← Quay lại trang sách

Chương 1762 Hoành tảo vô địch 1

Cửu U Đế chú ý tới đám người Hứa Ứng, vội vàng kêu lên: "Hắn, hắn! Hắn cũng là Nhân tộc! Sao các ngươi không đánh hắn mà chỉ đánh ta? Các ngươi bắt bọn họ lại, chính là tiểu tử kia! Hắn là gian tế, trà trộn vào đấy! Ta muốn lập công, tố cáo hắn!"

Hứa Ứng nghiêng đầu, dùng thần ngữ Bỉ Ngạn nói với mấy tướng sĩ kia: "Đánh tên tiểu tử này nhiều vào cho ta."

Mấy tên Long Tiên kia nghe vậy, nhìn thấy Hứa Ứng là dị nhân Bỉ Ngạn, thế là quất đến càng thêm ra sức, đánh cho Cửu U Đế lăn đầy đất.

Hứa Ứng vừa lòng thỏa ý, hỏi thăm Long Tướng bên người: "Bắt giữ tên này rồi sẽ xử trí như thế nào?"

Con rồng kia cười nói: "Đương nhiên là đưa đến chiến trường Tù Tiên, cho các vị lão gia chơi đùa. Bất quá người này bị thương rất nặng, còn cần điều dưỡng một chút mới có thể đưa lên chiến trường."

Hứa Ứng nghi ngờ chớp mắt mấy cái, để hắn dẫn đường.

Phía trước vô cùng huyên náo, rốt cục bọn họ cũng đi vào cái gọi là chiến trường Tù Tiên, chỉ thấy có đến hàng vạn Long Tiên ngồi trên bồ đoàn, bồng bềnh ở giữa không trung, mà chiến trường Tù Tiên kia là một cương vực khổng lồ bị mở ra như Chư Thiên, sông hồ non núi, cái gì cũng có.

Chiến trường Tù Tiên này bị người ta dùng đại pháp lực giam cầm lại, thu nhỏ đến chừng trăm dặm, nhưng không gian bên trong vẫn khổng lồ giống như Chư Thiên.

Lúc này, đám Long Tiên kia kích động không thôi, hô hào liên tục, Hứa Ứng nhìn xuống dưới, chỉ thấy bên trong chiến trường Tù Tiên là từng vị Tiên Nhân phi thăng tới Thiên Tiên giới, đang chiến đấu sống còn, tự chém giết lẫn nhau!

Trong những Tiên Nhân này có một người cao lớn dị thường, quanh thân là nghiệp hỏa hừng hực chảy xuôi khắp cả người, tản ra tà khí ngập trời, cực kỳ lợi hại!

"Tà Phật Kệ Bồ Đề?"

Hứa Ứng ngạc nhiên, "Hắn cũng phi thăng?"

Tà Phật kia hẳn là phế bỏ tu vi lúc trước, tu luyện tân đạo, phi thăng tới Thiên Tiên giới, không ngờ lại gặp phải Long Tiên ở Thiên Tiên giới, trở thành nô lệ, được đưa đến chiến trường Tù Tiên này.

Tiên Tướng đứng bên người Hứa Ứng nói: "Đại nhân, bên kia còn có mấy vị đại nhân, cũng là đến xem thi đấu, bọn họ đã chiếm cứ vị trí tốt, là thượng tọa, ngài có muốn đi qua hay không?"

Hứa Ứng lắc đầu nói: "Không cần. Ta ngồi ở phía trước, ngươi đi an bài đi."

Tiên Tướng kia xưng dạ, chạy tới phía trước, đuổi Long Tiên ngồi ở chỗ đó ra ngoài, cười bồi xin mời Hứa Ứng, Nguyên Vị Ương đến đó ngồi.

Hứa Ứng ngồi xuống, chỉ thấy bên trong chiến trường Tù Tiên, Tà Phật Kệ Bồ Đề xuất thủ tàn nhẫn đến cực điểm, chẳng mấy chốc đã quét sạch tất cả Tiên Nhân trong chiến trường, giết chết những Tiên Nhân kia!

Kệ Bồ Đề ngửa đầu lên, ánh mắt hung ác quét một vòng, một bộ đuổi theo không buông, như muốn xông ra khỏi chiến trường, giết sạch Long Tiên ở nơi này.

Nhưng đúng vào lúc này, một một bàn tay âm trầm từ bên ngoài chiến trường dò tới, xung quanh có hoa văn hình nhánh cây tung bay, chộp tới phía dưới!

Kệ Bồ Đề gào to, đánh về phía bàn tay to kia, lại bị nó nhẹ nhàng lật một cái, úp xuống, đặt hắn ở dưới lòng bàn tay.

Kệ Bồ Đề cố gắng biến hóa, chỉ là không cách nào thoát ra được.

Bàn tay kia bắt lấy Kệ Bồ Đề, vớt hắn ra khỏi chiến trường.

Hứa Ứng lần theo bàn tay kia nhìn lại, nhìn thấy một dị nhân Bỉ Ngạn khác đang ngồi trên một áng mây hoa lệ không gì sánh được, xung quanh còn có hai nữ nhân dị nhân và rất nhiều Long Tiên đi theo, cười xòa liên tục khiến lấy lòng.

Dị nhân kia bắt lấy Kệ Bồ Đề, mắt bắn ra thần quang, rơi vào trên đầu của Kệ Bồ Đề.

Thần quang xì xì rung động, quay xung quanh đầu của Kệ Bồ Đề một vòng.

Hai nữ nhân dị nhân còn lại đều lộ ra vẻ hưng phấn, chỉ thấy dị nhân kia bắt lấy da đầu của Kệ Bồ Đề, nhẹ nhàng bóc một một cái, kéo toàn bộ da đầu của Bồ Đề xuống.

Ba dị nhân kia thu hồi da đầu của Kệ Bồ Đề, coi như trân bảo. Long Tiên xung quanh cũng liên tục lấy lòng, giống như đang chúc mừng bọn họ thu hoạch được bảo vật.

Kệ Bồ Đề vẫn chưa chết, máu chảy đầy mặt, bị ném vào giữa sân đấu.

Hứa Ứng nghi hoặc không thôi.

Da đầu cũng không phải bảo vật gì, có thể lấy ra luyện cái gì chứ? Là một loại vinh quang sao?

Tiên Tướng bên cạnh y cười làm lành nói: "Da đầu của người thắng trận lần này bị vị đại nhân kia bóc đi, chúng ta không tiện tranh giành. Nhưng da đầu trận tiếp theo, nhất định là của đại nhân!"

Hứa Ứng vừa kinh hãi, lại cảm thấy buồn cười, thế gian này lại có tập tục thu hoạch da đầu ư?

Về phần da đầu của người thắng trận, y thật sự không hề muốn chút nào.

Tiên Tướng Long tộc kia lặng lẽ lui lại, đi về phía ba dị nhân kia, dự định giúp y giành khối da đầu tiếp theo.

"Phong tục của dị nhân đúng là hoang dã, ta cần tranh thủ tìm được những Tiên Nhân từ Địa Tiên giới tới và lập tức rời khỏi nơi đây. Bọn họ bị trấn áp ở chỗ nào?"

Hứa Ứng nhìn về phía chiến trường Tù Tiên, khẽ nhíu mày.