← Quay lại trang sách

Chương 1486 Thúy Nham tới, trời cũng sập 2

Liễu Quán Nhất nói: “Cường giả năm đó không trực tiếp chết trong hạo kiếp, bình thường đều sẽ biến thành Táng. Khối Thúy Nham kia có một loại lực lượng rất kỳ lạ, người có tu vi càng cao sẽ bị ảnh hưởng càng lớn, dần dần chuyển biến thành Táng. Lúc trước, sau khi ta giết chết con Táng này, trên đường về lại đụng độ những con Táng khác, suýt nữa đã chết trong tay bọn họ, vất vả lắm mới xông ra khỏi trùng vây."

Mặc dù hắn nói nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng tình hình lúc đó nhất định nguy hiểm không gì sánh được.

"Về sau, trên đường ta thăm hỏi tiên hiền khác lại phải vài con Táng khác." Liễu Quán Nhất nói.

Lúc hắn trải rộng đạo tràng ở Nhân Gian giới cũng bị Táng đến cản trở, có điều những con Táng này cũng không liều mạng liều mạng với hắn, sau khi phát hiện mình không thể trả nổi cái giá đắt khi đánh vào đạo tràng của hắn thì chúng cũng tự rời đi.

"Táng có thể là cường giả Nhân tộc thời đại Thái Cổ, cũng có thể là cường giả chủng tộc khác, thậm chí còn có cả Long tộc."

Liễu Quán Nhất nói, "Đại đạo của họ đã hòa làm một thể với Thúy Nham và bóng tối, bóng tối còn đó, bọn họ vẫn tồn tại, bóng tối tan biến, bọn họ sẽ diệt vong. Ngươi muốn khôi phục Thiên Đạo Nhân Gian giới, chính là xung đột với bọn họ, chống lại Thúy Nham. Ngươi có thể chống lại với Thúy Nham đã phá hủy Nhân Gian giới ư?"

Những ngày này, hắn chứng kiến kỳ tích khi Hứa Ứng độ kiếp khiến Thiên Đạo khôi phục, cũng biết nguyên nhân Hứa Ứng không cách nào làm cho Thiên Đạo tiến thêm một bước.

Khôi phục Thiên Đạo Nhân Gian giới, chính là chống lại với Thúy Nham, trở thành kẻ địch với Táng!

Đây không phải chuyện Hứa Ứng có thể làm được!

Hứa Ứng suy tư một lúc, nói: "Ý của ngươi là nói, Táng có được đạo pháp thần thông không giống với dĩ vãng, loại đạo pháp thần thông này chỉ có thể thi triển trong thế giới bóng tối?"

Liễu Quán Nhất nói: "Chỉ khi ở trong thế giới bóng tối, bọn họ mới là vật sống. Rời khỏi bóng tối thì sẽ tử vong."

Hắn suy tư một chút, nói: "Bọn họ giống như ở trong một thế giới sinh tử điên đảo."

Hứa Ứng rơi vào suy tư, đi tới đi lui.

Liễu Quán Nhất nói: "Không cần tốn côn g suy nghĩ đối sách làm gì. Đừng nói thực lực ngươi bây giờ, dù là Tổ Thần tới đây cũng chưa chắc có thể giải quyết nan đề này."

Hứa Ứng dừng bước lại, cười nói: "Không phải ta đang nghĩ cách giải quyết bọn họ, mà là đang nghĩ, vì sao bọn họ nhất định phải sống trong thế giới bóng tối? Có phải điều này nói rõ, trong thế giới bóng tối của Nhân Gian giới, có một loại Thiên Đạo pháp tắc không giống với Nhân Gian giới hay không? Mà ngọn nguồn của loại Thiên Đạo pháp tắc này, kỳ thật chính là đến từ Thúy Nham?"

Liễu Quán Nhất nghe vậy thì như có điều suy nghĩ.

Hứa Ứng tiến lên một bước nói: "Thúy Nham tự mang theo thiên địa pháp tắc, nhưng mà loại thiên địa pháp tắc này thực sự quá cao cấp, áp chế cả Thiên Đạo Nhân Gian giới năm đó, lúc này mới dẫn đến đạo khóc. Có khi nào là khả năng này hay không?"

Liễu Quán Nhất đi tới đi lui, ngẩng đầu nhìn về phía thi thể Táng treo ở giữa không trung, trong lòng xoắn xuýt, nói: "Mặc dù suy đoán này của ngươi có khả năng, nhưng nó thật sự quá hoang đường..."

Hứa Ứng nói: "Từ bích hoạ chủ nhân ngôi mộ để lại, giây phút Thúy Nham đánh vỡ Thiên Tiên giới, xuất hiện ở Nhân Gian giới, toàn bộ thiên địa đại đạo của Nhân Gian giới đã liền bị ảnh hưởng và quấy nhiễu, xuất hiện tình hình đạo pháp rối loạn. Quả thật rất giống như bị đại đạo cao cấp hơn áp chế."

"Nhưng phải giải thích đạo khóc thế nào đây?" Liễu Quán Nhất hỏi.

Câu này đúng là hỏi khó Hứa Ứng.

Đạo khóc có thể phá vỡ đạo pháp thiên hạ, nghe thấy đạo khóc thì đại đạo bên trong thân thể sẽ hỗn loạn, tấn công bản thân, cuối cùng đại đạo đứt gãy, thân thể nguyên thần tan rã, chỉ còn lại hài cốt!

Đạo hạnh càng cao, ảnh hưởng của đạo khóc sẽ càng lớn!

Tình huống này hiển nhiên cũng không thể dùng lý do đại đạo cao đẳng áp chế để giải thích được.

Liễu Quán Nhất thấy hắn khó xử như thế, không khỏi cười nói: "Hứa đạo hữu không cần nghiên cứu những thứ vô dụng này làm gì. Ta muốn rời đi Nhân Gian giới, quay về Địa Tiên giới, ngươi có muốn về cùng với ta hay không?"

Hứa Ứng lắc đầu nói: "Ta muốn độ Tam Giới thiên kiếp, nhất định phải ở lại nơi đây."

Liễu Quán Nhất cũng không hề miễn cưỡng, nói: "Như vậy, ta đành phải trở về một mình. Ta sẽ đưa ngươi về thánh sơn trước đã."

Hai người đi ra ngoài, rời khỏi toà lăng mộ này, men theo đường cũ trở về.

Đợi tới khi trở lại thánh sơn, Liễu Quán Nhất bèn gọi rất nhiều đệ tử tới, dặn dò bọn họ nói: "Sau khi ta đi, Hứa Ứng chính là đại diện Đạo Tổ, sau này các ngươi cứ nghe theo hắn như nghe lời ta là được."

Chúng đệ tử lĩnh mệnh.