Chương 1517 Ta là tông sư, khai tông lập phái 3
Lão Táng Cảnh Minh lộ ra vẻ kinh sợ, nhìn về phía phát ra thanh âm, chỉ thấy một cái đại Táng đầu chim mình người nhanh chóng bay tới, trên người tự mang quý khí, bên cạnh có rất nhiều Táng đi theo.
"Minh Vương Tôn của Thiên Yêu nhất tộc, năm đó có địa vị ngang ngửa với ta ở Nhân Gian giới, hắn cũng chạy tới đây ư?"
Lão Táng Cảnh Minh mừng thầm, "Tên này khi còn sống đã có hiềm khích với ta, nhiều lần cáo trạng ta với Long Đình. Không thể chỉ có một mình ta làm đệ tử được, ngươi cũng tới đây làm với ta đi!"
Đại Táng Minh Vương Tôn kia nhìn thấy Cảnh Minh cũng thầm giật mình: "Sao hắn cũng ở đây?"
Hứa Ứng đưa tay ra mời.
Đại Táng Minh Vương Tôn hơi chần chờ một lúc, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ lão gia hỏa Cảnh Minh kia luận đạo với hắn thất bại, làm đệ tử của người ta? Mình không thể mất mặt như thế được..."
Hắn đánh trống lui quân, lão Táng Cảnh Minh cười lớn nói: "Tới nơi lại không vào, rút lui cũng không lui hẳn, Minh Vương Tôn, sau khi chết ngươi lại hèn nhát thế sao. Còn không bằng ta nữa."
Minh Vương Tôn nghe vậy thì thầm nghĩ: "Ta cũng đã chết qua một lần rồi, còn sợ cái gì chứ!"
Hắn leo lên Thúy Nham, đối diện với Hứa Ứng.
Hứa Ứng há miệng phát ra đạo khóc để hỏi, Minh Vương Tôn trợn mắt hốc mồm, nghẹn họng nhìn trân trối, nửa ngày nói không ra lời. Đám Táng vây quanh hắn đến đây thấy thế, lập tức đổi phe, nhao nhao xuống bên dưới Thúy Nham, đầu nhập vào phe của Hứa Ứng.
Lão Táng Cảnh Minh dương dương đắc ý, thầm nghĩ: "Tên Minh Vương Tôn này tới chậm, hắn bái nhậpmôn hạ của lão sư, cũng chỉ có thể xếp thứ hai, gọi ta một tiếng sư huynh! Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tạo nghệ của lão sư ngày càng cao thâm, có lẽ không cần đến nửa năm lão sư sẽ độ kiếp phi thăng ấy chứ. Khi đó, ta chính là Đạo Tổ của Thập Toàn Đạo Môn! Dù sao thì ta mới là đại sư huynh!"
Trong lòng của hắn vui vẻ không gì bằng, đến lúc đó, dù Minh Vương Tôn không tình nguyện đi nữa, cũng phải gọi hắn một tiếng Đạo Tổ!
Sau một lúc lâu, Minh Vương Tôn rưng rưng nhận thua, quỳ xuống đất bái sư, trở thành nhị đệ tử của Hứa Táng Ứng.
Lão Táng Cảnh Minh và Minh Vương Tôn lần lượt trở thành đệ tử của Hứa Ứng, thế lực của Thập Toàn Đạo Môn trong hắc ám nhân gian càng lớn mạnh hơn. Trừ hai vị đệ tử nhập thất là bọn họ ra, còn có mấy ngàn con Táng là môn sinh, về phần bộ xương khô thì lại càng nhiều vô số kể.
Minh Vương Tôn ở chỗ Hứa Ứng nghe giảng mấy ngày, trong lòng không khỏi cảm khái: "Bái sư không oan chút nào."
Ngàn vạn năm qua, hắn cũng dần dần ý thức được, rất có thể trong bóng tối của Nhân Gian cũng tồn tại một loại Thiên Đạo kỳ lạ nào đó. Loại Thiên Đạo này vận chuyển, để phàm nhân có thể sinh tồn, cỏ cây có thể sinh trưởng, để Táng như bọn họ có thể còn sống.
Duy chỉ có Luyện Khí sĩ, Tiên Nhân, kẻ đắc đạo, kẻ thành đạo là không cách nào sinh tồn dưới loại Thiên Đạo này.
Lúc hắn thử đi lĩnh ngộ loại Thiên Đạo này, chỉ cảm thấy khó khăn trùng điệp, không thể nào hiểu được. Dù hắn biến dị thành Táng cũng chỉ có thể nghĩ ra một tia ảo diệu vận dụng lý, chỉ là không thành hệ thống mà thôi.
Trực giác của hắn nói cho hắn biết, Thúy Nham đại đạo có thể là một loại đạo bao trùm trên các loại đại đạo khác, cơ sở cấu thành đại đạo của nó cũng cực kỳ cao thâm khó dò.
Những năm gần đây hắn luôn cố gắng giải mã, tuy có thu hoạch, nhưng muốn tổng kết quy luật, tìm kiếm ra phương pháp tu luyện của nó lại gần như không có khả năng.
Mà Hứa Ứng lại giống như có được cách giải mã Thúy Nham đại đạo, vừa lĩnh hội Thúy Nham, vừa truyền thụ nó cho bọn họ, thế mà đạo lý rõ ràng, còn tinh thâm hơn hắn tự hắn lĩnh hội!
"Lão sư là có trời trợ giúp sao?" Minh Vương Tôn thầm nghĩ.
Hứa Ứng không phải có trời trợ giúp, mà là Hạo Thiên Đế đã trợ giúp y quá lớn, nếu không nhờ Hạo Thiên Đế đã giải mã một phần nội dung của Thúy Nham Thạch Khắc, lấy được Thái Nhất Khai Ngộ, y muốn ngộ ra Thiên Đạo của hắc ám nhân gian từ trên khối Thúy Nham này, đúng là người si nói mộng!
"Lão sư rốt cuộc là có lai lịch gì đây?" Minh Vương Tôn hỏi thăm lão Táng Cảnh Minh.
Lão Táng Cảnh Minh lắc đầu, nói: "Ta là nghe thấy có người có thể dời được Thúy Nham, chuyển Thúy Nham đi trăm vạn dặm, đến chỗ này truyền đạo, nên mới đến đây xem thử rốt cuộc là thế nào."
Minh Vương Tôn nhìn về phía Thúy Nham, sắc mặt ngưng trọng nói: "Ta cũng nghe thấy tin đồn này nên mới vội vàng chạy đến."
Dời được Thúy Nham đi trăm vạn dặm. Cho dù là bọn họ cũng chưa chắc có thể làm được!
Thúy Nham ẩn chứa dị đạo, người không có lĩnh ngộ đối với Thúy Nham đại đạo, không thể nào rung chuyển được Thúy Nham. Chỉ có người có chỗ lĩnh ngộ đối với Thúy Nham mới có thể rung chuyển được nó.