← Quay lại trang sách

Chương 1772 Tạo thế chân vạc (Dương gian) 4

Thế nhưng Đại Long chỉ còn lại có một cái đầu, còn có thể khống chế được thân thể khổng lồ như thế sao?

"nguyên thần của Đại Long chia làm bốn phần, rơi vào tay của Minh Tôn, Cửu Cung, Thái Nguyên và La Thánh Nhân. Nhất định phải đoạt lại từ trong tay của bốn người bọn họ!"

Ánh mắt của Hứa Ứng lóe lên, "Nhưng mấu chốt nhất vẫn là Tiên Đế. Hắn đoạt được một phần lớn nhất! Trước tiên cứ mặc kệ hắn, cứu Quỳnh Đài tiên tử ra rồi tính tiếp!"

Y tế Sơn Thủy Trượng Thiên Xích lên, phi thân tiến vào bên trong.

Bên trong dòng sông linh quang, một hạm đội khác của Tiên Đình thuận theo dòng sông do Bất Diệt Linh Quang tạo thành, rốt cục cũng đi tới Nhân Gian giới. Ở bến thuyền Nhân Gian giới, đám người Tiên Đế, Tạo Hóa, Đan Huyền Tử lẳng lặng đứng bên bờ, hìn đám Kim Thuyền Tam Giới đang tới gần.

Đột nhiên, Tiên Đế cất cao giọng nói: "Cửu Cung Đạo Quân, Thái Nguyên đạo nhân, La Thánh Nhân, ba vị đạo hữu, đây là cơ hội cuối cùng rời khỏi Nhân Gian giới. Ba vị muốn trốn mãi ở Nhân Gian giới hay sao?"

Hắn nói xong một lúc, từ đầu đến cuối không thấy trong hắc ám có người đáp lại.

Tiên Đế lại chờ thêm một lát, Tạo Hóa Chí Tôn cười nói: "Bọn họ là dòng chính của Thánh Tôn, năm đó ủng hộ Thánh Tôn đối phó chúng ta, lúc này hẳn là sợ chúng ta trả thù đây mà."

Hắn cất cao giọng nói: "Ba vị đạo hữu cứ việc đi ra, chúng ta không trả thù các ngươi đâu."

Trong bóng tối vẫn không có người đáp lại.

Đám người Tiên Đế leo lên một chiếc kim thuyền, truyền lệnh nói: "Tất cả thuyền lập tức quay về, vĩnh viễn phong ấn dòng sông linh quang!"

Lời vừa nói ra, đột nhiên trong hắc ám truyền đến tiếng cười to của Cửu Cung Đạo Quân: "Bệ hạ, ba người bọn ta đến muộn!"

Tiên Đế mỉm cười, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Cửu Cung, Thái Nguyên và La Thánh Nhân từ trong bóng tối đi ra, đi tới chỗ bến thuyền.

Tiên Đế sai người ngừng thuyền, trở về đón ba người lên thuyền.

Đợi cho Cửu Cung, Thái Nguyên và La Thánh Nhân đi lên thuyền, đám người Tạo Hóa, Diệu La, Đông Thạch đều cười lạnh.

Thái Nguyên đạo nhân ha ha cười nói: "Chư vị đạo huynh, lúc trước là không đánh nhau thì không quen biết, giữa chúng ta tuy có oán hận, nhưng dù sao đều là đồng liêu khởi nghĩa, đã từng cứu mạng nhau, không đến mức muốn vạch mặt đấy chứ?"

Tiên Đế sắc mặt ôn hòa, cười nói: "Đúng là không đến mức. Có điều mấy vị đạo hữu là dòng chính của Thánh Tôn, rất khó khiến bọn ta yên tâm."

Cửu Cung, Thái Nguyên và La Thánh Nhân liếc nhau, chỉ thấy Kim Thuyền Tam Giới đã dần dần rời khỏi Nhân Gian giới, xuất phát đi về phía Địa Tiên giới, nếu như lúc này bọn họ nhảy xuống dòng sông linh quang, chỉ sợ sẽ lành ít dữ nhiều.

Sau một lúc lâu, La Thánh Nhân thở dài, chân thành nói: "Bọn ta phải làm gì mới có thể lấy được niềm tin của các vị đạo hữu đây?"

Tạo Hóa Chí Tôn cười nói: "Ba vị đạo hữu, bệ hạ chỉ cần để lại một phần lạc ấn trên đạo quả của ba vị là đủ."

Cửu Cung, Thái Nguyên và La Thánh Nhân biến sắc, hối hận vì đã leo lên chiếc thuyền này. Đạo quả bị in ấn ký của người khác, đó chính là giao sinh tử cho người khác khống chế!

Bọn họ ở lại Nhân Gian giới, mặc dù hơi khổ một chút, nhưng tốt xấu gì mạng sống vẫn là của mình. Leo lên chiếc thuyền giặc này của Tiên Đế, ngay cả mạng sống đều không phải của mình nữa!

Loại điều kiện hà khắc này, cho dù là Thánh Tôn cũng chưa từng dùng tới. Ngược lại, Thánh Tôn khiến bọn họ được tự do thoải mái, chỉ là không khiến bọn họ khống chế tài nguyên mà thôi.

Bác Sơn lão tổ nói: "Trên đạo quả của bọn ta cũng đều có lạc ấn của Tiên Đế bệ hạ."

Đột nhiên, La Thánh Nhân tung người lên, nhảy vào bên trong dòng sông linh quang, kêu lên: "Mệnh ta do ta không do trời, còn không do trời, huống hồ là các ngươi! Ta chấp nhận dùng cái mạng này liều một phen!"

Hắn bị dòng sông linh quang nuốt chửng, biến mất không còn tăm tích.

Cửu Cung, Thái Nguyên sắc mặt âm tình bất định, nhảy xuống thì sống chết khó liệu, ở lại trên thuyền, chỉ cần đứng về phe Tiên Đế thì vẫn có thể sống sót!

Sau một lúc lâu, Cửu Cung Đạo Quân tế đạo quả của mình lên, miễn cưỡng cười nói: "Các vị đạo huynh, xin mời."

Thái Nguyên đạo nhân chần chờ một chút, cũng tế đạo quả của mình lên.

Tiên Đế Chí Tôn mỉm cười, đi tới phía trước, hòa nhã nói: "Hai vị sư thúc cứ yên tâm, ta để lại lạc ấn chỉ là chuẩn bị cho những lúc cần thiết, cũng sẽ không dùng nó để bức hiếp hai vị."

Cửu Cung Đạo Quân và Thái Nguyên đạo nhân sắc mặt xám xịt, cũng không nói thêm gì nữa.

Kim thuyền giương buồm xuất phát, đi về phía Địa Tiên giới. Tiên Đế Chí Tôn thầm nghĩ: "Trước khi đi chuyến này, ta đã tính được quẻ tượng chuyến này đại cát, quả nhiên là thế. Lần này đám người Tạo Hóa, Diệu La, Bác Sơn đều lần lượt bị thương, cho ta có cơ hội khống chế bọn họ. Không phải đại cát thì là gì? Lần này trở lại Địa Tiên giới, ta và Tổ Thần, Thánh Tôn sẽ tạo thành thế chân vạc!”

"Hùng tâm tráng chí của hắn xông lên đầu, lại nghĩ tới trận quyết đấu với Hứa Ứng vào mấy tháng sau, lại bói một quẻ, vẫn là đại cát.

Lòng tin của Tiên Đế tăng gấp bội, nhịn không được mà cất tiếng cười to."