← Quay lại trang sách

Chương 1583 Bơi trong hố phân 3

Hứa Ứng vẫn đuổi theo không buông, song phương lại giao phong mấy chục hiệp, Viêm Thiên Đế lúc này mới xin tha: "Thiếu gia, tiểu tổ tông, đừng đánh nữa mà, ta ăn không tiêu! Lão hủ chỉ là một kẻ hồ đồ bị giam giữ trong thiên lao, suốt bốn năm mươi vạn năm nay chưa từng được ăn một bữa cơm no, xin ngươi nể tình ta tuổi già sức yếu mà bỏ qua cho ta đi!"

Hứa Ứng lưu luyến không rời, buông tha cho hắn.

Viêm Thiên Đế tập tễnh rời đi, bóng lưng cô đơn tiêu điều thấy rõ.

Hứa Ứng đưa mắt nhìn hắn đi xa, giơ tay nói: "Lão gia tử, có rảnh thì thường tới tìm ta nhé!"

Viêm Thiên Đế hai chân lảo đảo, vội vã tăng tốc rời đi.

Hứa Ứng trầm ngâm một lát, thân hình trầm xuống, tiến vào cõi âm, không vội vã đi tới Vọng Hương Đài tìm Hư Hoàng Đại Đạo Quân, mà là tới gặp Luân Hồi Nữ Đế, nói: "Ta muốn xin mời đạo huynh giúp ta tìm kiếm một người."

Luân Hồi Nữ Đế nói: "Công tử muốn tìm người nào?"

"Một người tên Huyền Thiên Đô, đại khái tại bốn năm mươi vạn năm trước."

Nhân Gian giới.

Tiên Đế Chí Tôn quay đầu, nhìn về phía khu vực bóng tối cổ xưa này, chỉ thấy chỗ sâu bên trong Nhân Gian giới mơ hồ có ánh sáng lôi điện xé mở bóng tối, đó là xung quanh thánh sơn của Thập Toàn Đạo Môn, không ngừng có tiếng sấm sét vang lên.

Loại hiện tượng này đã bắt đầu xuất hiện từ sau khi Hứa Ứng độ kiếp phi thăng, lúc trước còn không rõ ràng cho lắm, nhưng một hai tháng gần đây lại càng ngày càng nghiêm trọng.

Tiên Đế Chí Tôn đã từng đi thăm dò nhìn, chỉ thấy lôi đình vờn quanh thánh sơn vậy mà hiện ra hình dạng nhánh cây, ầm ầm hiện lên trên không trung, cực kỳ quỷ dị.

Vết thương của hắn còn chưa từng khỏi hẳn, lại không dám mượn động uyên của Tạo Hóa Thiên Tôn để chữa thương, miễn cho bị Tạo Hóa Thiên Tôn thừa cơ động tay chân ở trong cơ thể hắn, bởi vậy nên dù tình huống ở Thập Toàn Đạo Môn vô cùng quỷ dị, nhưng hắn cũng không dám tới quá gần.

"Minh Tôn, nên lên đường rồi!" Tạo Hóa Thiên Tôn kêu.

Tiên Đế Chí Tôn xoay người lại, chỉ thấy lại có một chiếc thuyền nhỏ đang dừng trên dòng sông linh quang, chỉ đủ cho ba người miễn cưỡng ngồi lên, lúc này trên thuyền đã có một người, là một quái nhân thân thể bị bao phủ trong bóng tối, chính là thiên công tổng công của thời đại Thanh Huyền, Ngư Cơ đạo nhân.

Mặc dù hắn đã rời đi hắc ám Nhân Gian, nhưng nói đến cũng lạ, thân thể của hắn vẫn bị bao phủ trong bóng tối, cũng không hiển lộ ra, như hắc ám Nhân Gian đã phân ra một khối để bao phủ hắn.

Tiên Đế Chí Tôn và Tạo Hóa Chí Tôn leo lên chiếc thuyền nhỏ này, thuyền nhỏ là Ngư Cơ đạo nhân thu thập một gốc thần thụ bị hủy khi Thúy Nham giáng lâm nhưng không mục nát để luyện chế thành, có thể vượt qua dòng sông linh quang.

Ngư Cơ đạo nhân năm đó lưu vong, tìm được bến thuyền từ bên trong Thiên Hải vỡ nát, vớt thuyền đắm lên để chắp vá ra một chiếc Tam Giới Kim Thuyền, bởi vậy nên cũng biết cách luyện chế ra một chiếc thuyền ngang giản dị.

Hắn xem thường Tiên Đế Chí Tôn, nhưng lại căm thù Tạo Hóa Chí Tôn hơn, vốn dĩ hắn không muốn tạo thuyền cho hai người bọn họ, nhưng võ lực của hắn thua xa Tiên Đế và Tạo Hóa rất nhiều, bị hai người uy hiếp, đành phải tạo ra một chiếc thuyền gỗ.

"Ngư thiên công, ngươi sẽ không động tay chân ở trên thuyền đấy chứ?" Tạo Hóa Chí Tôn không yên tâm cho lắm.

Thân thể của Ngư Cơ đạo nhân bị bao phủ trong bóng tối, cười lạnh nói: "Ta ở trên thuyền, sao lại động tay chân làm gì? Nếu ngươi không tin ta thì cứ ở lại là được."

Tạo Hóa Chí Tôn cười ha ha nói: "Nếu ngươi có động tay chân thì ta và Minh Tôn cũng không sợ đâu. Hai người bọn ta là Chí Tôn cảnh, ngươi lại chỉ là một Đại La Kim Tiên, nếu ngươi động tay chân thì chắc chắn sẽ chết!"

Sau bảy ngày, Tạo Hóa Chí Tôn và Tiên Đế Chí Tôn đều ôm ôm một tấm ván thuyền, ra sức giãy dụa ở trong dòng sông linh quang, chỉ thấy Ngư Cơ đạo nhân bị bao phủ ở trong bóng tối, đứng trên một chiếc thuyền gỗ khác phất tay với bọn họ từ xa.

Tạo Hóa Chí Tôn và Tiên Đế nổi cơn tam bành, vừa phải đối kháng với dòng sông linh quang nghiền ép, vừa ra sức đuổi theo chiếc thuyền nhỏ kia.

Bọn họ vẫn bị Ngư Cơ đạo nhân ám toán, vừa rồi lúc ở trên thuyền, Ngư Cơ đạo nhân đột nhiên phát ra đạo khóc, đạo khóc trùng kích hai người, để cho khí tức của hai người hỗn loạn trong thoáng chốc.

Chỉ một lát ngắn ngủi, Ngư Cơ đạo nhân đã làm đắm thuyền, sau đó tế ra một chiếc thuyền nhỏ khác, bỏ bọn họ lại.

Hai người ra sức bơi đi, cứ bơi như thế hơn mười ngày, thuyền nhỏ của Ngư Cơ đạo nhân đã sớm không thấy tăm hơi nữa.

Trong lòng hai người vô cùng tuyệt vọng, giãy dụa trong dòng sông linh quang do thân thể viễn tổ hình thành, mặc dù không chết được, nhưng cũng không thể thoát khỏi dòng sông do thân thể Đạo cảnh cửu trọng biến thành này.