Chương 1514 Sinh tồn giống Táng 3
Làn sóng dư lực từ thần thông của bọn họ truyền đi không được bao xa thì đã bị bóng tối và đạo khóc ở khắp nơi hòa tan, mất hết uy lực.
Ảnh hưởng từ Thúy Nham dị đạo đối với Nhân Gian giới thực sự quá lớn.
Nơi này tràn ngập Thiên Đạo dị vực, quỷ dị nhưng lại cường đại, cho dù là Tổ Thần cũng không dám lỗ mãng.
Bên trong bóng tối của Nhân Gian giới cũng không an bình, sau khi Hứa Ứng vác Thúy Nham đi, trong bóng tối lại bạo phát mấy trận chiến đấu, Cửu Cung Đạo Quân gặp phải cường địch, đại chiến mấy trăm hiệp cùng một bóng dáng trong bóng tối, cuối cùng lưỡng bại câu thương.
Bóng dáng kia rút đi, Cửu Cung Đạo Quân cũng ho ra máu liên tục, bên trong máu bị ho ra còn có hoa văn hình nhánh cây mọc ra.
Cửu Cung Đạo Quân sợ hãi, lập tức rời khỏi bóng tối, tiến vào khu vực Thiên Đạo để ẩn nấp.
"Bóng dáng kia hẳn là Thiên công tổng công bị khu trục ra khỏi Tiên Đình năm đó, danh xưng Huyễn Thiên Diệu Thủ Ngư Cơ đạo nhân."
Cửu Cung Đạo Quân thầm nghĩ, "Lúc bến thuyền Thiên Hải vừa xuất hiện, Thiên Công bộ bẩm báo nói có người dùng rất nhiều vật liệu kim thuyền chắp vá một chiếc kim thuyền hoàn chỉnh, chắc hẳn là do Ngư Cơ đạo nhân làm. Nhưng năm đó hắn chỉ bị đuổi ra khỏi Tiên Đình, chứ không phải bị lưu vong. Sao hắn lại chạy đến mảnh Vũ Trụ Hắc Vực này chứ?"
Ngư Cơ đạo nhân cũng là tướng tài đắc lực đi theo Thanh Huyền, là chuyên gia rèn đúc thần binh lợi khí, rất nhiều pháp bảo Chí Tôn đều xuất từ tay của hắn, do hắn rèn đúc thiết kế, lại giao cho chủ nhân luyện chế.
Ngư Cơ đạo nhân không thể tu thành Chí Tôn, bởi vì ở thời đại cổ lão hắn cũng đã tu thành Đại La Kim Tiên, bỏ lỡ cảnh giới Chí Tôn của tân đạo này.
"Quỳnh Đài tiên tử không giết hắn sao?"
Cửu Cung Đạo Quân kinh ngạc, thấp giọng nói, "Chẳng lẽ bọn họ thật sự có gì với nhau? Có điều Quỳnh Đài, hẳn là cũng bị trừ khử rồi mới đúng..."
Hắn lấy được mảnh vỡ nguyên thần viễn tổ, tu vi thực lực tăng mạnh, chỉ là lần này giao phong cùng Ngư Cơ đạo nhân ở trong bóng tối, lại không thể thắng được, ngược lại lưỡng bại câu thương, khiến cho hắn hơi uể oải.
Hắn vốn đi cùng Thái Nguyên Đạo Nhân và La Thánh Nhân, kết quả lúc ở trong bóng tối không hiểu sao lại tách ra, không biết hai người kia đã đi nơi nào. Bây giờ nghĩ lại, hẳn là Ngư Cơ đạo nhân đã động tay chân trên con đường bọn họ đã đi qua.
Lấy tạo nghệ thiên công của Ngư Cơ đạo nhân, chỉ cần mấy món pháp bảo là có thể thay đổi thiên tượng địa lý, để bọn họ không thể phân rõ phương hướng.
"Ngư Cơ đạo nhân ỷ có đạo khóc áp chế ta, cho nên mới có thể đánh ngang tay với ta."
Cửu Cung Đạo Quân tìm đến một vùng đất sơn thanh thủy tú, bố trí từng tầng phong cấm, lúc này mới an tâm dưỡng thương, thầm nghĩ, "Nếu không có địa lợi như bóng tối và đạo khóc này, hắn làm sao có thể so với ta được. Hắn dốc hết thủ đoạn ra, pháp bảo Diệu Cảnh và La Thiên đạo tràng của ta đều ở lại Đại La Thiên, nếu như mang theo trên người, diệt trừ hắn cũng không khó khăn gì. Có điều, vì lý do an toàn, sau khi ta chữa khỏi vết thương, vẫn phải tranh thủ tìm được Thái Nguyên và La Thánh. Cùng, liên thủ với bọn họ mới có thể bảo toàn tính mệnh."
Mục đích của bọn họ chuyến này chính là tìm kiếm cá lọt lưới trong trận đại thanh tẩy năm đó, chỉ là không ngờ Nhân Gian giới còn nguy hiểm hơn tưởng tượng của hắn rất nhiều!
Bọn họ còn chưa tìm được Chí Tôn có thể đang ẩn nấp ở đây, chỉ mới đụng độ với tổng công Ngư Cơ đạo nhân chưởng quản Thiên Công bộ thì suýt chút nữa đã gặp chuyện.
Một bên khác, Hứa Ứng rời xa Tổ Thần, giơ cao Thúy Nham lên, đi ước chừng nửa tháng, cảm thấy ảnh hưởng của Thúy Nham đối với Tổ Thần cũng không còn mạnh như vậy nữa, lúc này mới tìm kiếm một nơi sơn thanh thủy tú, đặt Thúy Nham xuống.
Thúy Nham hẳn là thánh vật của Táng và bộ xương khô, bọn họ không có khả năng tùy tiện tiếp xúc với Thúy Nham, nhìn thấy Hứa Ứng đặt Thúy Nham xuống thì lập tức vây quanh thánh vật "Vừa múa vừa hát".
Tiếng ca của bọn họ là đạo khóc, điệu múa cũng cổ quái kỳ lạ. Hứa Ứng cùng bọn họ hát múa một hồi, đợi đến khi nghi thức hoàn tất, y mới phát hiện có điều không thích hợp.
"Tiêu rồi, suy nghĩ của ta càng ngày càng giống Táng rồi!"
Y không khỏi sợ hãi, nhưng lập tức lại cảm thấy hát một bài nhảy một điệu cũng không có gì lớn, mặc dù hành động cử chỉ của mình và các Táng khác đều như nhau, nhưng mình vẫn giữ được nhân loại tư duy.
Hắn bèn ngồi trên Thúy Nham, an tâm tu luyện.
Nếu Thúy Nham ghi lại một loại đại đạo cao cấp hơn, như vậy chỉ cần nghiên cứu triệt để, ngộ ra loại đại đạo này thì hẳn là có thể thoát khỏi ảnh hưởng của Thúy Nham, từ Táng hóa thành người.