Chương 1578 Phế vật Thanh Huyền 2
Thanh niên Thanh Huyền cười nói: 'Không phải ma niệm, mà là tạp niệm."
Hứa Ứng không hiểu.
Thanh niên Thanh Huyền nói: "Ta là tạp niệm do Thanh Huyền chém ra lúc chứng đạo, cũng không phải là chân thân. Năm đó Thanh Huyền thăm dò tân đạo, phát hiện cách chứng đạo cảnh giới Chí Tôn, vì chứng đạo, cần giữ đạo tâm tinh khiết, phàm là tâm tư không tinh khiết, đều phải chém xuống. Hắn chê ta tâm nhãn xấu, quá âm hiểm tàn nhẫn, chê ta lề mề chậm chạp, chê ta bụng dạ hẹp hòi, chê ta bản lãnh không lớn tính tình lại không nhỏ. Ừm, còn chê ta không có trí tuệ trở thành lãnh tụ, bèn chém ta ra. Chứng đạo Chí Tôn cần có đạo tâm thuần túy thông thấu, không chém ta ra, hắn không cách nào chứng đạo Chí Tôn được."
"Ta chính là phế vật Thanh Huyền." Hắn cởi mở cười nói.
Hứa Ứng giật mình hiểu ra, nhưng trong lòng còn có chút thất vọng.
Lúc vừa nhìn thấy phế vật Thanh Huyền, y còn tưởng rằng Đế Thanh Huyền vẫn còn sống trên đời này, không ngờ thứ còn sống chỉ là tạp niệm của Đế Thanh Huyền.
Y có một loại hy vọng xa vời, nếu như Thanh Huyền sống sót, có lẽ hắn sẽ có khả năng thay đổi cục diện rối rắm của Tiên giới lúc này. Chỉ là bây giờ hy vọng xa vời này đã tan thành mây khói.
Phế vật Thanh Huyền nói: "Sau khi hắn chém ta ra, cảm thấy ta không làm nên trò trống gì, nhưng phế vật cũng có chỗ dùng tới, bèn để ta ở lại nơi này."
Hứa Ứng nghi ngờ nói: "Hắn để ngươi ở lại nơi này làm cái gì? Còn nữa, động uyên Thái Nhất là do Thanh Huyền triệu hoán ra đúng không? Hắn cũng có thể triệu hoán Thái Nhất ư?"
"Là hắn triệu hoán ra vào đêm trước khi chứng đạo."
Phế vật Thanh Huyền bĩu môi nhìn vào phía trong, nói: "Hắn để ta ở lại nơi đây trông coi mấy thứ ở trong này, miễn cho chúng chạy ra làm loạn. Ta vẫn luôn ở lại đây trấn thủ, bao năm qua đều chưa từng từng đi ra ngoài."
Hứa Ứng nhìn vào sâu bên trong tòa đại lục Bỉ Ngạn này, chỉ thấy đủ loại hài cốt Cổ Thần đan xen vào nhau, còn có từng tòa cung điện cổ xưa và hùng vĩ.*
Những hài cốt và cung điện này khiến Hứa Ứng kinh ngạc không thôi.
Y độ thiên kiếp Tứ Giới đã nửa năm rồi, bởi vì đã nhìn nhận lại mẫu thân Lan Tố Anh, những ngày qua đều chìm đắm trong niềm vui sướng khi gia đình đoàn tụ
Đến nay vẫn chưa kịp đi tìm kiếm xem bên trong động uyên Thái Nhất có gì. Không ngờ bên trong động uyên Thái Nhất lại có một tòa Bỉ Ngạn thế này!
Trên những kiến trúc và hài cốt này đều có hoa văn hình nhánh cây, chính là kết cấu Lý dùng để ghi chép Thúy Nham đại đạo!
Kết cấu Lý kết cấu đạo lý còn cao cấp và hoàn chỉnh hơn so với kết cấu phù văn và kết cấu đạo văn, lý kết cấu phân tích đại đạo, gọi là đạo lý.
Tòa Bỉ Ngạn trước mặt Hứa Ứng, hoa văn hình nhánh cây trên kiến trúc của nó cùng với thi cốt chính là đạo lý!
"Những hài cốt này đến từ cùng một thế giới với Thúy Nham."
Y lẩm bẩm nói, "Thứ chạy ra từ bên trong là cái gì đây?"
Y không kiềm được mà cất bước nhanh hơn, dọc theo con đường cổ xưa kia đi thẳng về phía trước, Ngọc Hư đạo nhân vội vàng nói: "Cẩn thận, thiên địa đại đạo ở nơi này rất kỳ lạ!"
Hắn vừa mới nói đến đây, chỉ thấy cảnh vật xung quanh Hứa Ứng bỗng nhiên tản ra, hình thành một vầng sáng hắc ám không nhanh không chậm bay lên, treo ở sau đầu, cộng minh cộng hưởng với hoa văn hình nhánh cây trên những hài cốt và kiến trúc khác.
Ngọc Hư đạo nhân lập tức cảm thấy cảm giác áp bách mà những hài cốt và kiến trúc này mang đến cho mình đã biến mất, thay vào đó là vô cùng nhẹ nhõm, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
Phế vật Thanh Huyền cũng tấm tắc lấy làm kỳ lạ, cười nói: "Hứa sư đệ, ngươi hữu dụng hơn ta nhiều." Hai người đuổi theo Hứa Ứng, đi vào sâu bên trong Bỉ Ngạn.
Hứa Ứng dừng bước lại trước một bộ hài cốt Cổ Thần khổng lồ, tôn thần linh cổ lão này không phải sinh vật Địa Tiên giới và Nhân Gian giới, hình thể khổng lồ, khí thế hung ác bức người.
Dù đã chết không biết bao lâu, trên hài cốt vẫn còn tản ra dao động chấn nhiếp lòng người!
Lúc trước Ngọc Hư đạo nhân đi đến nơi này đã cảm nhận được cảm giác áp bách khó có thể chịu đựng do hài cốt mang tới, nhưng nhắc tới cũng lạ, lúc này hắn có đạo vầng sáng hắc ám kia của Hứa Ứng bảo vệ, không hề cảm thấy áp bách nữa.
Không những không cảm giác được áp bách, bây giờ hắn lại có thể thưởng thức được vẻ đẹp của hài cốt này, thậm chí nhìn những hoa văn hình nhánh cây ngoài mặt hài cốt cũng có thể phát hiện được cái đẹp đến từ đại đạo dị chủng cao thâm.
"Đây chính là thứ mà ta đã đánh chết."
Phế vật Thanh Huyền đánh giá bộ hài cốt Cổ Thần này, nói, "Bình thường cứ cách một đoạn thời gian, sẽ có thứ chạy đến từ bên trong động uyên Thái Nhất, đánh chết thứ này rất vất vả. Ta chẳng những phế vật, lại còn tham ăn, đã gặm chúng đến mức chỉ còn lại xương cốt..."
Hứa Ứng hoảng sợ, kinh ngạc nói: "Ngươi đánh chết?"