Chương 1656 Trước giờ quyết chiến 2
Mọi người lũ lượt ngửa đầu nhìn lên, chỉ thấy Tiên Đế Chí Tôn đã đi tới bên cạnh Tham Đạo Đài tự lúc nào, ở trên cao nhìn xuống bên này, sắc mặt có vẻ hờ hững.
Từ lần trước Hứa Ứng độ kiếp phi thăng, đến nay đã qua hơn nửa năm, Tiên Đế Chí Tôn một mực tìm kiếm vị trí của Hứa Ứng, chờ ngày thu hoạch, nên dù như thế nào đi nữa không thể để cho Hứa Ứng truyền đạo thành công được.
Sáu mươi vạn năm trù tính, không thể vì vậy mà tan thành mây khói được.
Hứa Ứng ngửa đầu lên, cùng Tiên Đế bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đều có sát ý.
Tiểu Hỉ Tiên tiến lên trước một bước, quát: "Sư phụ ta đại biểu tân đạo, lập cảnh giới khác, tạo phúc cho thương sinh, là Đạo Tổ tân đạo. Sư phụ ta chưa lập Tiên Đế cho tân đạo, ngươi tính là cái thá gì? Họ Mạnh kia, ngươi ngồi không ăn bám, lén ngồi lên đế vị..."
Hứa Ứng đưa tay ngăn cô lại, cười nói: "Nha đầu chớ mắng nữa, nghe còn có văn hóa hơn cả ta. Bệ hạ là đến học đạo, hay là đến luận đạo?"
Tiên Đế Chí Tôn không thèm quan tâm những lời quát mắng của Tiểu Hỉ Tiên, bình tĩnh nói: "Học đạo thì sao, luận đạo thì sao?"
Hứa Ứng nói: "Học đạo chính là ta giảng ngươi nghe, luận đạo chính là xem thực lực."
Tiên Đế Chí Tôn cười nói: "Trong thiên hạ đều là đất của vua, những kẻ sống trên đó đều là thần tử của vua. Hứa Ứng, mẫu thân ngươi còn là nghĩa nữ của ta, phụ thân ngươi làm Thiên Tôn trong triều đình của ta, người yêu của ngươi cũng là Nguyên Quân dưới trướng của ta, ngươi là thần tử của ta, sao dám cùng ta luận đạo?"
Sắc mặt của Hứa Ứng trầm xuống.
Tiên Đế một câu dùng ba nhân vật quan trọng để bắt bí y, lần này đến không phải là vì học đạo, cũng không phải vì luận đạo, mà là đến để thu hoạch.
Tiên Đế Chí Tôn mỉm cười nói: "Hứa Ứng, trẫm cho ngươi cơ hội luận đạo, ngươi mới có cơ hội luận đạo. Trẫm không cho, ngươi không có cơ hội này. Còn tân đạo mà ngươi nói, chẳng qua chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, trên đời này vẫn phải nhìn tu vi thực lực, cũng không phải là dựa vào mồm mép. Dựa vào cái miệng, không thể phá được Tổ Đình Tử Vi, không diệt được các đại đạo môn, không lật đổ được được thời đại trước!"
Hắn cười ngạo nghễ: "Cái gọi là tân đạo, cái gọi là tân triều, là dùng thi cốt của vô số tu sĩ để lát đường, là dùng vô số đao binh chém giết, hủy diệt tất cả những thứ cũ, lúc này mới có thể thành lập tân triều giữa núi thây biển máu. Lãnh tụ tân triều, ai mà không phải cường giả bò ra từ trong núi thây biển máu? Dùng miệng để xác lập tân đạo, lật đổ cựu đạo? Vậy thì sáu mươi vạn năm trước bọn ta còn liều mạng chém giết làm gì?"
Thái Thanh đạo nhân, Ngọc Thanh đạo nhân nhìn về phía Hư Hoàng Đại Đạo Quân, lộ ra vẻ hỏi thăm: "Đánh không?"
Hư Hoàng Đại Đạo Quân lặng lẽ lắc đầu, đưa tay chỉ một cái.
Hai vị đạo nhân nhìn lại, chỉ thấy Tạo Hóa Chí Tôn và La Phù Đạo Chủ đang đứng cách đó không xa, hai người này đều là trụ cột thành lập Tân Tiên Đình năm đó, một trong Lục Tôn Thập Nhị Diệu.
Bây giờ hiện thân, hiển nhiên là để áp trận cho Tiên Đế.
Tạo Hóa Chí Tôn là đệ tử của Hư Hoàng Đại Đạo Quân, xưa nay lòng ôm chí lớn, năm đó bởi vì nhìn thấy dân chúng lầm than, hận Huyền Đô Ngọc Kinh sơn không có hành động, kẻ cầm quyền chỉ biết trông coi của cải của mình, không nhìn thấy tương lai, thế là phản lại Huyền Đô, khởi nghĩa tạo phản.
La Phù Đạo Chủ vào lúc đó đã là Đại La Kim Tiên, cũng nổi tiếng lâu đời, bởi vì nhìn thấy vô số chúng sinh giãy dụa trong cực khổ, tử vong, đạo tâm xúc động, khóc lớn một trận sau đó mới khởi nghĩa.
Hai người này giẫm lên vô số thi cốt, mới có thành tựu và địa vị bây giờ, cũng không phải chỉ có hư danh.
Nếu như đánh, hai người này, đủ để trấn áp các đại Tổ Đình!
Bây giờ Tổ Đình không thể so với năm đó, đối phó với một La Phù Đạo Chủ Cố Bất Niệm đã bị trọng thương cũng cần bọn họ xuất động toàn bộ. Hiện nay chỉ sợ thương thế của La Phù Đạo Chủ đã khỏi hẳn, nếu như lại có thêm Tạo Hóa Chí Tôn Ân Nguyên, chỉ sợ Tổ Đình sẽ toàn quân bị diệt.
Cộng thêm viễn tổ Đại Long và Quả Chuông kia, nói không chừng có thể đánh ngang tay.
Muốn động thủ, chỉ có thể chờ Tổ Thần trở về.
Hứa Ứng nhìn về phía Tạo Hóa Chí Tôn, Tạo Hóa Chí Tôn từ xa cúi người, cười lớn nói: "Hứa Đạo Tổ giảng đạo rất có khí tượng, cực kỳ bất phàm, ta nghe nói cũng cảm thấy trong lòng âu sầu, hận không thể lập tức tự chém cảnh giới trùng tu một phen."
Hứa Ứng khom người, nói: "Đạo huynh quá khen."
Ánh mắt của hắn lại đảo qua La Phù Đạo Chủ.
La Phù Đạo Chủ khen: "Tân đạo của Hứa Đạo Tổ mở ra một con đường khác, nhất là lấy Chí Tôn cảnh làm Tiên đạo đệ ngũ cảnh, khiến cho ta nhận được gợi ý lớn."