Chương 1592 Đánh chết Đế Quân! 1
Hứa Ứng áo trắng hét lớn một tiếng, hai tay chầm chậm đẩy ra phía ngoài, nước Thiên Hà lập tức rung chuyển không ngừng, một cỗ lực lượng vô hình ép đến mức đám người không ngừng lùi lại.
"Thanh tràng!"
Hứa Ứng áo vàng cũng bộc phát khí tức, mọi người lại bị đẩy ra xa hơn, quát: "Ta sẽ dốc hết toàn lực, miễn cho tổn thương tới người vô tội!"
Hứa Ứng hai tay cầm một cái bánh bao, vừa ăn vừa đi về phía Trường Sinh Đế.
Màn thầu do phế vật Thanh Huyền vừa mềm mại lại thơm ngọt, mùi bột thơm lừng, Hứa Ứng hai ba hơi ăn hết một cái, sau đó nhét trọn cái màn thầu cuối cùng vào miệng nhồm nhoàm.
Bóng tối phun trào ra từ sau lưng y, như một chiếc áo choàng màu đen, hoa văn hình nhánh cây tung bay trong bóng tối, mang theo tiếng khóc chấn nhiếp nhân tâm, hình thành từng tôn Cổ Thần hùng vĩ, như ẩn như hiện trong bóng tối, cảm giác áp bách càng ngày càng mạnh.
Tiếng nước vang lên.
Chín đại pháp bảo như Thập Nhị Trọng Lâu, Dao Trì, Thần Kiều bay lên từ sâu bên trong Thiên Hải, mang theo vô số bọt nước, ào ào trút xuống.
Chín đại pháp bảo này bay trở về sau lưng Hứa Ứng, sắp xếp theo hình cung, từ trên xuống dưới treo ở trên không trung.
Sơn Thủy Trượng Thiên Xích bay tới, rơi vào bên trong Như Ý Đại La Thiên trên đỉnh đầu Hứa Ứng, bồng bềnh lơ lửng.
Doanh Châu dựng đứng, như một cái vòng tròn, treo ở giữa chín đại pháp bảo và Đại La Thiên, còn lớn hơn Đại La Thiên một chút, bên trong thâm thúy khôn lường.
Hứa Ứng áo trắng và Hứa Ứng áo vàng tiếp tục đẩy đám người xem chiến ra xa, cao giọng nói: "Thiên Quân trở xuống hãy rời khỏi đây đi, tuyệt đối không nên xem chiến tiếp!"
Mọi người lần lượt lui ra phía sau, cũng không để ở trong lòng, lúc trước Hứa Ứng và Trường Sinh Đế giao thủ mãnh liệt như thế, thậm chí còn đánh không ít người bay đi, không rõ tung tích. Nhưng những người còn lại, thực lực đều đủ mạnh, khoảng cách cũng đủ xa.
Cho dù người ra tay khi nãy là Thiên Địa Nguyên Thần của Hứa Ứng, hiện tại là chân thân của Hứa Ứng ra tay đi nữa, nhưng chắc cũng không mạnh đến đâu.
Bọn họ lui lại là vì bị Hứa Ứng áo trắng và Hứa Ứng áo vàng đẩy.
Lúc này, có người nghe được âm thanh loáng thoáng truyền đến từ trong bóng tối sau lưng Hứa Ứng, như là tiếng gió, như có thứ gì đó rì rầm trong tiếng gió, bên trong lại xen lẫn tiếng khóc.
Người nghe được âm thanh kỳ dị này, đạo pháp bỗng chốc mất khống chế, đại đạo mà bản thân tu luyện nhanh chóng tan rã, đạo pháp phản phệ, lúc này có người miệng phun máu tươi, nguyên thần cũng sụp đổ, hồn phách bốc hơi!
Người bên cạnh vội vàng lôi kéo hắn chạy ra bên ngoài, nhưng làm sao cũng kéo không được, chỉ thấy người kia ngơ ngác đứng im tại chỗ, đại đạo của bản thân nhanh chóng tan rã, bỗng nhiên há miệng, trong miệng vậy mà cũng phát ra loại âm thanh kỳ dị kia!
Đạo khóc dễ dàng lây nhiễm như ôn dịch, truyền ra từ trong miệng của người kia, lan truyền ra bốn phương tám hướng. Người nghe thấy đạo khóc cũng nhanh chóng trúng chiêu, tu vi tan rã, nguyên thần sụp đổ, thậm chí ngay cả huyết nhục cũng bắt đầu phân giải!
Bọn họ đứng im tại chỗ, từng người há miệng phát ra tiếng khóc bén nhọn!
Một truyền mười, mười truyền trăm, trăm truyền ngàn, chẳng bao lâu sau, xung quanh đã hoàn toàn đại loạn.
Những người khác cách khá xa, thấy thế thì lập tức bay đi trốn, chỉ có những tồn tại siêu việt Thiên Quân có tu vi hùng hồn thâm hậu như đám người Cửu Thiên Bát Đế, Tà Kim Tiên là còn ở lại chỗ cũ, không bị đạo khóc quấy nhiễu.
Bọn họ đã chứng đạo Đại La, tu vi đủ cao thâm.
Trừ bọn họ ra, còn có đám người Ninh Trọng, Hứa Tĩnh, đạo quả của bọn họ không tự chủ được mà hiện ra, lúc đạo khóc trùng kích tới, đạo quả bắn ra hào quang, ngăn cản đạo khóc.
Kim Cương Trác của Ngoan Thất bị đạo khóc kích phát, bay ở giữa không trung, ong ong xoay tròn, hào quang chiếu xuống, bảo vệ đám người.
Quy Đạo Ngọc Bàn của Ninh Thanh cũng bay ra, ngăn cản đạo khóc.
Quy Đạo Ngọc Bàn và Kim Cương Trác, một cái là pháp bảo Chí Tôn, một cái là chí bảo Diệu Cảnh, đạo khóc do Hứa Ứng phát ra chỉ là khí tức tiết ra ngoài, cũng không cố ý nhằm vào bọn họ, bởi vậy những bảo vật này cũng có thể dễ dàng ngăn lại.
Về phần phế vật Thanh Huyền đang bán màn thầu trên bến thuyền thì không hề bị đạo khóc ảnh hưởng, không ít Tiên Nhân tụ tập bên cạnh hắn, đối mặt với tình cảnh quỷ dị như vậy, tất cả đều hoảng sợ run lẩy bẩy.
Trường Sinh Đế biến sắc.
Cảnh tượng này khiến hắn nhớ tới một truyền thuyết xa xưa.
"Đạo khóc!" âm thanh run rẩy của Thái Tiêu Đế truyền đến, xác nhận ý nghĩ của hắn.
Thái Tiêu Đế sắc mặt xám ngoét, Trường Sinh Đế tuổi còn nhỏ, chưa từng trải qua đạo khóc, nhưng hắn đã từng trải qua.
Sáu mươi vạn năm trước, chính là đạo khóc phát ra từ các đại động uyên đã phá hủy nền thống trị của Tử Vi Tiên Đình, phá hủy giang sơn của Tử Vi hậu chủ.