← Quay lại trang sách

Chương 1491 Tự có chừng mực 3

Đám người nhìn về phía Tổ Thần, sắc mặt cũng hiền lành hơn hẳn.

Tổ Thần tay cầm Quả Chuông, lặng lẽ truyền âm nói: "Lão Long, nếu như bọn họ nhịn không được mà ra tay thì nhờ cả vào ngươi đấy."

Đại Long bên trong Quả Chuông nói: "Ngươi cứ yên tâm đi, ta tự có chừng mực!"

Đột nhiên, Thái Nguyên Đạo Nhân cười lớn nói: "Sắp tới gần Nhân Gian giới rồi. Tại thời đại cổ lão, Nhân Gian giới còn gọi là Vũ Trụ Hắc Vực, lần này Tổ Thần ngươi đến Nhân Gian giới hẳn là vì Thiên Đạo của nơi đó..."

"Bắt đầu lòi đuôi rồi chứ gì?"

Quả Chuông trong tay Tổ Thần đột nhiên gào lớn, hóa thành một quả chuông to lớn vô song, hung ác nói, "Nếu muốn chết thì mọi người cùng nhau chết!"

Tổ Thần vội vàng nói: "Chờ đã..."

"Keng—— "

Quả Chuông chấn động uy năng toan tấn công, Thái Nguyên Đạo Nhân ngạc nhiên: "Chuyện gì thế này? Sao tự nhiên Tổ Thần lại ra tay trước thế này?"

Uy năng của Quả Chuông vô cùng lớn, trong tiếng chuông còn kèm theo tiếng rồng ngâm, uy lực chí cương chí cường, dưới uy năng của Quả Chuông này, đám người Tiên Đế, Thái Nguyên đều phải thôi động đạo pháp thần thông để tự vệ, nhưng dưới chân kim thuyền bọn họ lại không thể may mắn như vậy, ầm ầm vỡ tan trước đòn tấn công của Quả Chuông!

Đám người dưới chân lảo đảo, sắp sửa rơi xuống dòng sông linh quang, bọn họ vội vàng thôi động thần thông, muốn đứng trên mặt sông, chợt thấy từng cơn sóng linh quang ập tới, bọt nước văng lên, linh quang trong bọt nước hóa thành vô số ngôi sao khổng lồ ầm ầm bay đến!

Không có kim thuyền, con sông bắt ngang qua vũ trụ Tam Giới này rốt cuộc cũng hiện ra bộ mặt thật của mình, rộng lớn vô biên!

Cửu Cung Đạo Quân cười lạnh một tiếng, thở dài nói: "Nếu không có bàn tay nghiêng trời lệch đất, sao dám tọa trấn Đại La Thiên?"

Hắn bộc phát pháp lực, trấn áp tinh hà, vậy mà trong thời gian ngắn ngủi đã trấn áp vô lượng tinh thần thành bọt nước linh quang, dòng sông linh quang lại xuất hiện dưới chân một lần nữa.

Thái Nguyên Đạo Nhân cười ha ha nói: "Ta có Phược Long Lực, có thể bắt được Long tộc Thái Cổ!" Nói xong cũng bộc phát pháp lực, trấn áp tinh hà, biến nó lại thành dòng sông linh quang.

"Trong thiên hạ này đều là vương thổ, sống trên đất này, đều là bề tôi của ta."

Tiên Đế Chí Tôn cười nhạt một tiếng, "Tinh hà dưới chân trẫm, cũng là lãnh địa của trẫm, vậy mà cũng dám gây sóng gió ư?"

Bước chân của hắn dừng lại, cũng áp chế tinh hà, dòng sông linh quang tái hiện.

La Thánh Nhân ở bên kia văn hóa không cao, không ngâm ra bài thơ nào, nhưng cũng may pháp lực mạnh mẽ bù lại, có thể trấn trụ dòng sông linh quang dưới chân mình.

"Mở to mắt ra mà xem tuyệt thế thân thể của Long gia nhà ngươi đi!"

Đột nhiên, trên mặt sông truyền tới một thanh âm hùng hậu, nương theo tiếng chuông nổ vang còn có thanh âm của Tổ Thần: "Lão Long, đừng làm loạn!"

"Ầm!"

Dòng sông linh quang kia cuộn lên giống như thân thể của Thái Cổ Thần Long, nó vừa chấn động một cái, dù là La Thánh Nhân, Cửu Cung Đạo Quân, Thái Nguyên Đạo Nhân, Tiên Đế Chí Tôn và Tổ Thần, tất cả đều bị lật tung, ngã vào trong nước.

Sóng cả mãnh liệt, từng cơn sóng lớn đánh tới, bao phủ đỉnh đầu của mọi người.

"Mọi người cùng đồng quy vu tận vậy!" thanh âm của Đại Long vang lên.

Tổ Thần vội nói: "Lão Long, ta cảm thấy bọn họ khi nãy không hề có ác ý..."

"Tổ Thần, nếu như ta không ra tay, chúng ta đều sẽ chết chắc!"

"Ta cảm thấy ngươi ra tay thì chúng ta mới chết. Lão Long, ngươi kiên nhẫn cố nhịn một chút đ!"

Bên trong dòng sông linh quang, thanh âm của bọn họ càng ngày càng đi xa.

Hai tháng sau, Nhân Gian giới lại có hào quang màu tím nổi lên, chiếu rọi khắp nhân gian, soi sáng cả thiên địa.

Đạo Tử Tiêu Kiếp Lôi này rơi xuống, làm quần áo trên người Hứa Ứng nổ tung, nhưng lại không thể đánh bay Hứa Ứng, chỉ thấy từng tia chớp màu tím chạy tán loạn trong cơ thể y, dần dần bị Vô Lậu Kim Thân luyện hóa.

Hứa Ứng đứng dậy, bên cạnh có đệ tử nâng quần áo đến, choàng lên vai Hứa Ứng, nói: "Đạo Tổ, hôm nay có cần tu hành nữa hay không?"

Hứa Ứng khoát tay áo, nói: "Lĩnh hội của các ngươi đối với Thiên Đạo đã cao lắm rồi. Hôm nay cứ nghỉ ngơi đi."

Chúng đệ tử lui ra.

Hai tháng này, bọn họ đã thu hoạch được không ít, cảm ngộ ra Thiên Đạo không tầm thường từ trong quá trình Hứa Ứng độ kiếp, mặc dù không cách nào kết nối với Thiên Đạo giống như Hứa Ứng và đám người Tiểu Man, nhưng tu vi tiến cảnh tăng lên cực nhanh.

Mà người có tiến bộ lớn nhất chính là Hứa Ứng.

Từ lúc ban đầu không cách nào chống lại với Tử Tiêu Kiếp Lôi, đến sau này y đã dần dần có thể luyện hóa một phần kiếp lôi chi lực, tiếp theo là nuốt chửng kiếp lôi, luyện thiên địa chi lực thành sức mạnh của riêng mình, mặc dù đạo hạnh không tăng lên bao nhiêu, nhưng thành tựu thân thể lại càng ngày càng cao.