Chương 1848 Kết thúc của Tiên Đế, khởi đầu của Sơn Minh 3
Tiên Đế nhìn cảnh tượng này, cảm xúc dâng trào, cười nói: "Năm đó ta không còn gì cả, còn thông qua bố cục mưu lược, có địa vị hôm nay. Hôm nay tuy ta thất bại, nhưng cũng có thể thông qua bố cục mưu lược, tương lai Đông Sơn tái khởi! Chỉ cần ta chịu tính kế, không ai là đối thủ của ta!"
Hắn còn chưa dứt lời, lại thấy Hứa Ứng chân đạp sóng nước trên mặt sông, đi tới bên này.
"Mạnh Sơn Minh, ta tới tiễn ngươi lên đường."
Trong lòng Tiên Đế trầm xuống, đi về phía trước đã không còn đường, lui về phía sau chính là Hứa Ứng.
Hắn không cách nào nhảy vào dòng sông thời gian, lẻn về quá khứ. Hắn đã từng thử rất nhiều lần, bất luận thời gian quá khứ hay tương lai, không cách nào lẻn vào trong đó, quá khứ không thể thay đổi, tiến vào tương lai, tương lai sẽ lập tức rơi vào trạng thái hỗn độn.
Đây chính là đặc chất thời gian.
Hắn chỉ có thể đi tới bờ bên kia dòng sông thời gian.
Nơi này là bờ bên kia, cũng là lao tù.
Năm đó hắn giam giữ ý thức của Quỳnh Đài Tiên Tử ở đây, khiến cô vĩnh viễn cũng không cách nào thoát khỏi lồng giam thời gian này, không trở về được hiện tại.
Nếu nhảy vào dòng sông thời gian thì có thể trở lại hiện thế, như vậy nơi này cũng không thể nào nhốt nổi Quỳnh Đài.
Nhưng đồng dạng, lần này Hứa Ứng cũng ngăn hắn ở chỗ này, khiến hắn chỉ có thể buông tay đánh cược một lần.
Hứa Ứng không chết, như vậy người chết chính là hắn.
"Hứa Ứng, nơi này không có đám người Lan Tố Anh, Cô Xạ hỗ trợ, cũng không có Tạo Hóa cùng Nhân Tham quả thụ, dán khẳng định mình là đối thủ của ta?"
Tiên Đế phun ra một ngụm trọc khí, một lần nữa cổ vũ chiến ý, lại một lần nữa lao về phía Hứa Ứng, quát: "Trận chiến giữa ta và ngươi hôm nay thắng bại chưa rõ!"
Phía sau hắn là tứ đại động uyên xoay tròn cung cấp cho hắn pháp lực và đạo lực không gì sánh được, trong cơ thể hắn còn sót lại mảnh vỡ nguyên thần của Viễn Tổ, giúp thần thông của hắn có uy lực kinh người!
Hắn gào thét vọt tới, lần này đối tượng hắn muốn nhằm vào chính là kẽ hở của Vô Lậu Kim Thân!
Đạo pháp của hắn có kẽ hở khắp nơi, là do bốn tòa động uyên lớn lưu lại. Nhưng Vô Lậu Kim Thân của Hứa Ứng cũng có sơ hở, trận chiến Thiên Uyên lần trước, hắn đã thăm dò ra sơ hở này!
Hắn chân đạp trường hà lao nhanh tới, muốn một đòn tất sát!
Hứa Ứng đứng trên mặt sông, mặc cho thời gian dưới chân như nước chảy ròng ròng, không tránh né thần thông Tiên Đế Chí Tôn đánh tới, mặc cho một chiêu lăng lệ ác liệt của Tiên Đế rơi vào trên lồng ngực của y!
"Ầm!"
Một đòn bá đạo tuyệt luân của Tiên Đế đánh cho khí huyết của y cuồn cuộn, ngũ tạng bị hao tổn, cảnh giới từng cái chấn động.
Nhưng một đòn này lại không thể như Tiên Đế sở liệu, chém mở Vô Lậu Kim Thân của y!
Sơ hở của Vô Lậu Kim Thân, phảng phất như hoàn toàn không ở đó.
Trong lòng Tiên Đế Chí Tôn kinh hoảng, ngẩng đầu liền thấy gương mặt cương nghị trầm mặc của Hứa Ứng, đôi mắt như ngôi sao trong đêm chăm chú nhìn hắn.
"Sơ hở không ở nơi này, nhất định ở những nơi khác!"
Tiên Đế Chí Tôn xoay người nhảy lên chuẩn bị đổi một môn thần thông công kích vị trí khác của Hứa Ứng. Đúng lúc này, Hứa Ứng giơ tay, bàn tay chém ngang qua.
"Mạnh Sơn Minh, động uyên của ta, ngươi không xứng dùng!" Giọng nói của Hứa Ứng vang lên trong tai hắn.
"Xoạt—— "
Hào quang hiện lên, Tiên Đế đột nhiên cảm thấy khí tức của mình giảm mạnh, tiên linh chi khí và đạo lực từ trong động uyên kịch liệt hạ xuống.
Hắn vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một tòa Thái Nhất động uyên xoay tròn từ phía sau hắn bay xuống, rơi về phía dòng sông thời gian.
"Động uyên của ta!"
Tiên Đế Chí Tôn lòng đau như đao cắt, trơ mắt nhìn Thái Nhất động uyên rơi vào trong dòng sông, hòa tan trong sông, phân giải, hóa thành hư ảo.
Thời gian sẽ không cho phép động uyên cường đại này trở lại quá khứ, thay đổi lịch sử đã có.
Tiên Đế Chí Tôn giận không kiềm được, thôi thúc mảnh vỡ nguyên thần của Viễn Tổ, đấm ra một quyền, đánh trúng vào hậu tâm Hứa Ứng, đánh cho Hứa Ứng phun ra một ngụm máu tươi.
Hứa Ứng xoay người, phất tay một cái lại một luồng kiếm quang chém xuống, Tiên Đế Chí Tôn chỉ cảm thấy sau lưng đột nhiên lại nhẹ đi, đạo lực và tiên linh chi khí lúc trước còn cuồng bạo vọt tới, đột nhiên liền sa sút rất lớn.
Trong lòng hắn kinh hoảng, tòa Thái Nhất động uyên khác cũng bị Hứa Ứng chém rơi. Lúc trước Hứa Ứng chém xuống, chẳng qua là lần đầu tiên Thiên Uyên đại luyện thành động uyên, ngang với động uyên cấp Đại La Kim Tiên. Mà lần này Hứa Ứng chém xuống, lại là động uyên cấp bậc Chí Tôn!
"Đây là Thái Nhất động uyên mà Thanh Huyền và Hạo Thiên Đế từng dùng, ngươi không xứng!" Giọng nói của Hứa Ứng lại truyền vào trong tai hắn.