← Quay lại trang sách

Chương 1509 Cầm giữ không được 1

Mà bây giờ, đang có đạo khóc tàn phá bừa bãi trong đạo tràng của hắn, thậm chí trùng kích nguyên thần và thân thể của hắn!

Qua thật lâu sau, Tiên Đế Chí Tôn mới xóa bỏ được đạo khóc trong cơ thể, lòng hãy còn sợ hãi.

Hắn nhìn về phía đỉnh núi, chỉ thấy Hứa Táng Ứng vẫn đứng trên Thúy Nham, lấy một loại tư thế kim kê độc lập rất cổ quái, một cái chân khác giống như giấu trong lông vũ của mình.

Hoa văn hình nhánh cây sau lưng hắn bộc phát sáng rực, trên thân phát ra một cỗ dao động kỳ dị, giống như đang cộng minh với khí tức do Thúy Nham phát ra.

Mà kỳ lạ nhất chính là, bên trên Thúy Nham cũng có một số hoa văn hình nhánh cây, tương tự như hoa văn sau lưng Hứa Táng Ứng.

"Nhất định phải lấy động uyên Thái Nhất đi."

Tiên Đế Chí Tôn hít vào một hơi thật dài, vừa rồi hắn và Táng mặc đạo bào ở chỗ này giao phong, động tĩnh do hai tồn tại tuyệt đỉnh tạo ra thực sự quá lớn, tất nhiên sẽ dẫn tới không ít "Người" chú ý.

Người đi tới Nhân Gian giới không chỉ hắn, còn có Cửu Cung Đạo Quân, Thái Nguyên Đạo Nhân, La Thánh Nhân, cùng với Tổ Thần.

Nhưng mà trừ những người này ra, Tiên Đế Chí Tôn còn cảm ứng được trong bóng tối có những ánh mắt đã từng rơi vào trên người mình, chủ nhân của những ánh mắt này cực kỳ cường đại, khiến hắn cảnh giác.

Cao thủ năm đó bị lưu đày tới nơi này, không chỉ có Thập Phế Thiên Quân Liễu Quán Nhất, khẳng định còn có những người khác.

Huống chi, ngoại trừ Táng mặc đạo bào này ra, khả năng Nhân Gian giới còn có Táng Đạo cảnh bát trọng khác. Nếu như thực lực cũng ngang ngửa với Táng mặc đạo bào này, không cần nhiều, chỉ cần hai con thôi, chỉ sợ hắn sẽ nuốt hận ở đây.

Tiên Đế Chí Tôn tăng thêm tốc độ leo núi, đúng lúc này, một thanh âm quen thuộc truyền tới từ sau hắn: "động uyên Thái Nhất?"

Khóe mắt của Tiên Đế Chí Tôn co giật, trên mặt trong nháy mắt đã giăng đầy sát khí.

Chỉ nghe thanh âm của La Thánh Nhân truyền đến, cười lớn nói: "Thật không ngờ, lại có thể nhìn thấy động uyên Thái Nhất ở chỗ này. Năm đó chúng ta mưu đồ ám toán hậu chủ, nhưng không có động uyên, không ai có thể tu thành Chí Tôn, cũng không thể tu thành Đại La. Cho nên tìm kiếm động uyên cấp cao nhất mới là chuyện quan trọng nhất cần giải quyết. Chúng ta đi đến các đại đạo môn tìm kiếm động uyên, đồng thời còn ý đồ tìm ra những động uyên Thái Hạo, Thiếu Hạo, Hạo Anh, Hạo Hồng. Nhưng lại không cách nào tìm được động uyên Thái Nhất của Hạo Thiên Đế. Tòa động uyên này làm sao lại ở đây chứ, Minh Tôn?"

Trong mắt Tiên Đế Chí Tôn lóe lên một tia sát cơ, xoay người lại, nhìn về phía La Thánh Nhân, cười nói: "Vãn bối cũng không biết vì sao động uyên Thái Nhất lại ở đây."

La Thánh Nhân cười ha ha, vác cái bụng phệ thẳng đi tới, cười nói: "Ngươi không biết? Ngươi bố trí sáu mươi vạn năm há có thể không biết? Năm đó Thanh Huyền để lại mười toà động thiên kết nối Tiên giới ở Côn Luân, ược định cùng họ Hứa truyền nhân của Ngọc Hư nhất mạch, để hắn thủ hộ Côn Luân. Về sau, không phải ngươi đã truyền công pháp của ngươi cho người ta sao? Là công pháp của Hạo Thiên nhất mạch, có hay không?"

Hắn cười lớn nói: "Đừng trách thúc lắm miệng. Thúc luôn thích nhìn trộm, theo dõi bí mật của người khác. Ngươi làm bí ẩn như vậy, ta sao có thể không nhìn xem ngươi đang làm cái gì chứ?"

Ánh mắt của hắn rơi trên người Hứa Táng Ứng, buồn bã nói: "Ngươi bố trí sáu mươi vạn năm đúng không? Lâu thật đấy. Ngươi đúng là rất kiên nhẫn, nhưng ta cũng không tệ. Đây là Hứa Ứng đúng không?"

La Thánh Nhân cười nói: "Bốn mươi tám ngàn năm trước, ngươi để Thiên Tôn đi diệt Côn Luân là có mục đích gì? Ngươi tinh thông thần toán, nhất định là tính ra động uyên Thái Nhất sẽ rơi vào trên người Hứa Ứng vốn là con cháu Hứa gia khi đó đúng không?"

Tiên Đế Chí Tôn biến sắc, cười nói: "La sư thúc, ta không hiểu ngươi đang nói cái gì."

La Thánh Nhân lẩm bẩm nói: "Ngươi hiểu. Năm đó, ngươi để tiểu quỷ họ Hứa phi thăng tới Tiên giới, âm thầm đề bạt hắn, để hắn chỉ mất 300 năm đã tu luyện tới Tiên Quân, trở thành một trong Đẩu Bộ Tam Chân, chưởng quản Đẩu bộ. Tiểu quỷ này một bước lên mây, mấy lão gia hỏa bọn ta, ai lại không chú ý tới hắn cho được?"

Hắn lắc đầu: "Về sau ngươi tìm lý do, ép hắn không thể không phản lại Tiên Đình, ngươi phái Đế Quân tới đối phó hắn, nhưng lại không để cho Đế Quân giết chết hắn. Ngươi để Đế Quân tra tấn hắn, lừa gạt hắn, nhưng lại cho hắn cơ hội lật bàn. Ngươi làm như thế, để cho ta lại càng tò mò hơn, ngươi quanh co lòng vòng như thế là vì cái gì. Tới bây giờ ta mới biết được, ngươi chính là vì động uyên Thái Nhất."

Hắn mỉm cười, ánh mắt rơi vào vầng sáng sau đầu Hứa Ứng, nói: "Hiền chất, động uyên Thái Nhất quá quý giá, ngươi giữ không được đâu, vẫn nên giao cho La thúc của ngươi đi."