Chương 1516 Ta là tông sư, khai tông lập phái 2
Chúng tiên không khỏi kinh hãi, ngoại trừ tên Táng mặc đạo bào đã chết trong tay Tiên Đế Chí Tôn ra, không ngờ trong bóng tối lại còn có Táng Đạo cảnh bát trọng thế này!
Lão giả này vẫn giữ hình dạng con người, cũng không Táng hóa, hiển nhiên tu vi thực lực năm đó thâm hậu đáng sợ tới cỡ nào!
"Nhân Gian giới đúng là ngọa hổ tàng long, nội tình đúng là kinh người!" Thần Bà lẩm bẩm nói.
Hứa Ứng mỉm cười đứng dậy, trong miệng truyền ra từng tiếng đạo khóc, giống như đang hỏi thăm hàn huyên.
Lão giả kia giống như có thể nghe hiểu được ý nghĩa trong đạo khóc, nói: "Ngàn vạn năm trước, đạo hiệu của lão hủ là Cảnh Minh. Chỉ là bây giờ đã chết quá lâu, không biết có thể tiếp tục dùng danh hiệu này hay không. Ta nghe nói Thập Toàn Đạo Tổ thế mà không bị Thúy Nham ảnh hưởng, khai đàn giảng đạo ở chỗ này, thế là mạo muội đến đây."
Hứa Ứng vui vẻ mời chào, lão giả kia cũng không khách khí với y, thẳng đi vào bên trên Thúy Nham.
Hai con Táng cùng ngồi trên mặt đất, mặc dù lão giả Cảnh Minh kia vẫn giữ được hình người, nhưng bên trong vẫn là một con Táng, trong miệng phát ra đạo khóc ngắn ngủi. Hứa Ứng suy nghĩ một lát, lập tức dùng đạo khóc đáp lại. Đợi tới khi đáp xong, y cũng phát ra một tiếng đạo khóc.
Lão giả Cảnh Minh trầm ngâm một lát, cũng dùng đạo khóc đáp lại.
Bên dưới Thúy Nham, từng con Táng ngồi nghiêm chỉnh, sắc mặt nghiêm nghị, lắng nghe hai con Táng trên kia hỏi đáp.
"Bọn họ đang làm cái gì thế?" Cô Xạ tiên tử đi tới biên giới của động uyên Thái Nhất, tò mò hỏi.
"Giảng đạo, luận pháp."
Thần Bà nghiêm mặt nói, "Tiên Chủ và lão Táng Đạo cảnh bát trọng kia đang ấn chứng với nhau, nhìn xem lĩnh ngộ trên Thúy Nham đại đạo của ai chính tông hơn!"
Hỏa Long thượng nhân lập tức hiểu ra: "Là đến phá bỉnh đây mà!"
Chúng tiên chợt hiểu.
Lão Táng Cảnh Minh nghe nói Hứa Ứng ở chỗ này truyền đạo giảng pháp, dạy Táng cách tu hành, thế là đến đây "Giao lưu", ngoài danh nghĩa là giao lưu, kì thực là đến xem đạo hạnh của Hứa Ứng.
Nếu như đạo hạnh của Hứa Ứng không đủ, không tiếp nổi câu hỏi của hắn, vậy thì Hứa Ứng sẽ không cách nào đặt chân ở chỗ này, chỉ sợ Táng dưới tay y đều sẽ chạy đến chỗ lão Táng Cảnh Minh.
Hứa Ứng và Cảnh Minh luận đạo đến thời khắc mấu chốt, vấn đề của bọn họ đưa ra, đối phương bình thường cần cách thật lâu mới có thể giải đáp.
Mặc dù lão Táng Cảnh Minh chưa từng học Thái Nhất Khai Ngộ, nhưng dù sao cũng trầm luân ngàn vạn năm trong thế giới bóng tối, có nghiên cứu không cạn đối với đạo lý ghi lại trên Thúy Nham, có thể nói là kỳ phùng địch thủ với Hứa Ứng.
Nếu không phải Hứa Ứng từng học qua Thái Nhất Khai Ngộ, lại lấy được bản dập Thúy Nham Thạch Khắc, chỉ sợ ngay hiệp một đã bị hắn nói đến á khẩu, không trả lời được rồi!
Bên trong động uyên Thái Nhất, đám người Thần Bà, Viên Thiên Cương căng thẳng vô cùng, biết hai người sắp phân ra thắng bại. Chỉ thấy sau khi Hứa Ứng gập ghềnh dùng đạo khóc giải đáp vấn đề của lão Táng Cảnh Minh xong, lại phát ra một câu đạo khóc ngắn gọn.
Lão Táng Cảnh Minh ngẩn ngơ, khổ sở suy nghĩ, sau một lúc lâu, lão Táng này đứng dậy, đi tới đi lui, hiển nhiên hắn đang vắt óc suy tư, trong lúc nhất thời không cách nào trả lời vấn đề của Hứa Ứng.
Thật lâu sau, lão Táng Cảnh Minh chán nản, khom người nói: "Ta đáp không được, nguyện bái ngươi làm thầy."
Hứa Ứng cũng vội vàng đứng lên, khoát tay, trong miệng phát ra đạo khóc.
Lão Táng Cảnh Minh lắc đầu nói: "Từ xưa đến nay người giỏi làm thầy, lúc trước tuy đạo hạnh của ta cao hơn ngươi, nhưng bây giờ Thiên Đạo đã khác, tu vi ngàn vạn năm của ta ở trên đạo này cũng không bằng ngươi, có mặt mũi gì cùng ngươi xưng đạo hữu chứ?"
Hứa Ứng còn muốn chối từ, lão Táng Cảnh Minh đột nhiên lấy Đạo cảnh bát trọng trấn trụ y, để y đứng thẳng bất động tại chỗ, tiếp theo lại cúi đầu bái lạy, dập đầu liên tiếp mấy cái thật vang, hành đại lễ bái sư.
Hắn bái sư xong, Hứa Ứng mới có thể động đậy, giậm chân mấy cái, nói vài câu đạo khóc mà đám người Viên Thiên Cương không rõ ý nghĩa, xem như thu Lão Táng Cảnh Minh làm đệ tử nhập thất.
Y lĩnh hội Thúy Nham đại đạo đúng là nhanh hơn lão Táng Cảnh Minh, lại qua mấy ngày, lão Táng Cảnh Minh đã phát hiện đạo hạnh của Hứa Ứng lại tinh tiến không ít.
Nếu như hôm nay hắn luận đạo với Hứa Ứng, chỉ sợ qua dăm ba câu thì sẽ không phản bác được, thua ngay tại chỗ!
"Lão sư tiến bộ quá nhanh! Lúc này mới mấy ngày đã đạt tới loại trình độ này, nhiều nhất nửa năm, lão sư sẽ có thể ngộ ra Thiên Đạo của hắc ám nhân gian, độ kiếp phi thăng!"
Hắn vừa nghĩ đến đây, đột nhiên nghe thấy một thanh âm truyền đến, cất cao giọng nói: "Nghe nói có một vị tiểu đạo hữu từ bên ngoài đến đã chiếm lấy Thúy Nham Thánh Thạch, ở đây truyền đạo. Tại hạ Yêu tộc đại Táng Minh Vương Tôn, đến đây bái phỏng."