← Quay lại trang sách

Chương 1591 Thanh tràng 4

Lúc này, Trường Sinh Đế lại dùng cành mai làm đao, đứng ở trước ngực Hứa Ứng, trong khoảng thời gian ngắn, hắn đã đánh liên tục mười hai đao, đánh vào cùng một vị trí.

Đột nhiên, Trường Sinh Đế thu đao lại, mười hai thân ngoại hóa thân cũng bay ngược về phía sau, rơi vào bên trên đại đạo luân sau đầu hắn.

Trường Sinh Đế không thèm nhìn Hứa Ứng, đi thẳng đến dưới đạo thụ trong đạo tràng của mình, ngửa đầu đặt nhánh hoa mai trong tay ở chỗ bị bẻ gãy.

Cành mai kia vậy mà lại nối liền với chỗ gãy, lại toả ra sự sống. Hứa Ứng đứng ở phía sau hắn, phát động Sơn Thủy Trượng Thiên Xích, đằng đằng sát khí, cất bước đi về phía hắn, quát: "Đế Quân, sao ngươi không đánh nữa? Đánh tiếp đi nào!"

"Ta không giết người đã chết." Trường Sinh Đế ngửa đầu lên, thưởng thức hoa mai trên cây, thản nhiên nói, "Hứa Ứng, ta đã giết chết ngươi. Mười hai đao của ta khi nãy, gọi là Thập Nhị Đạo Cảnh Mai Hoa Đồ. Mỗi một đao chém vào trên người ngươi, nhìn như không có phá vỡ thân thể của ngươi, nhưng kì thực đã chém đại đạo của ta vào trong cơ thể của ngươi rồi."

Hứa Ứng cất bước đi về phía hắn, khí diễm ngập trời, nhưng đi tới vài bước, tốc độ lại càng ngày càng chậm, thân thể cũng đang run rẩy.

"Mười hai đao kia cắt vào trong cơ thể của ngươi, sẽ hóa thành một đạo thần thông hoàn chỉnh ở trong cơ thể của ngươi, phá hủy Kim Thân của ngươi."

Trường Sinh Đế quay đầu lại, mỉm cười, "Hiện tại, ngươi có thể chết rồi."

Hứa Ứng gào to một tiếng, trong cơ thể đột nhiên có đao khí màu tím bàng bạc bành trướng phá ngực mà ra, chặt đứt sinh cơ của y, lấy đi tính mạng của y!

Trường Sinh Đế thở dài, xoay người lại, thấp giọng nói: "Thật ra ta rất thưởng thức ngươi..."

Trong lòng của hắn phiền muộn, chỉ cảm thấy như vừa giết chết một “mình” khác.

Đột nhiên, nam tử cao lớn ăn mặc sặc sỡ mừng rỡ chạy về phía này, kêu lên: "Thân thể Hứa Ứng, không thể lãng phí được!"

Trường Sinh Đế nhíu mày, bị nam tử yêu dị kia làm cho buồn nôn, thầm nghĩ: "Ngay cả thi thể cũng muốn đoạt xá?"

Nam tử kia chính là Tà Kim Tiên Tiêu Lan Sơn, nhìn thấy Hứa Ứng bị giết, hắn mừng rỡ như điên, chạy vội tới bên người Hứa Ứng, hiện ra chân thân quái hoa Thiên Hà, một tia tàn hồn ý thức lao thẳng đến chỗ thi thể của Hứa Ứng, ra sức chui vào bên trong thi thể của Hứa Ứng, kêu lên: "Họ Hứa, ngươi chết thì chết, thay vì tiện nghi cho những người khác, chi bằng để cho ta thì hơn!"

Hứa Tĩnh trợn mắt há mồm, Lan Tố Anh nhíu mày, còn đang bấm ngón tay tính đi tính lại.

Toàn thân Kim Bất Di run rẩy, chậm rãi rút Tử U Minh Đao ra, Ngoan Thất vành mắt đỏ bừng, tế Kim Cương Trác lên.

"Phụ thân, Hứa Ứng có ơn với ta, cũng có ơn cứu cha!" Ninh Thanh tế Quy Đạo Ngọc Bàn lên, nói với Ninh Trọng.

Ninh Trọng đứng ở bên cạnh hắn, nói: "Hứa Ứng đã từng truyền Thiên đạo hoàn chỉnh cho ta, cũng có ân tình!"

Bên phía Tổ Đình, đám ngườiTiểu Thiên Tôn, Linh gia Tứ Hung, Ngũ Liễu đạo nhân, Phan Ma Thần, Bắc Cực Tứ Thánh nhao nhao đi về phía bên này, đằng đằng sát khí.

Trường Sinh Đế lườm đám người đang xông tới, cười nhạt một tiếng: "Đều là phản tặc, một đám ô hợp. Hôm nay, trẫm sẽ dẹp yên thiên hạ, xem như lập công đăng cơ!"

Đúng lúc này, chỉ nghe Tà Kim Tiên Tiêu Lan Sơn kinh hoàng hét lớn: "Không đúng, không đoạt xá được!"

Trường Sinh Đế quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tà Kim Tiên đã trở lại trong cơ thể quái hoa cao lớn không gì sánh được kia, quái hoa kêu lên: "Hứa Ứng đã chết không thể đoạt xá được!"

"Bùm!"

Thi thể của Hứa Ứng nổ tung, hóa thành một đạo thanh khí bay lên, bay đi về phía bến thuyền.

Trường Sinh Đế ngẩn ngơ, lúc này lại có một âm thanh quen thuộc truyền đến từ bên trái của hắn: "Đáng tiếc, thiếu mất vị đạo hữu rồi."

Trường Sinh Đế theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một Hứa Ứng áo trắng đi về phía này, giơ tay lên một cái, chỉ thấy từng món pháp bảo của Hứa Ứng bay lên.

"Thanh y đạo hữu chết không oan, thấp nhất cũng moi ra hơn phân nửa thần thông của Trường Sinh Đế."

Lại có một giọng nói của Hứa Ứng truyền đến, Trường Sinh Đế nhìn lại, lại là Hứa Ứng áo vàng đi tới từ một phương hướng khác.

"Nhất Khí Hóa Tam Thanh? Không đúng, không đúng! Nhất Khí Hóa Tam Thanh của hắn không thể nào mạnh như vậy được!"

Hắn tâm thần đại loạn, vội vàng nhìn về phía thanh khí bay đi, chỉ thấy thanh khí kia bay qua trên không trung chỗ mấy vị Tiên Nhân bán màn thầu, đột nhiên rơi vào trên đỉnh đầu của một Tiên Nhân đang nhóm lửa, sau đó chui vào

Tiên Nhân kia chậm rãi đứng dậy, tháo chiếc mũ rộng vành trên đầu xuống, giũ quần áo một cái, cất bước đi về phía Trường Sinh Đế. Doanh Châu, Sơn Thủy Trượng Thiên Xích đều nhao nhao bay tới.

Xung quanh y, vô số hoa văn hình nhánh cây đang lan tràn, dần dần hình thành từng tôn Cổ Thần cao lớn hùng vĩ. Từng tiếng khóc quỷ dị thẩm thấu ra từ trong hư không.

"Thanh tràng!"