← Quay lại trang sách

Chương 1470 Thiên đạo Nhân Gian 4

Ý thức của Hứa Ứng dần dần tụ lại bên trong cục than hình người kia, thầm nghĩ: "Nhân pháp địa, địa pháp thiên, thiên pháp đạo, đạo pháp tự nhiên. Nếu không có những đứa trẻ này, chỉ sợ ta đã tan thành mây khói rồi. May mà có bọn họ, ta mới có thể cảm ngộ ra ảo diệu trong Thiên Đạo của Nhân Gian giới, từ đó tiến thêm một bước!"

"Trời sắp tối rồi!" Tiếng thúc giục của người lớn lại truyền đến.

Đám Tiểu Man đáp một tiếng, vội vàng chạy về phía thôn, bọn họ đột nhiên cảm thấy thân thể nhẹ nhàng, vậy mà lại bay lên, từng đứa lơ lửng mà đi, giống như có thể cưỡi gió đi tới, đúng là kỳ diệu mà!

Từng thiếu niên thiếu nữ liên tục kinh hô, sau đó những tiếng kinh hô kia lại hóa thành cười tuỏi, bọn họ cưỡi gió đi về phía thôn trang.

Màn đêm buông xuống, bên trong cục than hình người truyền đến từng tiếng răng rắc răng rắc, lớp vỏ ngoài cháy đen nổ lép bép, bên trong như có quang mang lưu chuyển.

Đạo vận Thiên Đạo vẫn cực kỳ nồng hậu và dày đặc như thế, quanh quẩn cục than hình người này, đạo âm Thiên Đạo kỳ diệu truyền đến từ bên trong cục than.

Lúc này, âm thanh đạo khóc lại truyền đến, từng bộ xương trắng xuất hiện trên cánh đồng, thân thể cao lớn, mở to cái miệng lớn không có máu thịt kia, phát ra từng trận đạo khóc có thể phá hủy đại đạo!

Những bộ xương đến từ thời đại Long đình thái cổ này giống như muốn phá hủy tất cả đạo pháp trên đời này, lập tức cảm ứng được vị trí của Hứa Ứng mà nhao nhao vọt tới. Trong lúc nhất thời, trên cánh đồng xương trắng chất đống, xông về phía trước như từng cơn sóng, lửa ma trơi sáng rực như ban ngày!

Thanh âm đạo khóc lại càng hùng hồn hơn, giống như tái hiện cảnh tượng tận thế năm đó, vô số bộ xương trắng vọt về phía Hứa Ứng, trong đó thậm chí còn có không ít bộ xương đầu rồng thân người, hẳn là cao thủ trong Long tộc!

Những thanh âm đạo khóc kia vượt trên đạo vận Thiên Đạo, xâm nhập bên trong cục than hình người.

Bên trong cục than có ánh sáng quanh quẩn để tạo ra đạo cốt, đang ở trong thời kỳ mấu chốt nhất, bị đạo khóc vọt tới từ bốn phương tám hướng quấy nhiễu nên lập tức rối loạn.

Mắt thấy chuyện đã sắp thành lại thất bại như thế, bên Đại La Thiên của Hứa Ứng, một gốc tiên chu đỉnh thiên lập địa nhảy ra, nụ hoa như Cự Linh Thiên Chùy, đột nhiên há cái miệng to như chậu máu cắn từng bộ xương trắng kia!

"Răng rắc!"

Miệng của quái hoa Thiên Hà kia đại khái có thể thôn phệ cự thú thái cổ, miệng vừa hạ xuống đã có mấy trăm bộ xương trắng gặp nạn, bị nó thôn phệ!

Bên trong nụ hoa kia là những cái răng nhọn sắc bén, từng nhuỵ hoa như xúc tu múa may trong cái miệng to như chậu máu kia, cuốn lấy từng bộ xương trắng, trói chúng nó lại gắt gao, ngay cả miệng cũng bị bịt kín, không phát ra thanh âm đạo khóc được nữa.

Đợi tới khi bạch cốt rơi vào trong nụ hoa, răng nhọn lập tức nghiền nát, chỉ trong nháy mắt đã bị luyện hóa hấp thu!

Không chỉ như vậy, quái hoa Thiên Hà giống như cự nhân đỉnh thiên lập địa, lá cây giống như bàn tay cự nhân, cành cây như cánh tay, rễ như chân, tung hoành tới lui khắp đồng hoang, vung tay hạ tay, nắm đấm sắc bén, thường thường chỉ cần một kích đã đánh nát những bộ xương trắng kia!

Những bộ xương trắng kia giống như biết rằng, nếu để cho người bên trong cục than hình người kia phục sinh thì sẽ là ngày tàn của mình, thế là vọt tới như thủy triều, dù đóa quái hoa Thiên Hà kia hung ác và dũng mãnh như thế cũng không thể khiến bọn chúng lui bước.

Bọn họ bổ nhào vào trên thân quái hoa, há miệng phát ra từng trận đạo khóc với quái hoa, dùng hết cả tay lẫn chân để tấn công rễ cây cành lá của quái hoa, đánh cho quái hoa chảy đầy chất lỏng.

Mà ở phía xa, lại có thêm vô số bộ xương trắng nhao nhao chạy đến!

Quái hoa kia giết đến nghiện, càng ngày càng hung ác, rong ruổi giữa đám bạch cốt giống như quỷ mị, bỗng nhiên nhảy lên một cái, thân hình xoay tròn, xúc tu cuốn lấy mấy bộ xương trắng bên người lên quăng bay đi, sau đó rơi xuống đất lăn một vòng, cành quật, lá hất, đập nát từng bộ bạch cốt!

Nó càng giết càng hung ác, miệng lớn thôn phệ, đánh đâu thắng đó, dù thương thế có nặng hơn nữa cũng không hề lùi bước!

Quái hoa này từ đầu chí cuối đều vây quanh Hứa Ứng, không để cho những bộ xương trắng kia tiếp cận Hứa Ứng nửa bước!

Trận chiến kéo dài cả đêm, xương trắng chồng chất thành núi, chất đầy cả cánh đồng, dù quái hoa Thiên Hà cường hoành không gì sánh được, nhưng cũng bị đánh cho mình đầy thương tích, cành lá bị hao tổn, rễ gãy mất không biết bao nhiêu sợi, nụ hoa cũng bị cắn nát tươm!

Quái hoa Thiên Hà vẫn tử chiến không lùi như cũ!