← Quay lại trang sách

Chương 1526 Hắc Ám Thiên đạo 2

Ánh mắt của Tạo Hóa Chí Tôn nhìn vào động uyên Thái Nhất sau lưng Hứa Ứng, cười nói: "Đạo hữu, mặc dù ngươi đi theo con đường Chí Tôn, nhưng hình như cũng không được hoàn chỉnh. Nếu đạo hữu muốn xem thử ảo diệu của Chí Tôn cảnh trên người ta thì xin cứ tự nhiên."

Hứa Ứng kinh ngạc liếc hắn một cái, lập tức cất bước đi vào bên trong động uyên sau đầu hắn.

Động uyên sau đầu Tạo Hóa Chí Tôn rộng lớn như Thái Hư chi cảnh, thâm thúy vô cùng, đại đạo chi cảnh bồng bềnh trong hư không, phát ra đạo lực vô tận.

Cái này khác với các loại đạo cảnh của Thái Hư chi cảnh, đạo cảnh của Thái Hư chi cảnh đã tiêu vong, mà đạo cảnh nơi này vẫn có được lực lượng khổng lồ như thế, đạo cảnh lại không ngừng diễn hóa, ảo diệu vô tận!

Hứa Ứng lần lượt kiểm tra những đạo cảnh này, tìm kiếm xem có vết tích Táng hóa hay không, tiện thể học tập cách vận dụng đạo cảnh ảo diệu, sau chuyến này y đã có thu hoạch lớn, trong lòng vô cùng thỏa mãn.

Y kiểm tra thập đại đạo cảnh của Tạo Hóa Chí Tôn xong, đang muốn rời đi, đột nhiên ánh mắt đảo qua hư không, nhìn đến một chỗ khác bên trong động uyên.

Nơi đó là Bỉ Ngạn ẩn giấu trong tòa động uyên này, một mảnh vô thượng tịnh thổ, bị ngàn vạn tiên sơn bao quanh, thánh khiết vô cùng.

Tịnh thổ không lớn, nhưng ở trong ngàn vạn tiên sơn lại cực kỳ chói mắt, vừa nhìn đã thấy là nơi bất phàm.

Hứa Ứng bay về phía đó, Tạo Hóa Chí Tôn phát hiện động tác của y thì biến sắc muốn đứng dậy, lúc này lão Táng Cảnh Minh và Minh Vương Tôn một trái một phải, kẹp hắn ở giữa.

Tạo Hóa Thiên Tôn mỉm cười, nói: "Hai vị đạo huynh, các ngươi đã chết nhiều năm, không phải là đối thủ của ta."

Lão Táng Cảnh Minh lo lắng nói: "Ngươi cho rằng mấy ngày nay bọn ta đi theo sư phụ không học được thứ gì à? Sư phụ truyền thụ Thúy Nham đại đạo cho bọn ta, để cho bọn ta lĩnh ngộ ra đạo lý vô thượng, tham ngộ ra Táng thần thông. Ngươi có thể thử một lần."

Tạo Hóa Thiên Tôn nhướng nhướng mày, không dám thử.

Hứa Ứng đi vào vùng tịnh thổ kia, chỉ thấy nơi này thế mà còn có phòng ốc, mặc dù không phải tiên gia cung khuyết vàng son lộng lẫy, nhưng cũng cực kỳ đẹp đẽ ra dáng.

Linh khí linh lực nơi này vô cùng bức người, còn có đạo âm du dương, như có một loại đại đạo bất phàm khác tràn đầy trong thiên địa.

Hứa Ứng đi tới trước căn nhà kia, chỉ thấy bên trong có người ở, đều là Tiên Nhân, là cả một gia đình, trên có già dưới có trẻ.

Bọn họ nhìn thấy Hứa Ứng thì đều giật mình. Một lão thần tiên tóc trắng xóa đi ra khỏi nhà, cười nói: "Các hạ là?"

Hứa Ứng nói: "Tạo Hóa đạo huynh tới tìm ta chữa trị thương tật, ta thấy nơi đây có người nên mới tới, không ngờ lại quấy nhiễu lão nhân gia. Các ngươi là?"

Lão thần tiên kia nghe thấy hắn là đến chữa bệnh cho Tạo Hóa Chí Tôn thì vội vàng mời hắn vào nhà, cuống quít sai người châm trà dọn bánh ra khoản đãi, cười nói: "Tiểu lão nhi là lão phụ thân của nghiệt tử, trong nhà này còn có vợ con của nghiệt tử, cùng với thân thích trong nhà. Cả nhà đều ở nơi này!"

Hứa Ứng kinh ngạc, chỉ thấy người nhà của Tạo Hóa Chí Tôn hẳn là đã rất lâu chưa từng nhìn thấy người ngoài, mọi người đều rối rít lại gần nhìn y thật kỹ.

Hứa Ứng nói: "Lão nhân gia ở chỗ này đã bao lâu rồi?"

"Không nhớ rõ nữa."

Lão thần tiên kia cười nói, "Tiểu tử Ân Nguyên kia nói hắn thành Chí Tôn, ngồi trên Tiên Đình, muốn đón bọn ta lên trời hưởng phúc, cùng nhau làm thần tiên, nói ta sau này không cần chịu khổ nữa. Kết quả bọn ta đi theo hắn lên trời, không bao lâu đã kêu đánh kêu giết, hắn bèn nhét bọn ta vào nơi này, không cho phép bọn ta ra ngoài. Đúng là thứ nghiệt tử súc sinh!"

Lão thần tiên nói đến đây, đột nhiên mắng to: "Thế này mà là hưởng phúc, sống đời thần tiên ư? Đây rõ ràng là ngồi tù mà, không biết đã bao nhiêu vạn năm, muốn chết cũng không thể chết được! Nhốt cha ngươi là được rồi, ngay cả vợ con cũng nhốt lại!"

Nói xong lại mắng thêm vài câu.

"Tiên sinh, vết thương của Ân Nguyên có nặng lắm không? Có thể chữa khỏi hay không?"

Lão thần tiên mắng xong, lại tỏ vẻ quan tâm Tạo Hóa Chí Tôn, lo lắng nói, "Đã rất lâu rồi hắn không vào đây thăm bọn ta, ngươi nói với hắn, đừng có liều mạng quá, bọn ta chẳng trông mong hắn thăng quan phát tài gì đâu."

Hứa Ứng đáp: "Ta sẽ chuyển lời cho hắn. Lão nhân gia cứ yên tâm, vết thương của hắn đã không sao nữa rồi."

Y đặt chén trà xuống, cáo từ rời đi.

Lão thần tiên và một nhà già trẻ của Tạo Hóa Chí Tôn tha thiết đưa tiễn, nhắn nhủ Hứa Ứng thường tới chơi.

Hứa Ứng bay ra tòa động uyên này, thấy lão Táng Cảnh Minh và Minh Vương Tôn vẫn kẹp Tạo Hóa Chí Tôn ở giữa, cười nói: "Đạo huynh, may mắn không làm nhục sứ mệnh, cuối cùng đã luyện hóa tất cả những bộ phận Táng hóa của ngươi rồi. Ngươi chỉ cần vận công mấy ngày là có thể khôi phục lại tới đỉnh phong."

Tạo Hóa Chí Tôn cảm ơn.