Chương 1647 Khối Thúy Nham thứ ba 4
Quả Chuông dò hỏi: "Mồi câu mà Đại Đạo Quân ném tới rốt cuộc là cái gì chứ?"
Hư Hoàng lắc đầu nói: "Ta cũng không biết."
Thái Thanh đạo nhân nói: "Đại Đạo Quân là người có đạo hạnh và tu vi cao nhất trong chúng ta, bởi vậy trong lúc chúng ta đuổi theo Thúy Nham đã có ước định, nếu như Bỉ Ngạn có tin tức, sẽ cho bọn ta biết trước tiên. Nhưng chúng ta đều biết, tu vi của Đại Đạo Quân là cao nhất, người có khả năng liên lạc với Đại Đạo Quân, nhất định là Thiên Địa Nguyên Thần của hắn, bởi vậy nên mới cầu đạo huynh một mực canh giữ trong đạo tràng ở Huyền Đô Ngọc Kinh."
Ngọc Thanh đạo nhân khen ngợi: "Lần canh giữ này chính là mấy chục vạn năm chưa từng rời đi, tâm cảnh của đạo huynh hơn hẳn bọn ta."
Hư Hoàng lắc đầu nói: "Chỉ là ngồi chờ mà thôi, không có công gì. Chư quân, vật kia đến rồi!"
Hắn vừa dứt lời, đột nhiên nhìn thấy hào quang màu xanh biếc xuất hiện từ chỗ sâu bên trong vũ trụ tinh không, ánh vào tầm mắt của bọn họ.
Hào quang màu xanh biếc kia phá không đánh tới, nhắm thẳng đến chỗ Tổ Đình Thiên Đạo, tốc độ cực nhanh.
Quả Chuông và Đại Long nhìn thoáng qua, không khỏi giật nảy mình: "Hình như thứ này là... Thúy Nham!"
Khối Thúy Nham kia từ bay nhanh đến từ trong một vũ trụ thời không khác, mục tiêu rõ ràng là Tổ Đình Thiên Đạo, Thổ Địa Thần trong tổ đình vội vàng ngồi xổm xuống, chui vào trong lòng đất. Thiên sư huynh cũng giật nảy mình, thân hình nhảy lên trên, nhảy vào bầu trời, hòa làm một với bầu trời.
Thái Thanh đạo nhân tế lò luyện đan bát quái lên, Ngọc Hư đạo nhân tế phất trần lên, Ngọc Thanh đạo nhân tế hai món Thái Cực Đồ và Vô Cực Đồ lên, tứ đại chí bảo Diệu Cảnh lơ lửng bay lên, chặn ngang khối Thúy Nham đang bay tới kia, muốn giảm tốc độ của Thúy Nham xuống!
Nhưng bốn đại chí bảo Diệu Cảnh này còn chưa đến gần Thúy Nham, tất cả uy lực đã tổn hao đi nhiều, không còn cường đại như lúc trước nữa.
Khối Thúy Nham kia vậy mà lần lượt đụng bay bốn đại chí bảo Diệu Cảnh, Ngọc Hư đạo nhân khống chế phất trần, từng sợi tơ bọc lấy bên ngoài của Thúy Nham, ra sức lôi kéo, nhưng lại bị Thúy Nham kéo theo bay về phía này!
Trên bầu trời, Thiên sư huynh giật mình kêu lên: "Với tốc độ này, Tổ Đình Thiên Đạo sẽ bị nó đụng nát mất!"
"Sư đệ, mau liên thủ!"
Ngọc Thanh đạo nhân hét lớn một tiếng, Thái Thanh đạo nhân lập tức mặc kệ không nhìn tới lò luyện đan bát quái nữa, đi thẳng tới sánh vai với hắn, hai người một người phát động Thái Cực Đồ một người phát động Vô Cực Đồ, hợp lực tế hai đại chí bảo lên!
Thái Thanh đạo nhân là Đạo Tổ có nhiều chí bảo Diệu Cảnh nhất, trong tay có hai đại chí bảo là Kim Cương Trác và lò luyện đan bát quái, mà chí bảo Thái Cực Đồ của Thượng Thanh Đạo Môn, cũng xuất từ tay của hắn. Chỉ vì quan niệm của hắn và Ngọc Thanh không hợp nhau nên mới rời khỏi Thượng Thanh, dựng ra đạo môn khác, nhưng Thái Cực Đồ này vẫn để lại Thượng Thanh.
Hai người liên thủ với nhau, Thái Cực Đồ Vô Cực Đồ bộc phát uy lực, đột nhiên lại có một chiếc cầu vàng xuất hiện ở giữa Thái Cực và Vô Cực, kết nối hai đại chí bảo lại.
Cầu này vừa xuất hiện, Thái Cực Vô Cực lập tức liên kết với nhau, « Hoàng Đình Kinh » và « Thượng Thanh Đại Động Chân Kinh » vậy mà lại quán thông với nhau, hòa làm nhất thể!
Uy lực của hai đại pháp bảo lập tức tăng vọt, kéo chậm tốc độ của khối Thúy Nham kia lại không ít.
Nhưng lực lượng của Thúy Nham vẫn cực kỳ kinh người, kéo theo tam đại pháp bảo bay về phía Tổ Đình Thiên Đạo.
Hư Hoàng Đại Đạo Quân bước tới, quát lớn: "Tế —— "
Một lá cờ lớn màu tím phóng lên tận trời, nghênh đón Thúy Nham, lá cờ lay động, Hồng Mông Tử Khí lập tức bay ra từ trong cờ, cùng chống lại Thúy Nham.
Hồng Mông Tử Khí trong lá cờ kia trùng kích hết lần này tới lần khác, nhưng đều bị Thúy Nham đè ép trở về, có điều bảo vật này có uy lực phi phàm, vậy mà lại kéo chậm tốc độ của Thúy Nham lại không ít.
Thiên sư huynh kêu lên: "Nhưng bấy nhiêu vẫn đủ để đụng nát Tổ Đình Thiên Đạo!"
Quả Chuông nhìn thấy uy thế của khối Thúy Nham kia thì không khỏi run rẩy, lặng lẽ nói: "Long gia, ngươi có nắm chắc là đỡ được nó không? Nếu như không có nắm chắc..."
"Cũng phải lên!"
Đại Long hưng phấn nói, bay thẳng về phía Thúy Nham, kêu lên, "Cho dù ta chỉ còn lại một cái đầu, cũng lợi hại hơn lão gia hỏa chỉ biết tiểu ra máu kia nhiều!"
Chuông Rồng phát ra tiếng vang coong coong, chấn động thời không, từng tầng sóng âm nương theo riếng rồng ngâm của viễn tổ đánh về phía Thúy Nham!
Khối Thúy Nham kia cứng rắn không gì sánh được, vậy mà không chịu nửa điểm tổn hại dưới từng tầng sóng âm kia, xuyên qua đủ loại đạo âm do Chuông Rồng tạo ra, vẫn mạnh mẽ bay tới như cũ.
Đại Long hét to, một bên lắc lư coong coong, một bên đón đầu Thúy Nham!
"Ầm! "