Chương 1471 Đạo Thể sơ thành, Đạo Thể bị hủy 1
Rốt cục, một đêm trôi qua, ánh mặt trời nhô lên từ phía đông, sắc trời dần dần sáng lên.
Trong bóng tối ở phía truyền đến một tiếng hừ lạnh tức giận: ""Xen vào việc của người khác!""
Nhưng bộ xương trắng đang điên cuồng vọt tới kia lập tức lùi lại như thủy triều, ngay sau đó biến mất ở cuối tầm mắt, không thấy tung tích đâu nữa.
""Xen vào việc của người khác?""
Quái hoa Thiên Hà kia mở miệng nói tiếng người, hạ giọng cười lạnh nói, ""Việc liên quan tới tính mệnh của bản thân, sao lại thành người khác được?""
Quái hoa này quay ""đầu"" qua, nhìn về phía Hứa Ứng, thanh âm trở nên kỳ lạ: ""Hiện tại, cuối cùng cũng không còn ai tranh đoạt bộ thân thể này với ta nữa rồi.""
""Bộ thân thể này, ta đã chăm sóc rất lâu, đừng ai hòng cướp khỏi tay ta!""
Quái hoa đi tới trước mặt cục than hình người, nhuỵ hoa mọc ra từng con mắt, quan sát những vết nứt trên cục than hình người, ""Tiểu tử này đã luyện hóa thân thể càng ngày càng mạnh, lần này lại nhân họa được phúc, chắc chắn sẽ mượn cơ hội này luyện thành Đạo Thể! Lấy được Đạo Thể này, ta sẽ có thể kiêm tu tân đạo cựu đạo, một bên là Đại La Diệu Cảnh, một bên là Chí Tôn cảnh! Đến lúc đó, gặp phải đạo khóc cũng không cần sợ nữa!""
Mặt trời mới mọc lên, quái hoa Thiên Hà vèo một tiếng, chui vào bên trong Đại La đạo tràng đã bị tàn phá của Hứa Ứng trước khi ánh nắng chiếu trước, an phận cắm rễ xuống dưới.
Quái hoa này chính là Tà Kim Tiên Tiêu Lan Sơn, bị Ngộ Không đạo nhân đánh chết, đến chết cũng không đầu hàng, đoạt xá quái hoa Thiên Hà, một mực mai phục bên trong Đại La đạo tràng của Hứa Ứng.
Hắn là người ở thời đại của Ngộ Không đạo nhân, mặc dù thoát được đạo khóc, nhưng thân thể của hắn đã mục nát từ sớm, chỉ có thể tham sống sợ chết trốn trong Đại La đạo tràng.
Ngộ Không đạo nhân đánh chết hắn, để hắn nhìn thấy ánh rạng đông giải thoát, đó chính là đoạt xá Hứa Ứng.
Tà Kim Tiên ẩn nhẫn bao lâu nay, mục đích chính là vì cướp đoạt thân thể Hứa Ứng, nhìn thấy Hứa Ứng luyện thân thể mạnh hơn, đương nhiên hắn lại càng vui vẻ.
Người khác động tới thân thể Hứa Ứng, hắn làm sao có thể khoan nhượng được? Mèo chó còn bảo vệ đồ ăn, huống chi việc này còn liên quan đến tính mạng của hắn?
""Kỳ lạ, trừ ta ra, chẳng lẽ Nhân Gian giới còn có những người khác ư? Mạc kệ đó là ai, cũng đừng họng đụng đến thân thể bảo bối của ta!""
Quái hoa Thiên Hà giãn thân thể ra, hấp thu ảo diệu ẩn chứa bên trong Đại La Thập Cảnh của Hứa Ứng, ""Hứa Ứng, ở Địa Tiên giới không tiện ra tay, nhưng ở Nhân Gian giới chỉ có ngươi và ta, đây cũng là cơ hội trời cho của ta!""
Sau khi trời sáng, các thôn dân rời giường, đi ra khỏi phòng, ngẩng đầu nhìn lại, không khỏi hoảng sợ.
Chỉ thấy trong vòng một đêm, bên ngoài thôn xóm của bọn họ đã có thêm vài ngọn núi xương, núi này không phải quá cao, nhưng vẫn khiến bọn họ cực kỳ rung động.
Những du đãng giả vô cùng cường đại và quỷ dị khó lường kia vậy mà lại chết nhiều như thế chỉ trong vòng một đêm!
Đám nhóc Tiểu Man bay lên, cưỡi gió mà đi lên núi xem Hứa Ứng.
Các thôn dân chú ý tới một màn này, vừa kinh vừa sợ, hai ngày đã xuất hiện quá nhiều chuyện kỳ lạ, ngay cả đám nhóc Tiểu Man thế mà cũng có thể cưỡi gió mà đi, dần dần có thần thông!
Các thôn dân nghị luận ầm ĩ: ""Chẳng lẽ thiếu niên từ trên trời rơi xuống kia thật sự là thần tiên ư?""
""Thần tiên sao lại từ trên trời rơi xuống chứ?""
""Đúng vậy a! Mặt của thần tiên làm sao lại đen như thế được?""
...
Đám Tiểu Man đi tới đối diện núi xương kia, tìm được cục than hình người, chỉ thấy có vài chỗ đã tróc phần than cháy khét ra, lộ ra da thịt không chút tì vết.
""Hắn còn sống!"" Đám trẻ con kinh ngạc nói.
Lúc này, lại có từng tiếng nổ lụp bụp truyền tới, lại có vài chỗ trên cục than hình người nổ tung, cục than tróc ra, một loại đạo vận kỳ diệu tương liên cùng thiên địa tự nhiên.
Lúc này, lại đến thời gian Thiên Đạo khôi phục, các thôn dân như thường ngày, ngừng việc trong tay lại, ngửa mặt lên trời nhập đạo.
Đối với Luyện Khí sĩ trong Chư Thiên Vạn Giới mà nói, mỗi một lần nhập đạo đều cực kỳ hiếm có, trân quý không gì sánh được. Nhưng đối với cư dân nơi này mà nói, nhập đạo là chuyện thường ngày, bọn họ mỗi ngày đều sẽ nhập đạo một lần.
Chỉ là lần này khác với lúc trước, bọn họ nhập đạo xong, thì chỉ cảm thấy Thiên Đạo trở nên càng thêm nặng nề, càng thêm uyên bác so lúc trước, bên trong Thiên Đạo tràn ngập các loại kỳ dị ảo diệu, không ngộ mà tự minh, hóa thành đạo tượng kỳ diệu, in dấu trong cơ thể của bọn họ.
Lúc trước Thiên Đạo rất mờ nhạt, bọn họ chỉ đang cảm ngộ tự nhiên, cảm ngộ cũng không mãnh liệt như vậy, nhưng lần cảm ngộ này lại dị thường mãnh liệt, dị thường lớn mạnh, dị thường phong phú!
"