← Quay lại trang sách

Chương 1761 Lấy Táng thay rồng 3

Quả Chuông vội vàng nói: "A Ứng, cái này ta không biết!"

Hứa Ứng đưa tay, Chuông Rồng bay tới, rơi vào trên lòng bàn tay của y. Hứa Ứng cười nói: "Không cần ngươi biết, cứ đi theo ta là được."

Quả Chuông thoáng an tâm, cười làm lành nói: "Cái này ta cũng muốn học."

Hứa Ứng cười nói: "Ta đang tu luyện Đạo Vực, ngươi có thể tiến vào bên trong Đạo Vực của ta lĩnh ngộ."

Quả Chuông mừng rỡ, thầm nghĩ: "Gia hỏa Thất gia kia xem như bị Chung gia ta bỏ xa rồi!"

Tử Vi hậu chủ thì nhanh chân đi đến bên cạnh Nguyên Vị Ương, bung dù cho cô, bản thân mình thì không đứng dưới dù.

Nguyên Vị Ương cười nói: "Đa tạ bệ hạ bung dù."

Tử Vi hậu chủ cười ha ha nói: "Chờ làm xong chuyến này, trẫm sẽ chém đầu ngươi."

Nguyên Vị Ương nhìn về phía Hứa Ứng, ra vẻ ý hỏi thăm.

Hứa Ứng nói nhỏ: "Hắn nói đùa thôi, không cần đâm chết hắn đâu.”

Nguyên Vị Ương thoải mái cười nói: "Bệ hạ thật biết nói đùa."

Tử Vi hậu chủ lòng còn sợ hãi, luôn cảm giác mình vừa trở về từ cõi chết, không khỏi ném cho Hứa Ứng một ánh mắt cảm kích.

Bọn họ đi vào tòa tiên thành này, chỉ nghe tiếng ồn ào càng lúc càng vang, tướng sĩ giữa cửa của tòa long thành này nhìn thấy bọn họ đi đến, một tướng lĩnh Long tộc trong đó vội vàng tiến lên, khom người chào hỏi, nói: "Đại nhân cũng là đến xem thi đấu ư?"

Hắn dùng không phải ngôn ngữ Long tộc, mà là đạo ngữ Lục Dị Nhân từng nói lúc giảng đạo tại Thúy Nham!

"Thi đấu?"

Hứa Ứng mỉm cười, chậm rãi gật đầu, trong miệng vang lên đạo ngữ không lưu loát, nói, "Không sai, ta và nội tử đến đây xem thi đấu. Ngươi hãy dẫn đường cho bọn ta đi."

Khẩu âm của y rất kỳ quái, nhưng tướng lĩnh Long tộc kia không hề hoài nghi, bởi vì khẩu âm của sứ giả đúng là khác với Thiên Tiên giới. Tướng lĩnh Long tộc kia dẫn bọn họ đi vào trong thành, cười nói: "Mời đại nhân qua bên này."

Trong lòng Đại Long lại càng nghi hoặc hơn, lặng lẽ truyền âm nói: “Không đúng, không đúng! Đám gia hỏa này lẽ ra phải nói long ngữ, chứ không phải loại ngôn ngữ cổ quái này! long ngữ tộc ta là ngôn ngữ tinh diệu nhất trên đời này, biểu đạt đại đạo cực kỳ chính xác!"

Hứa Ứng trong lòng khẽ động, hỏi thăm tướng lĩnh Long tộc kia: "Vì sao các ngươi không nói long ngữ?"

Tướng lĩnh Long tộc kia vội vàng dùng đạo ngữ dị nhân đáp lời, nói: "Long ngữ kia không cách nào miêu tả đại đạo, là ngôn ngữ cấp thấp, kém xa thần ngữ Bỉ Ngạn. Thần ngữ rất kỳ diệu, giảng thuật đại đạo lại còn phân rõ thị phi, long ngữ đã sớm bị phế bỏ. Bây giờ toàn bộ Thiên Tiên giới, người biết được long ngữ chỉ sợ đã không tới trăm người."

Đại Long vừa sợ vừa giận, rất muốn phản bác hắn, Quả Chuông vội vàng khuyên can: "Long gia bớt giận! Không nhịn chuyện nhỏ thì sẽ loạn mưu lớn!"

Đại Long trong lòng bi thương vạn phần, cả giận nói: "Long ngữ là gốc rễ của Long tộc ta, ghi lại lịch sử và truyền thừa của Long tộc ta, ngay cả long ngữ cũng bị ném bỏ, tu thần ngữ Bỉ Ngạn cái gì! Đám trở về từ kế hoạch thâu thiên đã nhổ hết cả gốc rễ của Long tộc ta!"

Hứa Ứng lặng lẽ truyền âm nói: "Long gia cứ an tâm đừng sốt ruột. Long tộc dù sao cũng còn sống sót, đây là một chuyện đáng khiến vui mừng. Chờ chúng ta tìm được những tiên nhân phi thăng như Tiểu Thiên Tôn và Nam Tử Ngôn kia, lại từ từ tìm hiểu xem đã có chuyện gì xảy ra."

Hứa Ứng, Quả Chuông, Nguyên Vị Ương đều tương đối rộng rãi, Tử Vi hậu chủ mỗi ngày đều viết chữ "Chính", cũng tương đối rộng rãi, duy chỉ có Viễn Tổ Đại Long là người nóng nảy, từ trước tới giờ không rộng rãi bao giờ.

Bởi vậy Hứa Ứng không thể không trấn an hắn.

Lúc này, chỉ nghe tiếng roi rút bôm bốp truyền đến, Hứa Ứng theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy mấy Long Tiên đang áp lấy một người đi về phía phía trước, người kia bị trói, đang cố gắng biến hóa, ý đồ thoát ra. Mấy tên Long Tiên kia thấy hắn không thành thật, bèn giơ roi quất mạnh đánh cho hắn da tróc thịt bong.

"Cửu U Đế?" Hứa Ứng ngạc nhiên.

Người bị đánh kia một thân quỷ khí, mặc dù máu me đầy mặt thấy không rõ mặt mày, nhưng Hứa Ứng và Cửu U Đế thù sâu như biển, lập tức nhận ra người kia, đúng là Cửu U Đế?

"Lão tiểu tử này cũng trà trộn vào à?" Hứa Ứng kinh ngạc vạn phần.

Cửu U Đế bị đánh đến mức liên tục kêu thảm, đau đớn dị thường, Hứa Ứng thấy thế, trong lòng không khỏi hồ nghi: "Chẳng lẽ hắn không phải cố ý bị bắt vào đây?"

Sợi dây kia có thể trói một vị Đại La Kim Tiên, khiến hắn không cách nào biến hóa, lại làm cho Hứa Ứng vừa không khỏi vừa hâm mộ, lại vừa cảnh giác.

Mấy tên Long Tiên đang đánh Cửu U Đế kia nhìn cũng không mạnh lắm, nhưng pháp môn chúng vận dụng đều là Thúy Nham chi đạo, mà dây trói và roi trong tay bọn họ đều là pháp bảo dùng Thúy Nham chi đạo luyện chế mà thành!

"Long tộc ở Thiên Tiên giới đã không còn rễ nữa rồi!' Đại Long thấy cảnh này, trốn ở trong chuông khóc đến như một đứa trẻ.