← Quay lại trang sách

Chương 1665 Tâm ý của Hậu Chủ 1

Thái Tiêu Đế nghiêng người qua nói với Dương Long Đế: "Tân đạo này đã truyền bá ra tại Tổ Đình, nguy cơ cực lớn."

Dương Long Đế hiểu ý, nói: "Xong chuyện này thì lại huyết tẩy Tổ Đình một lần, trứng trong tổ chim cũng phải đập nát, con giun trong đất cũng phải lôi lên chém làm hai, không thể tha cho bất kỳ kẻ mào được!"

Chư Đế lũ lượt tán đồng, khen: "Không thể để cho yêu ngôn làm hại bách tính được."

Một đám tiên quan nghe vậy đều thở phào một hơi, lũ lượt bái phục, khen: "Cửu Đế thánh minh."

Lúc này, lại có hào quang ở xa bay tới, cũng là ô nhiễm bình thường, những nơi đi qua, để lại một bầu trời xanh xanh đỏ đỏ, sắc thái lộng lẫy.

Cửu Đế tưởng rằng là đám Thiên Địa Nguyên Thần như Thái Thanh, Ngọc Thanh, Ngọc Hư, Hư Hoàng, nhưng đợi đến khi tới gần mới thấy đế liễn hoa cái, thanh thế to lớn, trên đế liễn lại kéo một chiếc quan tài.

"Hóa ra là cương thi tiền triều, Tử Vi hậu chủ! Bại tướng dưới tay!"

Cửu Đế lũ lượt cười lạnh, Tử Vi hậu chủ chiến bại, nhường ngôi cho Thanh Huyền, về sau lúc đang nhàn rỗi ở nhà lại bị đám người La Phù Đạo Chủ giết chết. Thanh Huyền buồn bã nên hạ lệnh hậu táng.

Xe kéo của Tử Vi hậu chủ cũng chạy đến trên không trung Thiên Uyên, không sợ lực hút của Thiên Uyên.

Nam Tử Ngôn cầm đèn, Tử Vi hậu chủ chậm rãi ngồi dậy từ trong quan tài, lườm Cửu Thiên Cửu Đế một cái, không thèm để ở trong mắt.

Hắn nhìn xuống Táng Đạo Thiên Uyên, chỉ cảm thấy thiên địa đại đạo tới đây thì im bặt, bị cắt ngang, như bị Thiên Uyên thôn phệ, không khỏi khen: "Đúng là một nơi hiểm ác!"

Nam Tử Ngôn nói: "Sư phụ, lần này đi tuần, chỉ sợ sẽ có rất nhiều hung hiểm."

Tử Vi hậu chủ cười nói: "Ta là người đã chết, thì sợ gì nguy hiểm nữa? Chết thêm một lần nữa cũng không sao."

Đột nhiên, ánh mắt của hắn quét về phía đám mây, cười lạnh nói: "Lấy chân đỉnh ra!"

Nam Tử Ngôn vội vàng lấy chân đỉnh của Tử Vi Đãng Ma Đỉnh ra, tinh khí trong món chí bảo Diệu Cảnh này đã bị Tử Vi hậu chủ hấp thu, chỉ còn lại có cái chân, chất liệu dùng để rèn ra nó xem như không tệ.

Tử Vi hậu chủ nhìn chằm chằm đám mây kia, nhẹ nhàng ném chân đỉnh đi, ném vào bên trong Thiên Uyên.

Đám mây kia bỗng nhiên chấn động một cái, tựa hồ như rất tức giận.

Nam Tử Ngôn thầm nghĩ: "La Phù Đạo Chủ Cố Bất Niệm nhất định đang trốn trong đám mây kia, sư phụ cố ý dùng chân đỉnh chọc giận hắn. Nhưng với thực lực của sư phụ bây giờ, chỉ sợ không phải đối thủ của hắn."

Hắn âm thầm ưu sầu, lại sợ Tử Vi hậu chủ tiếp tục kích thích La Phù Đạo Chủ, vội vàng nói: "Sư phụ, đệ tử đã sửa sang lại một phần tân đạo của Hứa Đạo Tổ, ngưòi có muốn xem không?"

Ngày đó Hứa Ứng truyền đạo tại Tham Đạo Đài, Nam Tử Ngôn cũng ở tại chỗ nghe giảng, nhận được vô số sở ngộ, chỉnh lý một phần giao cho Tử Vi hậu chủ tham khảo.

Tử Vi hậu chủ thu hồi ánh mắt, cả giận nói: "Cái tên Hứa Ứng chỉ biết trộm mộ kia cũng xứng xưng Đạo Tổ à?"

Hắn dừng lại một chút, lửa giận đã nguôi phần nào, nói: "Nhưng nhìn từ tân đạo kia, hắn đúng là có tư cách được gọi là Đạo Tổ. Tân đạo này phi phàm, nếu truyền bá ra, chắc chắn sẽ thay thế cựu đạo, thậm chí ngay cả Tiên đạo của Tiên Đình đều sẽ bị lật đổ. Tử Ngôn, ta thì không được nữa rồi, con học được công pháp thần thông của ta, nên kết hợp với tân đạo tự ngộ."

Hắn nhìn được xa hơn, nói: "Tân đạo của bây giờ, trừ Hứa Đạo Tổ ra, những chỗ khác vẫn còn sống, chỉ cần con kết hợp thật tốt, có thể chiếm cứ một vùng thiên địa ở lĩnh vực này, sẽ có thành tựu không nhỏ."

Nam Tử Ngôn ngoan ngoãn đáp lời.

Xa xa lại có hào quang bay tới, lại là đám người Hư Hoàng, Ngọc Hư, Thái Thanh mang theo vợ chồng Hứa Tĩnh và Lan Tố Anh đến, tất cả đều tế chí bảo Diệu Cảnh lên, miễn cho bị người khác đánh lén, thanh thế vô cùng to lớn.

Lại có yêu đường xa mà đến, Phù Tang cổ thụ đứng thẳng, nghìn vạn hỏa quang bay múa quanh cây.

Nam Tử Ngôn nhìn thấy bọn họ mới thở phào một hơi, thầm nghĩ: "Bây giờ không cần sợ sư phụ sẽ bị đánh chết nữa."

Bên dưới Phù Tang cổ thụ chính là Yêu Tổ, Yêu Đế Kim Bất Di đi dưới tàng cây, đi theo bên cạnh hắn chính là Lang trung lệnh Ngoan Thất mà hắn coi trọng nhất.

Yêu Đế Kim Bất Di có vẻ bất an, dõi mắt nhìn quanh, chỉ có điều không thấy bóng dáng Hứa Ứng đâu cả.

Đột nhiên, thiếu niên trắng trẻo mập mập bên cạnh hắn đột nhiên hiện ra chân thân, hóa thành đại xà ngàn dặm, há miệng kêu to: "A Ứng —— "

Trong Thiên Uyên kia cũng có một thanh âm khác kêu lên: "A Ứng ——" giống như nhại theo.

Ngoan Thất nhìn xuống Thiên Uyên ở phía dưới, chỉ thấy bên trong Thiên Uyên cũng có một con đại xà đang nhìn mình.

Hắn giật nảy mình, vội vàng hóa thành hình người nhẹ nhàng rơi xuống.

"Lang trung lệnh cẩn thận, đừng đối mặt với Thiên Uyên."