấy!"

Các du đãng giả bao vây ẩu đả cả đêm cũng không thể đánh chết y, có thể thấy được nếu không phải yêu quái thì chính là thần tiên, nhưng bao nhiêu năm nay chưa từng có thần tiên từ trên trời đến rơi xuống, vậy thì tất nhiên chính là yêu quái rồi.

Tiểu Man không dám tới gần, thiếu niên kia nhìn về phía cô, ánh mắt thăm thẳm, đột nhiên làm mặt quỷ với cô. Nha đầu kia bị dọa đến mức quay đầu bỏ chạy, vừa chạy vừa gào khóc.

Hứa Ứng cười lớn, lại động tới vết thương, đau đến mức khiến y nhe răng trợn mắt.

Trải qua một đêm khổ tu, khí sắc của y đã tốt lên rất nhiều, ngoại trừ nối được xương một cánh tay ra, y còn chữa trị cả cổ và xương đầu.

Lấy tốc độ của Vô Lậu Kim Thân, không quá mấy ngày, y sẽ có thể khôi phục thân thể.

Chẳng qua, đạo khóc vẫn tạo thành ảnh hưởng rất lớn với La Thiên Thập Cảnh của y, bên trong La Thiên Thập Cảnh có kết đạo hoa, là y dùng Nhân Sâm Đạo Quả ngưng kết mà thành, ẩn chứa lực lượng bất phàm, hiện tại đạo hoa này lại có xu thế sắp mục nát!

Bên trong La Thiên Thập Cảnh, Hỗn Độn Hải cuộn trào mãnh liệt, không ngừng có từng luồng khí tanh tưởi bốc lên từ trong biển, huyền hoàng nhị khí sụp đổ chôn vùi, Lưu Ly Tịnh Không bị ô nhiễm, Bất Diệt Linh Quang trở nên ảm đạm, Ngọc Kinh Tiên Thành mục nát đổ sụp, Thái Cực Tiên Vực cũng trở nên ô nhiễm không chịu nổi, Thần Kiều đứt gãy, bên trong Vô Định Trường Hà có vô số bộ thi hài của Hứa Ứng phiêu đãng, Hư Không Chi Diễm chập chờn, giống như có thể dập tắt bất kỳ lúc nào.

Hỗn Nguyên Đạo Cảnh của y, chính là động uyên Thái Nhất, thì không bị ảnh hưởng gì nhiều. Nhưng y cũng không thể điều động động uyên Thái Nhất được.

"Lần này Tổ Thần hại thảm ta rồi. Nếu không thể nhanh chóng chữa trị thân thể, chỉ sợ đêm nay ta sẽ bị đạo khóc của những bộ xương trắng này đánh tan tu vi. Dù ta không chết đi nữa thì tu vi cũng sẽ bị tổn hao rất nhiều."

Hứa Ứng nhắm mắt ngưng thần, quan sát ẩn cảnh, chỉ thấy các loại đạo tượng y lĩnh ngộ được đều đã mục nát tan rã, đối diện với đạo khóc, tất cả đều khó thoát khỏi tai kiếp!

Dù là các loại thần thông đạo tượng như Táng Đạo Uyên, Bát Hoang Luyện Nhật Lô mà y lĩnh ngộ được ở đời thứ nhất, hay là các loại thần thông y học được từ chỗ đám người Đế Quân, Thương Thiên Đế Quân, khi đụng phải đạo khóc, tất cả đều hóa thành hư vô.

Bọn chúng tựa như lục bình không rễ, nhìn như sống ở trong nước, nhưng dòng lũ vừa đến thì sẽ theo mà đi, không có bất kỳ căn cơ gì.

"Những thần thông này không phải thầng thôn bất hủ.."

Hứa Ứng tiếp tục quan sát ẩn cảnh của mình, tất cả thần thông, chỉ có Thái Nhất Kim Kiều là giữ lại được, không bị đạo khóc phá hủy, nhưng cũng bị đạo khóc ảnh hưởng, không thần diệu như lúc trước nữa.