← Quay lại trang sách

Chương 1660 Thanh Huyền sau khi chết 3

Phế vật Thanh Huyền cười nói: "Ta đương nhiên không hề nhìn lầm, lời nhận xét ngươi phân tâm cầu đạo, khó thành nghiệp lớn thì vẫn đúng. Ngươi chỉ là dùng thủ đoạn khác để leo lên đế vị, giành lấy thứ vốn không thuộc về ngươi. Nhưng thành tựu của ngươi vẫn không ra gì."

Tiên Đế tức giận, phất tay áo nói: "Ta bây giờ là Tiên Đế cao quý, chưởng quản sinh tử của vô số người ở Địa Tiên giới, ta ra lệnh một tiếng, sẽ có ngàn vạn Tiên Nhân nghe ta ra lệnh, ta chỉ tới đâu, bọn họ sẽ liều mình xông pha khói lửa! Một lời ta nói ra có thể quyết định thiên hạ hưng suy, quyết định sinh tử của vô số người! Thành tựu của ta còn chưa đủ cao ư?"

Phế vật Thanh Huyền múc thêm một chén thịt nữa, nhét vào trong tay hắn: "Đừng chỉ nói mãi thế, dùng bữa đi."

Tiên Đế bưng bát, quật cường nhìn hắn.

Phế vật Thanh Huyền lại múc thêm một chén nữa đưa cho Tử Đồng Nguyên Quân, sau đó đứng dậy lê giày lẹt xoẹt tìm ba đôi đũa, nhúng vào trong chum nước cho có rồi vẩy ráo nước đưa cho Tiên Đế và Tử Đồng Nguyên Quân.

Tử Đồng Nguyên Quân cầm chén đũa, nhìn xung quanh một vòng, không có bàn.

Phế vật Thanh Huyền ngồi xổm ở góc tường, vừa ăn thịt, vừa nói: "Cái ta nói cũng không phải địa vị của ngươi, địa vị mà cũng xem như thành tựu à? Địa vị là xây dựng trên cơ sở thành tựu. Ngươi vốn đã không tập trung tu hành, bị người khác nâng lên đế vị thì lại càng phân tâm, cứ luôn lo sợ kẻ này tính toán ngươi, tên kia tính toán ngươi, ngươi có thể tập trung tu đạo mới là lạ."

Tiên Đế cũng ngồi xổm xuống tại góc tường, dùng đũa lùa thức ăn, nghe vậy thì cả giận: "Nếu ta không lo trước tính sau thì đã sớm bị người giết như ngươi rồi! Cũng vì bao năm qua ta lo lắng hết lòng, cho nên mới có thể sống đến hiện tại. Ngươi vốn nói ta thành tựu không cao, nhưng chẳng phải ta đã tu thành Chí Tôn cảnh rồi đấy ư?"

Phế vật Thanh Huyền liếc nhìn hắn một cái: "Chí Tôn cảnh là cái thá gì? Chí Tôn cảnh chỉ là điểm xuất phát, cảnh giới phía sau mới đặc sắc. Ngươi chỉ là vừa mới nhập môn, nhưng đối với ngươi mà nói, con đường phía trước đã bị cắt đứt, ngươi tu không đến cảnh giới tiếp theo."

Tiên Đế vẫn cảm thấy không phục.

Phế vật Thanh Huyền nói: "Đại đạo của ta, ngươi chỉ có thể tìm hiểu ra sáu loại, nhưng sáu loại đại đạo cũng không phải là cực hạn của ngươi. Nếu như ngươi toàn tâm toàn ý lĩnh ngộ, còn có thể lĩnh ngộ ra loại thứ bảy loại thứ tám, thành tựu không thể kém sư đệ của ngươi. Nhưng ngươi hết lần này tới lần khác lại đi làm thần toán, tự làm trễ nãi chính mình."

Tử Đồng Nguyên Quân thấy hai người kia ngồi xuống, cũng dè dặt vén váy, ngồi xổm ở góc tường, dùng đũa gắp một miếng thịt đặt ở bên miệng, nhẹ nhàng cắn một cái, một loại cảm giác thỏa mãn nói không nên lời lập tức vọt tới, thịt mềm dai thơm ngát, cắn vào một miếng mồm miệng vẫn lưu hương.

Những năm qua cô thanh tâm quả dục, không để ý dục vọng ăn uống, nhưng được nếm thử hương vị này, chợt cảm thấy như lại trở lại nhân gian.

Tiên Đế ngạo nghễ nói: "Ngươi sai rồi sư phụ! Ta thu hoạch được Hứa Ứng thì có thể tu đến cảnh giới tiếp theo! Sáu mươi vạn năm trước, lúc ngươi hãy còn tại thế, ta tính ra nếu ta muốn tu thành Chí Tôn thì chỉ có một con đường, chính là sau khi ngươi chết."

Phế vật Thanh Huyền nhướng mày.

"Lúc ngươi và đám người Thánh Tôn chưa tu thành Chí Tôn cảnh, ta cũng đã tính tới kết cục này rồi."

Tiên Đế nói, "Ta từng muốn vì ngươi nghịch thiên cải mệnh, thay đổi vận mệnh phải chết của ngươi. Ta đã tìm đủ loại phương pháp cải mệnh, Thất Tinh Cầu Phúc, Phù Ức Cải Mệnh. Ta thậm chí còn tìm đến yêu pháp, dùng phương thức huyết tế, giết mấy ngàn tu sĩ để vì ngươi cải biến vận mệnh. Nhưng dù ta dùng bất kỳ phương pháp nào đi nữa, cuối cùng tất cả đều thất bại."

Phế vật Thanh Huyền nói: "Ta cũng không biết việc này."

Tiên Đế cười lạnh nói: "Ngươi đương nhiên không biết. Nếu ngươi biết, chắc chắn sẽ không để cho ta giết nhiều người như vậy để giúp ngươi kéo dài tính mạng. Ngươi chắc chắn sẽ nói với ta nhân định thắng thiên, không nên tin vào vận mệnh. Thế nhưng, ngươi vẫn ứng kiếp chết đi, khoảnh khắc ta biết ngươi chắc chắn phải chết, rốt cục cũng nản lòng thoái chí. Ta sẽ không đi cứu ngươi, ta phải sống vì bản thân mình."

Hắn dịch chân, bưng chén nhấp một hớp canh, vẻ mặt điềm nhiên nói: "Ta muốn tính toán vì tương lai của ta. Số ngươi không tốt, nhưng ta có đế mệnh, sau khi ngươi chết, đế mệnh của ta mới có thể xuất hiện, ta mới có hi vọng trở thành Chí Tôn. Ta chẳng những muốn trở thành Chí Tôn, ta còn muốn trở thành Chí Tôn độc nhất vô nhị, trở thành Chí Tôn hoàn mỹ như ngươi, thậm chí vượt qua ngươi!"

Phế vật Thanh Huyền phun một khối xương ra, nói: "Đừng chỉ uống canh, ăn chút thịt đi."