Chương 1508 Đỉnh phong Chí Tôn 4
Ánh sáng Thiên Đạo và bóng tối Thúy Nham hình thành âm dương đối lập, nhưng Tổ Thần khống chế phạm vi Thiên Đạo bao phủ nhỏ hơn một chút, chỉ chiếm một phần ba Nhân Gian giới, bóng tối Thúy Nham bao phủ thì lớn một chút, chiếm cứ hai phần ba còn lại.
Dù vậy, phạm vi Thiên Đạo bao phủ cũng lớn hơn lúc trước vô số lần, đủ thấy thực lực của Tổ Thần không thể coi thường.
Tiên Đế Chí Tôn sải ra một bước cuối cùng.
Tổ Thần có ý niệm Thiên Đạo che chở chúng sinh, cho nên phạm vi bao phủ cực lớn, nhưng Tiên Đế Chí Tôn chỉ cần tự vệ, bảo vệ thân. Sau khi bước ra một bước này, hắn không hề dừng lại, tiếp tục hướng về phía trước.
Đột nhiên, hắn dừng bước lại, chỉ thấy con Táng mặc đạo bào trên phế tích tông môn cổ xưa kia sừng sững đứng đó, để hắn cảm nhận được áp lực lớn lao.
"Ngươi đã chết, một thân tu vi đã mất hết."
Tiên Đế Chí Tôn hờ hững nói, "Ngươi không phải là đối thủ của ta, tốt nhất là đừng nên vọng động."
Đạo cảnh bát trọng của con Táng mặc đạo bào kia trải rộng ra, từng hoa văn nhánh cây kỳ lạ mở rộng trong Đạo cảnh, không có nửa điểm nhượng bộ, thanh âm khàn khàn truyền ra từ trong miệng hắn: "Ta chỉ muốn để lại một chút tưởng niệm cho truyền thừa của ta mà thôi."
Tiên Đế Chí Tôn không nói thêm gì nữa.
Nếu hai bên đạo tâm đã quyết, vậy thì không cần nói nữa làm gì, bởi vì ngôn ngữ là vũ khí yếu nhất, không thay đổi được đạo tâm của bọn họ. Cường giả giống như bọn họ, chỉ có võ lực mới có thể thay đổi ý nghĩ của đối phương!
Hắn đi thẳng về phía trước, khí thế tăng lên tới cực hạn, trực tiếp bước vào bên trong Đạo cảnh của Táng mặc đạo bào. Bóng tối xung quanh hắn đã sâu dày tới mức không nhìn thấy bất kỳ bóng người nào, đạo khóc trong bóng tối xâm nhập mà đến, nương theo đạo khóc chính là vô số hoa văn hình nhánh cây sinh ra, cắm rễ trên làn da, lỗ chân lông, đồng tử, mũi, miệng của hắn!
Đạo khóc xâm nhập, thậm chí truyền vào vực Hi Di của hắn, trong đạo tràng của hắn, những nơi đi qua, hoa văn hình nhánh cây liên tục mọc lên.
Nhưng sau một khắc, tất cả hoa văn hình nhánh cây đều vỡ nát, tan thành mây khói.
Tiên Đế Chí Tôn không ngừng tiến lên, bóng tối và hoa văn hình nhánh cây bao phủ tầm mắt của hắn như khói mù.
Đột nhiên, Táng mặc đạo bào từ trong bóng tối đánh tới, đó là đại tông sư Thái Cổ, vừa ra tay đã để Tiên Đế Chí Tôn cảm nhận được uy lực của thần thông thời đại Long Đình!
Thần thông bây giờ mặc dù phong phú hơn so với thần thông khi đó, nhưng thần thông thời đại Long Đình đa số lấy quan tưởng rồng thành đạo tượng, điểm xuất phát cực cao, do đạo tượng hình rồng diễn sinh ra các loại thần thông đạo pháp.
Thần thông loại trảo, bình thường là vuốt rồng. Thần thông lôi hệ, hóa thành từng đạo sấm chớp hình rồng, thần thông loại kiếm sẽ có vảy rồng bám ở bên ngoài. Những thứ kia vừa lộng lẫy mà lại bá đạo, lại tràn ngập biến hóa.
Tiên Đế Chí Tôn nghênh tiếp thần thông của Táng mặc đạo bào, hai người giao phong thoáng qua, đột nhiên sau lưng Tiên Đế Chí Tôn hiện ra sáu loại đại đạo chi tượng, tu vi pháp lực tăng vọt.
Hai người giao thủ ba chiêu, con Táng mặc đạo bào kia kêu lên một tiếng đau đớn, chỉ thấy bóng tối nồng đậm không gì sánh được đầy trời thối lui, bị thu hồi về trong cơ thể của Táng mặc đạo bào.
Hắn trở lại tông môn của mình ngồi xếp bằng xuống, nhìn về phía tông môn đã trống rỗng không có bóng người, thấp giọng nói: "Nếu sớm được như vậy thì không cần cô đơn suốt ngàn vạn năm rồi."
Đầu của hắn rũ xuống, khí tức đã hoàn toàn không còn nữa.
Tiên Đế Chí Tôn nhìn cảnh này, thấp giọng nói: "Không có nguyên thần, pháp lực cũng kém xa trước đây, còn có thể ép ta dùng hết toàn lực, là một đối thủ đáng quý."
Đột nhiên, tay phải của hắn run rẩy dữ dội, lại có rất nhiều hoa văn hình nhánh cây chui ra từ bên dưới da thịt của hắn, điên cuồng sinh trưởng.
"Đây là..."
Tiên Đế Chí Tôn há miệng, trong miệng lại không tự chủ được truyền ra tiếng đạo khóc.
Hắn giật mình, biết vừa rồi mình quyết đấu cùng con Táng mặc đạo bào kia, dù đã cắt đứt sinh cơ của đối phương, nhưng đối phương cũng không phải kẻ bình thường, vậy mà để đại đạo xâm lấn thân thể của mình, vô hình trung thay đổi cấu tạo thân thể của mình!
Hắn vội vàng lui lại, lùi ra khỏi biên giới Thúy Nham có thể ảnh hưởng tới mình, lập tức thôi động công pháp, thân thể chấn động, tách rời thân thể và nguyên thần!
Chỉ thấy toàn thân nguyên thần của hắn đều là do Bất Diệt Linh Quang sáng rực tạo thành, trong thân thể cũng loáng thoáng có Bất Diệt Linh Quang truyền đến, đạo tràng quanh thân như một mảnh Thái Hư chi cảnh, rộng rãi thâm thúy, còn rộng lớn hơn Đại La Thiên rất nhiều!
Hỗn Độn Hải, Huyền Hoàng Nhị Khí, Lưu Ly Tịnh Không, Bất Diệt Linh Quang, Ngọc Kinh Tiên Thành và Thái Cực Tiên Vực bồng bềnh trong đạo tràng của hắn, đạo cảnh thâm thúy không gì sánh được, tinh khiết thấu triệt!