← Quay lại trang sách

Chương 1488 Thúy Nham tới, trời cũng sập 4

Bóng người kia kia đột nhiên run rẩy dữ dội, khàn giọng nói: "Thanh Huyền thật sự đã chết rồi ư?"

Liễu Quán Nhất nói: "Ta biết ngươi có một chiếc thuyền, có thể vượt qua thiên hải, trở lại Địa Tiên giới. Hai ta có thể đi cùng với nhau."

Bóng người kia cười lạnh nói: "Đi cùng với nhau? Để làm gì? Thanh Huyền lưu đày ta tới đây, ép ta đến đường cùng, khiến ta không thể không chạy trốn tới nơi đây! Tại sao ta phải đi cùng với ngươi? Ha ha, hắn chết hay lắm, đáng đời! Đừng mong lão tử sẽ báo thù cho hắn!"

Liễu Quán Nhất nhíu mày, nói: "Nếu đã như vậy, ngươi cho ta mượn kim thuyền tam giới kia của ngươi đi, ta đi điều tra rõ chân tướng!"

"Ngươi muốn báo thù cho Thanh Huyền?"

Bóng người kia cười ha lớn, nói, "Thập Phế, Thanh Huyền làm chủ xử ngươi bị lưu vong, ngươi lại muốn báo thù cho hắn, ngươi đúng là một con chó thấp hèn!"

Liễu Quán Nhất giận tím mặt: "Ngươi có cho mượn hay không?"

Bóng người kia cười nói: "Ta đương nhiên sẽ cho mượn rồi. Không cho mượn, ngươi làm sao trở về phạm tiện được? Cầm lấy đi!"

Trong bóng tối, một chiếc quái vật khổng lồ ầm ầm lướt tới, Liễu Quán Nhất vội vàng xoay người bay lên, tránh né con quái vật khổng lồ kia nghiền ép, thân hình nhẹ nhàng đáp xuống trên cánh buồm.

Dưới chân của hắn là một chiếc kim thuyền khí phái phi phàm, chính là kim thuyền tam giới thời đại Thái Cổ dùng để xuyên qua thiên hải, xuyên thẳng qua Tam Giới!

Bởi vì là đồ vật của Long tộc, nên kích thước vô cùng to lớn.

Liễu Quán Nhất nhìn về phía bóng người kia, nói: "Ngươi thật sự không đi cùng ta ao?"

Bóng người kia lắc đầu: "Ta ở đây sung sướng biết bao. Cần gì trở về làm chuột chạy qua đường cùng với ngươi chứ?"

Liễu Quán Nhất cũng không miễn cưỡng, thôi động kim thuyền, phá không mà đi ở trong bóng tối, lái về phía bến thuyền nhân gian của thời đại Long Đình.

Lúc này, trên bầu trời lại có một đạo thiên lôi màu tím nổ tung, quang mang chiếu sáng Nhân Gian giới, làm cho bóng tối xung quanh bóng người màu đen kia kêu lên chít chít, hoảng sợ chui vào trong cơ thể của bóng người kia!

Dù quang mang của Tử Tiêu Thiên loá mắt như thế, cũng không thể chiếu xuyên qua bóng tối trên người nó.

Bóng người kia kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn về phía quang mang của Tử Tiêu Kiếp Lôi, lẩm bẩm nói: "Mới đó đã sống lại rồi ư? Phải nhanh hơn gấp bốn năm lần so với lần trước ta nhìn thấy hắn! Xem ra Thiên Đạo chưa thể khôi phục, độ kiếp đã bị hắn xem như một cách luyện thể rồi!"

Địa Tiên giới, bến thuyền Thiên Hải.

Thiên công của Thiên Công bộ vớt rất nhiều thuyền đắm từ trong biển ra, lựa chọn phụ kiện còn nguyên vẹn để chắp vá lắp ráp, thực sự tìm không thấy phụ kiện còn nguyên vẹn thì rèn đúc ngay tại chỗ.

Còn có những thiên công khác mang tới chín cái Tiên Thiên linh căn từ trên thiên lộ, những linh căn này chính là một phần của thiên lộ, mà ngọn nguồn của chín cái linh căn này kỳ thật chính là chín sợi râu rồng của Long tộc viễn tổ.

Thân thể của Long tộc viễn tổ cường đại bất phàm, có được năng lực khó tin, thân thể có thể xuyên qua Tam Giới, thông tới U Minh, chỉ là trong trận hạo kiếp cuối thời đại Thái Cổ kia, thân thể này cũng bị tổn hại rất nhiều.

Thiên Công bộ mang mấy sợi râu rồng này tới là để tế râu rồng phủ lên những đoạn sông linh quang bị đứt gãy, cho mọi người thuận tiện qua lại.

Bây giờ kim thuyền đã sửa chữa xong, dòng sông linh quang cũng đã thông, Tiên Đế Chí Tôn không khỏi mừng rỡ, truyền lệnh khen thưởng Thiên Công bộ.

Hắn đang muốn leo lên kim thuyền, đột nhiên lòng có cảm giác, quay đầu nhìn lại, chợt thấy mấy vị đạo nhân cùng nhau đến, trong lòng không khỏi máy động.

"Mấy lão già trên Đại La Thiên đây là tới để tống tiền đây mà."

Hắn bình tĩnh như thường, chào hỏi đám người Cửu Cung Đạo Quân, nói: "Mấy vị đạo huynh đường xa đến đây, hẳn là cũng vì khu vực bóng tối kia đúng không?"

Cửu Cung Đạo Quân cười nói: "Bệ hạ, nơi đó là Nhân Gian giới, nguy hiểm vô cùng. kim thuyền tam giới này ngươi không cầm giữ được đâu, vẫn nên giao cho mấy bộ xương già bọn ta thay bệ hạ mạo hiểm thử một lần đi."

"Nhân Gian giới?"

Tiên Đế Chí Tôn đúng là hoàn toàn không biết gì về cái này, mấy lão già trên Đại La Thiên luôn luôn giấu diếm đủ loại tin tức với hắn, khiến hắn cứ mơ mơ màng màng, xem hắn là con rối để tùy ý giật dây, điều khiển.

"Nhân Gian giới này hiển nhiên cũng cực kỳ quan trọng, nếu không mấy lão già Cửu Cung này cũng sẽ không một mực chờ đợi, chờ tới khi ta sửa chữa xong kim thuyền và dòng sông linh quang mới ra mặt như thế!"

Tiên Đế Chí Tôn lấy lại bình tĩnh, cười nói: "Tuổi già không nên cậy mạnh, các vị đều là tiền bối, Nhân Gian giới rất nguy hiểm, cứ để trẫm làm bạn với các vị cùng tới đó thì hơn."

Thái Nguyên Đạo Nhân nói: "Bệ hạ là chủ của Tam Giới, há có thể cùng mạo hiểm với bọn ta được? Nếu có sơ xuất gì thì sẽ là bất hạnh của thiên hạ."