Chương 1679 Phản kích 4
Khí tức của Tiên Đế vô cùng lạnh nhạt, có một loại cảm giác cùng thiên địa tự nhiên hòa làm một thể, bình tĩnh nói: "Ta cần gì phải gấp gáp chứ? Đây là một món nguyên liệu nấu ăn tuyệt vời nhất, hắn đang cố gắng hoạt động thân thể, khiến cho khí huyết của mình quán thông, khiến cho cơ bắp của mình trở nên dẻo dai hơn, tự lọc hết những thứ dơ bẩn ra, khiến bản thân trở nên ngon lành hơn. Đối mặt với loại mỹ vị biết điều như thế này, ta cần gì phải sốt ruột chứ?"
Tử Đồng Nguyên Quân cười nói: "Ngươi nhìn đi, hắn cũng không có vẻ gì là sốt ruột cả. Có biết tại sao lại thế hay không?"
Tiên Đế nghiêng đầu nhìn về phía cô, hứng thú nói: "Vì sao?"
Tử Đồng Nguyên Quân nói: "Hắn không sốt ruột, bởi vì hắn là Đạo Tổ tân đạo, tu vi thực lực của hắn mỗi giây mỗi phút đều đang tăng lên, tân đạo của hắn truyền bá càng rộng, lực lượng của hắn sẽ càng mạnh. Tư chất của hắn cao hơn ngươi, ngộ tính cao hơn ngươi, tiềm lực cao hơn ngươi, nếu ngươi không sốt ruột thì hắn vĩnh viễn cũng sẽ không sốt ruột."
Tiên Đế cười nói: "Ngươi để ý hắn như vậy, hắn có biết không?"
Trong lòng Tử Đồng Nguyên Quân vô cùng đau xót, không nói thêm gì nữa.
Tiên Đế bình tĩnh nói: "Tử Đồng, ngươi và Hứa Ứng đã là sâu bọ trong lưới của ta từ lâu rồi, nhỏ bé, yếu ớt, ra sức giãy dụa trong lưới của ta. Tình cảm giữa các ngươi cũng là ta một tay dựng nên, tất cả tâm tư của ngươi đều nằm trong lòng bàn tay của ta. Ngươi không cần uổng phí tâm cơ. Ta đã tính ra kết quả của trận chiến này, ta sẽ giành được toàn thắng, còn ngươi và người thương của ngươi sẽ rơi vào luân hồi, vĩnh viễn không thể siêu sinh. Ngươi nên cảm thấy may mắn, sau khi ngươi chết sẽ thoát khỏi vòng khống chế của ta."
Khóe miệng của Tử Đồng Nguyên Quân giật giật, đột nhiên nói: "Dù ngươi không an bài, ta và hắn cũng sẽ gặp nhau, hiểu nhau, yêu nhau, mọi chuyện đều là tất nhiên. Mạnh Sơn Minh, ngươi không phát hiện sao? Kỳ thật những an bài của ngươi không làm nên bất kỳ trò trống gì cả."
Tiên Đế cười lớn, châm chọc nói: "Tất nhiên? Nếu không có thần toán của ta, sắp xếp cho các ngươi gặp nhau, làm sao có cái tất nhiên đó?"
Tử Đồng Nguyên Quân mấp máy môi đỏ, cười nói: "Chẳng lẽ không đúng sao? Thần toán cường đại như ngươi, cũng ý thức được tương lai không thể thay đổi. Nếu không phải như vậy, vì sao ngươi lại không cứu được Thanh Huyền?"
Nụ cười trên mặt Tiên Đế dần dần phai nhạt.
Không cứu được Thanh Huyền, là nguyên nhân khiến tính tình của hắn bắt đầu thay đổi.
Tử Đồng Nguyên Quân thản nhiên mỉm cười, không nhanh không chậm nói: "Nếu tương lai đã định, ngươi vĩnh viễn cũng không thay đổi được, như vậy vận mệnh của ta và Hứa Ứng đã được định sẵn từ lâu, dù ngươi có tính hay không, bọn ta đều sẽ gặp nhau, dù ngươi có bày tâm cơ mưu kế hay không, bọn ta đều sẽ hiểu nhau yêu nhau. Kỳ thật đối mặt với tương lai, ngươi không thể làm nên trò trống gì cả, không phải sao?"
Tiên Đế hừ lạnh một tiếng.
Tử Đồng Nguyên Quân nhớ lại trước kia, lâm vào ngọt ngào hồi ức, nói: "Thời đại kia, ta và Hứa quân chính là ngôi sao ngời sáng nhất toàn bộ Tiên Đình, dưới cửu trọng thiên, đều là phàm phu tục tử, những kẻ như Đông Vương, Đế Quân, Thiên Tôn, Nguyên Quân, cũng chỉ là phàm nhân có phần nổi bật mà thôi. Chỉ có ta và Hứa quân, phong hoa tuyệt đại, đôi nam nữ xuất sắc nhất, tất nhiên sẽ thu hút lẫn nhau. Bọn ta trai tài gái sắc, hai bên lại có tài hoa, không cần ngươi sắp đặt, tự nhiên cũng sẽ đến với nhau. Sắp xếp của ngươi, tính toán của ngươi, chẳng qua chỉ là vận mênh đã định mà thôi. Ngươi chỉ là một con rối tự cho là đã nắm giữ vận mệnh của người khác thôi."
Tiên Đế sắc mặt âm tình bất định, trong lòng dần dần sinh ra lệ khí.
Hắn coi trọng quy luật khách quan, xét theo góc độ này thì những gì Tử Đồng Nguyên Quân nói không hề sai!
Tử Đồng Nguyên Quân nói: "Ngươi là thần toán, ngươi phải biết là, ngươi không thể thay đổi được bất kỳ thứ gì. Nếu như tương lai có thể thay đổi, làm sao ngươi có thể tính chuẩn được chứ? Nếu như tính không chuẩn, làm sao ngươi lại là thần toán? Đứa trẻ ba tuổi đều cảm thấy mâu thuẫn, nực cười thế mà còn ngươi nhất mực tin vào thần toán của mình, dựa theo thứ mình tính toán ra để đi bố trí tương lai. Nếu ngươi là thần toán, ngươi không thể thay đổi được tương lai!"
"Câm miệng!" Tiên Đế dần dần có tóc trắng bay lên, tức giận quát một tiếng.
Tử Đồng Nguyên Quân mỉm cười, nói: "Những năm này, ngươi chỉ đang tự lừa mình dối người mà thôi. Ngươi biết hết thảy những việc ngươi làm đều vô dụng. Ngươi thật sự tính ra được kết cục của trận chiến này ư?"
Tóc trắng của Tiên Đế bay lên, trong lòng càng ngày càng bất ổn.
Lúc này, Lan Tố Anh đứng bên cạnh Hư Hoàng Đại Đạo Quân kinh ngạc nói: "Đạo tâm của Minh Tôn có sơ hở, đã buông lỏng một chút rồi! Cô Xạ, Thần Bà, mau lên!"
Thần Bà, Cô Xạ Tiên Tử và Viên Thiên Cương vội vàng đi tới bên cạnh cô, tứ đại thần toán tề tụ một đường.