← Quay lại trang sách

Chương 1626 Cảnh giới chân tướng 2

Hứa Ứng tỉnh ngộ, quát to một tiếng, vừa mừng vừa sợ, thả thập đại đạo cảnh của mình ra, cười nói, "Lâu sư huynh xem đi!"

Lâu Minh Ngọc nhìn thấy đạo cảnh của y, cũng lập tức hiểu ra, phóng tám đại đạo cảnh của mình ra.

Đạo cảnh của hai người đều lơ lửng, phát ra khí tức đại đạo khác với đạo hoa đạo quả.

Trình độ kích thước của đạo cảnh của hai người cũng không kém nhau là mấy, cường độ khí tức phát ra cũng ngang ngửa nhau.

Lâu Minh Ngọc nói: "Tám đại đạo cảnh này là ta lĩnh ngộ các loại đạo cảnh bên trong Đại Minh cung mà ra, lúc đó ta vừa tu thành cảnh giới Thiên Quân, Thánh Tôn để cho ta chuẩn bị trùng kích Chí Tôn cảnh. Trải qua hơn vạn năm tu hành mới luyện đến quy mô bây giờ, chỉ là trình độ của ta trên tám đại đạo cảnh này còn chưa đủ cao, không cách nào đột phá, tu thành Chí Tôn cảnh."

Hứa Ứng cau mày nói: "Nhìn từ quy mô đạo cảnh, nếu như ngươi là cảnh giới Thiên Quân, như vậy ta cũng hẳn là Thiên Quân cảnh. Vì sao ta lại là cảnh giới Thiên Tiên chứ?"

Y đi tới đi lui, đột nhiên nói: "Nếu như ta đào đạo thụ, đạo hoa, đạo chủng của ngươi đi, ngươi cũng là cảnh giới Thiên Tiên, cùng một cảnh giới với ta rồi!"

Lâu Minh Ngọc ngây người, hắn chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề này!

Tiên Vương cảnh, Tiên đạo pháp tắc hóa thành đạo liên, đạo liên là hạt giống, Tiên Quân cảnh, trồng ra đạo thụ, Thiên Quân cảnh, đạo thụ nở hoa, kết làm đạo hoa.

Nếu lấy ba cảnh giới này đi, như vậy thì đúng là hắn và Hứa Ứng đều cùng một cảnh giới!

Hứa Ứng hỏi ra nghi ngờ trong lòng: "Vì sao Thiên Quân cảnh không tiếp tục tu luyện trên cơ sở đạo thụ đạo hoa? Vì sao lại phải quay ngược lại, bắt đầu từ con số không chứ?"

Lâu Minh Ngọc cũng nhíu mày, suy tư một lúc mới nói: "Đúng vậy, vì sao phải bắt đầu từ số không? Nếu như đạo thụ đạo hoa vô dụng, vì sao phải tu luyện? Nếu như đạo thụ đạo hoa hữu dụng, vì sao phải bắt đầu từ số không... Hứa sư đệ, ngươi bắt đầu tu luyện đạo cảnh từ khi nào?"

Hứa Ứng đáp không chút nghĩ ngợi: "Thải Khí kỳ!"

Lâu Minh Ngọc ngây người: "Từ Thải Khí kỳ ngươi đã bắt đầu tu luyện trùng kích đạo cảnh Chí Tôn cảnh rồi ư? Ngươi đúng là quái thai..."

Hứa Ứng lắc đầu nói: "Na sư Nguyên Thú bọn ta đều bắt đầu tu luyện đạo cảnh từ Thải Khí kỳ cả."

Lâu Minh Ngọc giật mình kinh ngạc không thôi.

Na sư Nguyên Thú, từ Thải Khí kỳ đã bắt đầu tu luyện đạo cảnh trực chỉ Chí Tôn cảnh, đây là nhóm cường giả cường đại tới cỡ nào chứ?

Những người này, chắc chắn sẽ khiến thiên hạ chấn kinh!

Nhưng hắn chưa từng sống ở Nguyên Thú, không biết Nguyên Thú thế giới chẳng những không vì vậy mà cường đại lên, ngược lại còn đưa đến trào lưu của đám khách câu cá hơn bốn vạn năm trước, tạo thành hơn bốn vạn năm nội đấu kịch liệt.

"Khi đó ta vừa luyện khí, vừa tu luyện na pháp, dần dần tìm tòi ra Lục Vực nhất thể, nhưng đạo cảnh còn chưa luyện thành. Sau này ta tới Tổ Đình, từ từ lĩnh ngộ ra thập đại đạo cảnh, lúc này mới có chút thành tựu."

Hứa Ứng nói, "Sau khi bản thân thành tựu thập đại đạo cảnh, tu vi thực lực bắt đầu đột nhiên tăng mạnh."

Lâu Minh Ngọc nghe y miêu tả, nghiêm túc phân tích: "Ngươi nói như thế, ta lại cảm thấy hình như ngươi đang tu luyện hai loại hệ thống tu tiên khác nhau. Một loại là na pháp tu tiên, một loại khác là luyện khí tu tiên."

Hai mắt Hứa Ứng sáng lên, vỗ tay nói: "Đúng là như thế! Ta tu luyện na pháp tới động thiên cửu trọng, chính là cảnh giới Na Tiên, luyện khí tu luyện tới Phi Thăng kỳ, độ kiếp phi thăng, chính là cảnh giới Nhân Tiên."

Y nói đến đây thì đột nhiên ngây người, sau một lúc lâu, Hứa Ứng kinh ngạc nói: "Lâu sư huynh, có thể ta đã đi ra một con đường từ na sư đến Chí Tôn!"

Y hưng phấn đến nhảy dựng lên, hai tay chống nạnh, ngửa đâu cười ha ha: "Ta đả thông hết thảy trở ngại của tân đạo Chí Tôn! Ta là đại tông sư! Ta đã là đại tông sư xưa nay chưa từng có!"

Hứa Ứng vừa mừng vừa sợ.

Con đường này, y chưa bao giờ tưởng tượng qua, chỉ là khi còn bé tiếp xúc với na pháp, nên cứ thế mà tu luyện, nhưng trong bất tri bất giác, y lại từ na sư đi thông đến con đường Chí Tôn này!

Lúc trước y còn vì phát sầu vì chuyện đạo hạnh của mình, y luôn cảm thấy đạo hạnh quá cao, chiến lực quá cao, cảnh giới quá thấp.

Lúc trước, y còn vì chuyện này mà đi thỉnh giáo người khác, có người nói cho y biết, y có một bộ phận đạo hạnh và tu vi thực lực không nằm bên trong cảnh giới luyện khí, đề nghị y đi ra một con đường của mình.

Y vì thế mà vắt óc suy nghĩ, tìm kiếm nghĩ cách phát huy ưu thế đạo hạnh và chiến lực của mình. Sau khi luyện thành thập đại đạo cảnh, càng ra sức tăng cảnh giới lên.