← Quay lại trang sách

Chương 1513 Sinh tồn giống Táng 2

Lúc này Quả Chuông và Đại Long mới yên tâm.

Tổ Thần nói: "Ta sẽ liên lạc với tồn tại này một chút, chỉ mong hắn là sinh mệnh có trí tuệ, có thể hiểu được những gì ta nói."

Quả Chuông nói: "Việc liên quan đến tính mệnh của A Ứng, ngài hạ thấp tư thái một chút, nói mấy lời hữu ích đi."

Tổ Thần lắc đầu nói: "Ta chính là mặt mũi của Tam Giới, sao có thể ăn nói khép nép được? Huống chi tồn tại trong bóng tối này hẳn là thủ phạm tạo thành tai kiếp của Nhân Gian giới! Ta chỉ có thể dựa vào lí lẽ biện luận mới có thể khiến hắn nhượng bộ, tuyệt đối không thể hạ thấp tư thái để lấy lòng được!"

Quả Chuông nghe vậy thì thở dài: "A Ứng tiêu tới nơi rồi."

Trên đỉnh đầu Hứa Táng Ứng, Thúy Nham bất chợt bộc phát, đạo khóc vang lên, hào quang bên ngoài Thúy Nham tỏa ra ngút trời, sáng tỏ không gì sánh được, làm cho đám Táng và bộ xương khô đi theo sau lưng y nhao nhao quỳ bái.

Hứa Táng Ứng cũng kinh ngạc vô cùng, buông Thúy Nham xuống, nhảy đến bên trên Thúy Nham quan sát thật kỹ những hoa văn kia.

Đột nhiên, ý thức của Tổ Thần giáng lâm, kết nối với y và Thúy Nham, giọng điệu vô cùng khách khí, lấy Thiên Đạo làm ngôn ngữ, nói: "Vị đạo huynh này thần thông quảng đại, tại hạ bội phục, nguyện tôn ngươi làm huynh. Ta có một đệ tử, tính tình ngang bướng, đi nhầm vào bảo địa, kính xin huynh cho biết tung tích, cảm kích khôn nguôi, rơi lệ cảm tạ."

Hứa Táng Ứng ngơ ngác: "Tổ Thần vì tìm ta mà ăn nói khép nép cầu xin Thúy Nham như thế..."

Y cảm động vô cùng, há miệng nói: "Tổ Thần, là ta đây! Ta vẫn còn sống!"

Chỉ là thanh âm phát ra từ miệng y chỉ là âm thanh đạo khóc chói tai, đám Táng quỳ dưới Thúy Nham thấy y phát ra đạo khóc thì cũng nhao nhao há miệng, phát ra đạo khóc, trong lúc nhất thời, ma âm xuyên tai, ồn ào vô cùng.

Hứa Táng Ứng ngẩn ngơ, vẻ mặt ảm đạm, đặt mông ngồi trên Thúy Nham, thầm nghĩ: "Nếu ta vĩnh viễn không thể biến trở lại, vậy thì vĩnh viễn cũng không thể trở về được..."

Mấy con Táng kia đánh bạo leo tới bên dưới Thúy Nham, cẩn thận từng li từng tí vươn tay ra, vuốt ve chân của Hứa Ứng, giống như đang an ủi y.

Hứa Táng Ứng lại phấn chấn tinh thần, đứng dậy, nhìn về phía vị trí của Tổ Thần, sau một lúc lâu, y thả người nhảy xuống Thúy Nham, giơ chiếc tàu bằng đá này lên, rời khỏi khu vực Thiên Đạo.

Y dừng lại quay đầu nhìn về phía những con Táng và bộ xương khô kia, trong miệng phát ra âm thanh đạo khóc ngắn ngủi.

Đám Táng mừng rỡ, cổ họng cũng phát ra đạo khóc ngắn ngủi, dẫn dắt một đám bộ xương khô đi theo sau lưng, biến mất ở trong bóng tối.

Sau khi bọn họ rời đi không bao lâu, La Thánh Nhân cũng tới nơi đây.

"Quả nhiên đã tới nơi này!"

La Thánh Nhân cười lớn nói, "Xem ra động uyên Thái Nhất đúng là có duyên với ta!"

Hắn nhanh chóng đuổi theo phương hướng Hứa Táng Ứng rời đi, mắt thấy sắp sửa đuổi kịp Hứa Táng Ứng và đại bộ đội Táng, đột nhiên trong lòng của hắn căng thẳng, vội vàng dừng bước, chỉ thấy phía trước có một bóng dáng đứng trong bóng tối, chính là Tiên Đế Chí Tôn.

Tiên Đế Chí Tôn đưa lưng về phía hắn, nhìn về phía phương hướng Hứa Táng Ứng rời đi, nhưng không hề đuổi theo, mà là mặc cho Hứa Táng Ứng mang theo Thúy Nham và động uyên Thái Nhất rời đi.

La Thánh Nhân cười lớn nói: "Sư chất đến sớm hơn ta, vì sao lại từ bỏ động uyên Thái Nhất?"

Tiên Đế Chí Tôn không hề quay người lại, cũng không hề quay đầu, khóe miệng nhếch lên, thản nhiên nói: "La sư thúc, ngươi không hiểu lúc này ta vui vẻ thế nào đây."

La Thánh Nhân không hiểu chút nào, cười nói: "Nếu sư chất từ bỏ động uyên Thái Nhất, vậy thì sư chất sẽ không ngăn cản ta đi lấy đấy chứ?"

Tiên Đế Chí Tôn chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói: "La sư thúc, Hứa Ứng là lôi trì của ta, tốt nhất ngươi đừng vượt qua nửa bước."

La Thánh Nhân nổi lên sát ý.

Trong lòng Tiên Đế Chí Tôn lại vô cùng bình tĩnh và vui vẻ, hắn tới nơi này trước La Thánh Nhân, thấy được trên người Hứa Táng Ứng còn giữ được nhân tính của Hứa Ứng, biết Hứa Ứng vẫn chưa chết đi, mà chỉ hóa thành hình dạng Táng để sống tiếp mà thôi.

"Thành quả ta vất vả trồng trọt suốt sáu mươi vạn năm vẫn còn đó, chỉ là vẫn còn non, chưa tới lúc chín muồi mà thôi."

Hắn cố gắng áp chế mừng rỡ trong lòng, miễn cho ảnh hưởng tới lý trí và phán đoán của mình, thầm nghĩ, "Trước đó, bất kỳ người nào muốn hái trái cây của ta, đều là kẻ địch của ta! Ai đụng đến trái cây của ta, kẻ đó đều phải chết!"

Hứa Ứng phát hiện sau lưng truyền đến khí tức khủng bố bộc phát ra lúc thần thông giao phong, hơi dừng lại một chút, sau đó lập tức giơ cao Thúy Nham dẫn theo một đám Táng và bộ xương khô rời đi.

Trong hắc ám nhân gian giới, cho dù là loại tồn tại như Tiên Đế và La Thánh Nhân giao phong, uy lực từ thần thông của họ cũng rất khó có lực ảnh hưởng lớn như khi còn ở Địa Tiên giới.