Chương 1527 Hắc Ám Thiên đạo 3
Hứa Ứng nói: "Còn nữa, lệnh tôn và người nhà đều rất nhớ ngươi, muốn ngươi đi vào đó với bọn họ."
Tạo Hóa Chí Tôn mỉm cười, nói: "Chuyện nhà của ta, không cần đạo hữu quan tâm. Cáo từ."
Hắn quay người rời đi.
Hứa Ứng nói: "Ngươi không muốn biết, ta có để lại cửa sau gì trong cơ thể ngươi hay không à?"
Tạo Hóa Chí Tôn thân thể cứng đờ, dừng chân xoay đầu lại, cười nói: "Ngươi có để lại cửa sau gì hay không?"
Hứa Ứng thản nhiên nói: "Có."
Tạo Hóa Chí Tôn nhướng lông mày cười nói: "Hứa đạo hữu dù sao cũng còn trẻ người non dạ, ta là Chí Tôn, ở trước mặt ta, ngươi không cách nào động tay chân gì được. Dù ngươi có để lại cửa sau, ta cũng không có gì phải sợ, tất nhiên có thể tìm ra. Cửa sau của ngươi, không làm gì được ta đâu."
Hứa Ứng mỉm cười nói: "Vậy ngươi cần gì phải nhờ ta giúp ngươi giải quyết nan đề Táng hóa?"
Tạo Hóa Chí Tôn quay người bay đi, cười nói: "Chuyện nào ra chuyện đó. Ta không cách nào chống lại hắc ám nhân gian xâm nhập, nhưng nhất cử nhất động của ngươi đều rơi vào trong mắt của ta. Muốn gieo hạt giống hoài nghi vào đạo tâm của ta, ngươi vẫn còn non lắm."
Thân hình hắn cũng biến mất trong bóng tối.
Hứa Ứng đưa mắt nhìn hắn đi xa, nói với Cảnh Minh và Minh Vương Tôn: "Đạo tâm của hắn nhất định sẽ có điều hoài nghi, hoài nghi có phải ta đã động tay chân trong quá trình chữa thương cho hắn hay không. Sau khi Thanh Huyền chết, trải qua đồng đạo đấu đá, tính toán tàn sát lẫn nhau, đạo tâm khó mà giữ được như xưa."
Lão Táng Cảnh Minh gật đầu nói: "Sự hoài nghi này sẽ càng ngày càng nặng, trở thành tâm ma của hắn. Lần sau hắn gặp lại sư phụ, sẽ không dám tùy tiện ra tay."
Minh Vương Tôn nhịn không được nói: "Nhưng rốt cuộc sư phụ có để lại cửa sau ở trong cơ thể hắn hay không?"
Hứa Ứng lắc đầu cười nói: "Không có. Nhưng hắn sẽ cảm thấy là có. Khi hắn cảm thấy là có, vậy thì sẽ thật sự có."
Chôn một hạt giống hoài nghi trong đạo tâm của Tạo Hóa Chí Tôn, nó sẽ từ từ mọc rễ nảy mầm và phát triển, tương lai, lúc Tạo Hóa Thiên Tôn đối mặt với y, tất nhiên sẽ nghi thần nghi quỷ, khó mà dốc hết toàn lực được.
Khi đó chính là lúc hạt giống hoài nghi này trưởng thành, có thể thu hoạch.
"Cảnh Minh, Minh Vương Tôn, mấy ngày nay các ngươi hãy chuẩn bị một chút đi."
Hứa Ứng ngẩng đầu lên nhìn bầu trời tăm tối, thu hồi ánh mắt, nói với hai người, "Sắp tới ta sẽ độ kiếp phi thăng. Mấy ngày nay, ta sẽ truyền thụ hết tất cả những thứ ta lĩnh ngộ được cho các ngươi."
Lão Táng Cảnh Minh và Minh Vương Tôn đều giật mình.
Lần độ kiếp đầu tiên của hắc ám nhân gian, ý nghĩa vô cùng trọng đại.
Nếu như Hứa Ứng thật sự có thể dẫn tới thiên kiếp của hắc ám nhân gian, nghĩa là hắc ám nhân gian cũng có một loại Thiên đạo đặc biệt đang vận hành, cũng có nghĩa là tất cả Táng và bộ xương đều không phải vật chết, mà là những sinh mệnh thật sự!
Cũng có nghĩa là, bọn họ cũng có thể tu hành, thông qua tu hành mà phi thăng!
Lại hơn mười ngày trôi qua, Hứa Ứng đã truyền thụ đạo lý mình tìm hiểu ra trong khoảng thời gian này cho bọn họ, lúc này mới chuẩn bị độ kiếp.
Minh Vương Tôn vội vàng nói: "Sư phụ, sau khi ngươi phi thăng, vị trí Đạo Tổ của Thập Toàn Đạo Môn nên truyền cho ai đây?"
Hứa Ứng liếc nhìn hắn một cái, nói: "Tới trước được trước."
Cảnh Minh đang mừng rỡ, chỉ nghe Hứa Ứng nói: "Trên các ngươi còn có một nhị sư huynh và một đại sư tỷ."
Cảnh Minh và Minh Vương Tôn hai mặt nhìn nhau, bọn họ đã là tồn tại Đạo cảnh bát trọng, thế mà còn có sư huynh sư tỷ? Sư huynh sư tỷ này có lai lịch gì đây?
Hứa Ứng nói: "Theo lý mà nói, hẳn là đại sư tỷ của các ngươi kế vị, nhưng bọn họ đều không ở nơi này. Cho nên sau khi ta phi thăng, Cảnh Minh làm đại diện Đạo Tổ, Vương Tôn sẽ phò tá."
Cảnh Minh mừng rỡ, đắc ý nhìn về phía Minh Vương Tôn.
"Các ngươi phải hòa thuận với nhau, không được lục đục, dạy ra thêm nhiều đệ tử môn sinh hơn, để có thêm nhiều Táng được trở về làm người." Hứa Ứng căn dặn.
Hai người vội vàng vâng dạ.
Hứa Ứng sắp xếp ổn thỏa, lúc này mới dẫn động thiên kiếp.
Trong khu vực Thiên đạo, Tổ Thần vừa chữa trị vết thương, vừa duy trì Thiên đạo, chống lại bóng tối. Một bên khác, Chuông Rồng còn đang tìm kiếm tung tích của đám người Tiên Đế, La Thánh Nhân, mấy người kia đều đã nấp kĩ, Đại Long và Quả Chuông tìm kiếm khắp nơi, huyên náo long trời lở đất.
Tổ Thần âm thầm phát sầu: "Ta cũng không thể ở đây mãi được..."
Đúng lúc này, hắn đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc, ngẩng đầu lên nhìn về phía khu vực bóng tối chỗ Thúy Nham.
Vẻ kinh ngạc trên mặt hắn càng ngày càng rõ ràng, trong lòng càng ngày càng khó mà tin nổi.
"Không thể nào, tại sao trong bóng tối có thể có Thiên đạo? Nhưng cỗ khí tức này... Là độ kiếp, thật sự có người dẫn động thiên kiếp ở trong bóng tối! Nhưng mà..."