Chương 1577 Phế vật Thanh Huyền 1
Chỉ có điều Thúy Nham đạo khóc có thể làm suy yếu Đại La Kim Tiên, nhưng cũng không thể đưa Đại La Kim Tiên vào chỗ chết, Tà Kim Tiên bị đạo khóc giết chết là vì Đại La đạo tràng của hắn không phải Đại La đạo tràng bình thường!
"Tốt nhất là có thể tìm người đánh cho Trường Sinh Đế một trận thừa sống thiếu chết trước khi quyết đấu! Làm thế mới có thể đề phòng rắc rối có thể xuất hiện." Hứa Ứng mắt lộ ra hung quang, thầm nghĩ, "Có tư cách đánh với Trường Sinh Đế một trận, Ngọc Hư đạo nhân cộng thêm phất trần là một, Yêu Tổ là hai, Thái Thanh đạo nhân cộng thêm Kim Cương Trác là ba. Không bằng cứ mời bọn họ ra tay trước, trước tiên đánh cho Trường Sinh Đế bán thân bất toại! Chờ đã, Ngọc Hư đạo nhân đi đâu rồi? Không phải hắn đang hộ đạo cho ta sao?"
Y nhìn quanh một lượt, không tìm được Ngọc Hư đạo nhân, đang cảm thấy buồn bực, lúc này Ngọc Hư đạo nhân lại đi ra từ trong động uyên Thái Nhất, vẻ mặt có phần cổ quái, nói: "A Ứng, ngươi tới đây một lát, có người ngươi phải gặp một lần mới được."
Hứa Ứng kinh ngạc nói: "Ai vậy? Ở bên trong động uyên Thái Nhất của ta ư?"
Y đuổi theo Ngọc Hư đạo nhân, Ngọc Hư đạo nhân dẫn y bay vào sâu bên trong động uyên, nơi này Hứa Ứng chưa từng tới bao giờ.
Đột nhiên, sắc mặt Hứa Ứng thay đổi, phát giác được khí tức của đại đạo dị loại, đó là khí tức đồng nguyên với Thúy Nham đại đạo, nhưng có chỗ khác biệt, nó không cao cấp bằng Thúy Nham đại đạo.
Đây là lần đầu tiên y tới đây, từ xa nhìn thấy kiến trúc nguy nga cổ xưa và từng bộ hài cốt khổng lồ, như lạc ấn cổ thần sinh ra lúc độ thiên kiếp Tứ Giới!
Y còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, chỉ thấy trên đại lục Bỉ Ngạn phía trước có một nam tử áo xanh cao cao, dáng dấp có vẻ quen thuộc.
Hứa Ứng vẫn luôn đánh giá thanh niên nam tử kia, trong lòng càng ngày càng nghi hoặc. Ngọc Hư đạo nhân y đáp xuống, nói với Hứa Ứng: "Ngươi có biết hắn là ai không?"
Hứa Ứng há to miệng, lại nói không ra lời.
Thanh niên nam tử kia khom người chào, trên mặt mang ấm áp dáng tươi cười, nói: "Thượng Thanh Đạo Môn Thanh Huyền, xin chào Hứa đạo hữu."
"Thượng Thanh Đạo Môn Thanh Huyền?” trong đầu Hứa Ứng kêu ong ong.
Thanh Huyền phải chết rồi mới đúng!
Thập đại đạo cảnh của hắn đến nay vẫn còn bồng bềnh trong Thái Hư chi cảnh. Hắn không thể nào còn sống được, kẻ địch của hắn tuyệt đối sẽ không cho phép hắn còn sống.
Thế nhưng Thanh Huyền Thượng Thanh Đạo Môn ở trước mặt này rốt cuộc là ai đây?
Tại sao lại xuất hiện trong động uyên Thái Nhất chứ?
Nếu như hắn chính là Thanh Huyền kia, vậy hắn làm thế nào mà sống sót tới giờ chứ?
Hứa Ứng từng gặp Thanh Huyền, trong trí nhớ của tiểu sư thúc Vân Hải Thượng Thanh Đạo Môn, Thanh Huyền đạo nhân trông có vẻ già dặn hơn người này, tâm ngoan thủ lạt, vì lấy được động uyên Thượng Thanh mà thống hạ sát thủ đối với đồng môn.
Trung niên Thanh Huyền và thanh niên Thanh Huyền này đều là cùng một người.
Sau một lúc lâu, Hứa Ứng rốt cục cũng ổn định tâm thần, đáp lễ thanh niên nam tử kia rồi nói: "Ngọc Hư cung Hứa Ứng, xin chào đạo huynh.”
Thanh Huyền cười nói: "Hứa đạo hữu có lẽ cũng là đệ tử của Thượng Thanh Đạo Môn đúng không? Ta cảm ứng được khí tức Thượng Thanh Đạo Môn từ trên người ngươi."
Hứa Ứng nói: "Ta từng đi theo Ngọc Thanh đạo nhân học Thượng Thanh Đại Động Chân Kinh và Hoàng Đình Kinh mấy tháng."
"Thì ra là thế."
Thanh Huyền vui vẻ nói.
"Nói như vậy, chúng ta là sư huynh đệ rồi.".
Hứa Ứng nghĩ đến quan hệ của mình và Thanh Huyền, đầu óc rối như mớ bòng boong, không biết nên miêu tả như thế nào.
Tổ tiên của y là truyền nhân Ngọc Hư cung, năm đó đi theo Thanh Huyền, là bộ hạ của Thanh Huyền, phụ trách trấn thủ Côn Luân.
Bởi vậy, có thể nói bối phận của Hứa Ứng rất thấp.
Nhưng mẫu thân của Hứa Ứng Lan Tố Anh lại là nghĩa nữ của Minh Tôn, Hứa Ứng xem như cháu của Minh Tôn, Minh Tôn lại là đệ tử của Thanh Huyền.
Bối phận này cũng rất thấp.
La Thiên Thập Cảnh của Hứa Ứng và Thái Hư Thập Cảnh của Thanh Huyền gần như giống nhau, mặc dù không có quan hệ gì với Thanh Huyền, là Hứa Ứng tự mình lĩnh ngộ ra, nhưng ở trong đó cũng không thể thiếu Minh Tôn dẫn dắt.
Thật ra Minh Tôn dựa theo quá trình Thanh Huyền tu luyện lĩnh ngộ Thái Hư Thập Cảnh, để sắp xếp cho Hứa Ứng đi lĩnh ngộ một lần, để Hứa Ứng lĩnh ngộ tất cả thiên địa đại đạo của Tổ Đình, từ đó nắm giữ thập cảnh.
Xét theo một nghĩa nào đó, Thanh Huyền có bối phận sư đồ với Hứa Ứng.
Nhưng nếu như tính từ quan hệ Thượng Thanh Đạo Môn, Hứa Ứng xem như ngang hàng với Thanh Huyền.
"Thứ như bối phận, cứ mặc kệ nó đi." Hứa Ứng thầm nghĩ.
Y quan sát Thanh Huyền thật kỹ, cũng đã nhìn ra mánh khóe, Thanh Huyền trước mắt này hẳn không phải là chân thân của Thanh Huyền.
Hắn có ma tính, mặc dù che giấu rất tốt, nhưng đặc điểm của Thiên Ma vẫn tồn tại.
"Ngươi là ma niệm do Thanh Huyền chém ra?" Hứa Ứng dò hỏi.