← Quay lại trang sách

Chương 1584 Bơi trong hố phân 4

Trong dòng sông linh quang kia không chỉ có bọn họ, còn có rất nhiều thi thể đang quay cuồng, rõ ràng là tồn tại Đạo cảnh bát trọng, nhưng lại bị vây chết trong dòng sông.

Ngay lúc bọn họ sắp từ bỏ giãy dụa, mặc cho nước chảy bèo trôi, đột nhiên lại thấy được chiếc thuyền nhỏ của Ngư Cơ đạo nhân, lúc này lại được dấy lên hi vọng sống sót, ra sức bơi đi.

Hai người lặng yên bơi tới bên cạnh thuyền, cố gắng nhảy ra từ trong dòng sông, nhảy lên trên thuyền, một trước một sau kẹp Ngư Cơ đạo nhân ở giữa. Tạo Hóa Chí Tôn đằng đằng sát khí, nghiến răng quát: "Ngư Cơ, ngươi hại bọn ta, hôm nay ta muốn ngươi chết không chỗ chôn!"

Hắn đang muốn động thủ, Tiên Đế Chí Tôn đã vội vàng kéo hắn lại: "Sư thúc đợi đã! Vẫn còn có chỗ cần dùng tới hắn!"

Ngư Cơ đạo nhân nhìn trừng trừng phía trước, mất hồn mất vía, đờ đẫn cười hắc hắc nói: "Không đi được nữa rồi, dòng sông đứt gãy, chúng ta không thể quay về được rồi!"

Tạo Hóa Chí Tôn và Tiên Đế thuận theo ánh mắt của hắn nhìn lại, chỉ thấy dòng sông linh quang tách ra, ở giữa là bóng tối hư không vô tận, thời không chặn ngang dòng nước, phát ra từng tiếng quỷ khóc, muốn đến đầu bên kia dòng sông thì chỉ có băng ngang qua, nhưng chỉ cần sơ sẩy một chút thì sẽ bị thời không hỗn loạn cuốn đi.

"Thập Phế Thiên Quân!" mặt mày Tiên Đế tái xanh.

"Nơi này là?"

Tạo Hóa Chí Tôn đánh giá nơi đây, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, biến sắc, thất thanh nói, "Nơi Tổ Thần đổ thùng phân!"

Ba người đều câm nín.

Năm đó Tổ Thần bị đám người Thanh Huyền đánh thành trọng thương, mỗi ngày đều tiêu ra máu tiểu ra máu, thế là tìm một nơi để đổ những thứ bẩn thỉu này Mọi người thấy hắn làm vậy, thế là cũng ném đủ loại đồ vào đây, tỉ như bằng hữu khiến mình chướng tai gai mắt chẳng hạn...

Thế hệ trước trong Tiên giới cười cợt gọi nơi là hố phân vũ trụ.

"Bây giờ ba người chúng ta phải liên thủ, mới có hi vọng vượt qua nó được."

Tiên Đế Chí Tôn trầm giọng nói, "Tạo Hóa sư thúc, Ngư Cơ tổng công, nếu như trong lòng các ngươi còn có ý đồ xấu xa gì, sợ là ba người chúng ta sẽ vĩnh viễn bị lưu vong mất! Có thể trở lại Địa Tiên giới hay không, đều phải xem chúng ta có thể chân thành hợp tác hay không!"

Tạo Hóa Chí Tôn và Ngư Cơ đạo nhân đều yên lặng gật đầu.

Ba người lái thuyền, đi vào trong hố phân vũ trụ này.

Bến thuyền Thiên Hải, kỳ hạn mười ngày đã đến, Cửu Thiên Bát Đế từ sớm đã chạy tới nơi này, còn có rất nhiều Thiên Quân, Tiên Quân nghe tin mà đến, chờ Hứa Ứng và Trường Sinh Đế xuất hiện.

Nơi đây đã kín người hết chỗ, từng tiếng nói chuyện ồn ào rôm rả, chỉ nghe một âm thanh hưng phấn kêu lên: "Hứa sư đệ và Trường Sinh Đế đến rồi! Mau lên! Mau lên!! Ta vừa chưng màn thầu xong đây! Các ngươi có muốn không? Chia cho mấy người các ngươi một ít màn thầu đây, đợi chút nữa chấm một chút máu người ăn ngay cho nó nóng!"

Đám người Dương Long Đế, Thái Tiêu Đế theo tiếng nhìn lại, tất cả đều biến sắc, sắc mặt xám ngoét như gặp phải ma.

Thân thể của Cửu U Đế run rẩy, run giọng nói: "Dương lão đại, có giống hay không? Giống hay không?"

Ánh mắt của Dương Long Đế dán chặt lên người của người đang nói chuyện, trái tim run rẩy, không nói gì.

Chỉ thấy nam tử mặc áo xanh kia tụ tập mấy Tiên Nhân, dựng giá chưng đồ ở bến thuyền, đang chưng màn thầu nóng hôi hổi, rất có cảm giác khói lửa nhân gian.

Mấy Tiên Nhân kia đều cầm một cái bánh bao, chờ đợi lúc Hứa Ứng và Trường Sinh Đế quyết đấu sinh tử thì có thể chấm máu đầu tim để ăn màn thầu.

Thái Tiêu Đế tóc trắng run run, run giọng nói: "Giống, quá giống... Nhưng nhất định không phải hắn..."

Khuyết Lâm Đế cười gượng nói: "Chắc chắn không phải hắn. Hắn đã chết gần sáu mươi vạn năm! Đạo cảnh của hắn còn ở Thái Hư chi cảnh..."

Dương Long Đế mở miệng, cuống họng cũng rất khô khốc, suýt nữa không phát ra được âm thanh: "Đại... Khụ, mọi người đừng sợ, cho dù hắn sống lại đi nữa thì cũng còn có Thánh Tôn. Gia hỏa này chỉ là giống hắn mà thôi, chúng ta không cần tự mình hù dọa chính mình."

Tám vị Đại Đế đều cố gắng ổn định tâm thần, nhưng người thanh niên bán màn thầu máu kia có dáng dấp thực sự rất giống người không thể nhắc tới kia, để trái tim của bọn họ bất ổn.

Lúc này, Hứa Ứng và Trường Sinh Đế cũng đến, hấp dẫn ánh mắt của bọn họ.

Trường Sinh Đế bộ dáng thiếu niên, chỉ là mái tóc tuyết trắng, Hứa Ứng cũng chỉ chừng 14 15 tuổi, chỉ là khuôn mặt bị phơi hơi đen.

Trường Sinh Đế làm Đại Đế trên chín tầng trời, cao cao tại thượng, Hứa Ứng lại là một cái làm đào phạm bị truy nã mấy vạn năm, mấy năm trước mới bình oan giải tội, nhưng đến nay vẫn là chưa được trọng dụng lại.

Hai người kia vốn không nên có dính dấp gì với nhau, lại quyết đấu ở bến thuyền Thiên Hải, kinh động thiên hạ, tự nhiên không khỏi khiến mọi người tò mò.