Chương 1741 Yếu đuối vốn là tội 1
Tiên Đế Chí Tôn khen không dứt miệng, nói: "Khi đó ăn ngươi hai chén cơm ở chỗ sư tôn Thanh Huyền của ta, ta vốn nên đoán ra khi đó ngươi đã không phải là ngươi thật sự. Ta thật không thể nào ngờ, kẻ mang theo ký ức hơn bốn vạn tám ngàn năm lại không phải chân thân, kẻ mang theo ký ức hai mươi năm như ngươi mới là chân thân chứ? Gạt hay lắm, gạt hay lắm!"
Hứa Ứng thản nhiên nói: "Minh Tôn, đừng có nhiều lời nữa. Giữa ngươi và ta vẫn còn thiếu một trận quyết chiến."
Tiên Đế Chí Tôn nhướng nhướng mày, tam đại động uyên xếp thành một hàng, khí tức đại đạo thuần chính lan ra từ trong động uyên, mỉm cười nói: "Hứa Ứng, ngươi muốn khi nào thì quyết chiến?"
Khí tức đại đạo thuần chính phát ra từ trong động uyên kia đúng là mười ba tòa đạo cảnh hắn thu hoạch được từ chỗ Hứa Ứng!
Không chỉ như vậy, hắn còn tước đoạt từng cảnh giới của Hứa Ứng, lúc này những cảnh giới đó và cảnh giới của hắn đã được luyện thành một thể, tu vi thực lực liên tục tăng lên!
Thánh Tôn sắc mặt ngưng trọng: "Đây chính là cảnh giới của Hứa Ứng dưới trạng thái Đạo Tổ sao? Cấy ghép cảnh giới Đạo Tổ thật sự đã giúp thực lực của Minh Tôn tăng lên quá lớn!"
Mặc dù thương thế của hắn cực nặng, nhưng tầm mắt kiến thức vẫn vô cùng bất phàm.
Đạo Tổ không thể coi thường, mặc dù tu vi của Hứa Ứng khi đó không đạt đến Chí Tôn cảnh, nhưng tu vi thực lực đã có thể so với Chí Tôn. Thu hoạch Hứa Ứng, giúp Tiên Đế tăng lên không chỉ đơn giản là thực lực của một Chí Tôn, mà là triệt để bổ sung phần còn thiếu hụt của hắn!
Hiện tại thực lực của Tiên Đế đã vượt qua Đế Thanh Huyền năm đó, vượt qua Tạo Hóa Chí Tôn và Diệu La Chí Tôn dưới trạng thái toàn thịnh!
"Hắn và Lã Đạo Tôn ai mạnh ai yếu cũng còn chưa biết."
Thánh Tôn thầm nghĩ, "Lã Đạo Tôn trốn trong Vọng Hương Đài, tu hành sáu mươi vạn năm, bây giờ tu vi thực lực sớm đã không phải Lã Đạo Tôn xếp hạng thứ tư nữa rồi. Nếu Lục Tôn xếp hạng một lần nữa, Lã Đạo Tôn hẳn là vượt qua Tạo Hóa, xếp sau ta!"
Lã Đạo Tôn là Chí Tôn đỉnh phong tu hành sáu mươi vạn năm, trong suy nghĩ của Thánh Tôn, Tiên Đế có thể đặt song song với hắn đã là khen ngợi cực cao rồi!
"Đáng tiếc là tư chất ngộ tính của Minh Tôn vẫn kém một chút, chung quy khó mà đạt tới thành tựu cực hạn." Thánh Tôn thầm nghĩ.
Lúc này, giọng nói của Hứa Ứng truyền đến: "Một năm sau, ở bên bờ Thiên Uyên."
Tổ Thần và Thánh Tôn đều thầm giật mình, quay đầu nhìn về phía Hứa Ứng. Thời gian một năm thực sự quá ngắn, chỉ sợ khi đó vết thương của hai người bọn họ còn chưa thể chữa khỏi nữa!
Tiên Đế Chí Tôn cười nói: "Được! Một năm sau, ta sẽ tiếp tục thu hoạch ngươi một lần nữa!"
Hắn chậm rãi lui lại, đám người Đan Huyền Tử, Đông Thạch, Hỏa Linh chật vật đuổi theo hắn, cùng lui về phía sau.
Hứa Ứng đứng trên Thúy Nham, đưa mắt nhìn bọn họ đi xa, thẳng đến khi đám người Tiên Đế Chí Tôn biến mất ở trong hắc ám mới thôi.
Tổ Thần khẽ nhíu mày, nói: "A Ứng, ngươi định ra kỳ hạn một năm như thế thực sự quá nhanh. Hẳn là nên định mười năm mới phải..."
Hắn lại cảm thấy mười năm không ổn lắm, bèn sửa lời nói: "Trăm năm, kỳ hạn trăm năm là tốt nhất!"
Hứa Ứng mỉm cười, nói: "Tổ Thần cứ yên tâm, ta có nắm chắc một năm sau có thể giết chết hắn trước mặt mọi người ở Tiên giới!"
Tổ Thần và Thánh Tôn đều nhíu mày, cảm thấy y đã quá khinh địch.
Ánh mắt của Hứa Ứng trở nên thâm trầm, đáy lòng có một thanh âm yên lặng nói: "Mạnh Sơn Minh, đến nay ngươi còn chưa từng phát hiện sao? Thế của rau hẹ chính là như vậy. Hiện tại, toàn thân trên dưới của ngươi đều là đồ của ta, lấy cái gì để ngăn cản ta thu hoạch ngươi?"
Chỉ có điều y không nói ra lời này ngay trước mặt Tổ Thần và Thánh Tôn.
Không lo thắng, trước lo bại.
Trước khi quyết chiến ở Thiên Uyên lần trước, Hứa Ứng cũng đã đánh xuyên hai đại động uyên Thái Nhất của mình, dể lại hai vết rách. Mục đích của y chính là, cho dù Tiên Đế thu hoạch thành công, lấy được động uyên của y, lúc tu luyện cũng sẽ vì hai vết rách này mà để lại sơ hở trên đạo pháp thần thông!
Có lẽ người khác còn cần tìm kiếm sơ hở trên động uyên Thái Nhất, nhưng đối với Hứa Ứng mà nói thì lại rõ ràng vô cùng.
Thậm chí y có thể suy đoán ra vị trí sơ hở bên trong chiêu pháp của Tiên Đế!
Đây là cái bẫy rõ ràng nhất mà y để lại cho Tiên Đế!
Tiên cảnh cấp độ càng sâu, Hứa Ứng hiểu rõ mỗi một cảnh giới của mình như lòng bàn tay, Tiên Đế cắt cảnh giới của y, giả mạo Đạo Tổ tân đạo, dùng cảnh giới của y để tu luyện, chính là đang giúp y rèn luyện và tăng cường những cảnh giới này.
Tiên Đế lợi dụng những cảnh giới này càng sâu, ỷ lại đối với đạo cảnh của y càng sâu sẽ càng dễ dàng bị y thu hoạch!