Chương 1870 Mời Quân chịu chết 3
Hứa Ứng dẹp yên nỗi phiền muộn trong lòng, nói: "Hạo Thiên Đế đi thăm dò Bỉ Ngạn, cắt hết mọi con đường thông tới Bỉ Ngạn, hơn nữa mọi người còn có Tân Đạo, sẽ không còn ai tu hành pháp môn triệu hoán động uyên trên Thúy Nham nữa. Con đường để cường giả Bỉ Ngạn trực tiếp giáng lâm, cũng chỉ còn lại Thiên Tiên giới."
Bỉ Ngạn muốn trực tiếp thu gặt Địa Tiên giới, đã không có khả năng.
Nhưng còn con đường Thiên Tiên giới này, bọn họ chỉ cần thông qua Thiên Tiên giới giáng lâm, vẫn có thể thu gặt như cũ.
Hứa Ứng ngẩng đầu nhìn về phía Thiên Tiên giới, Thiên Tiên giới còn đang tu luyện pháp môn triệu hoán động uyên, hơn nữa còn cho rằng mình cao hơn Địa Tiên giới một bậc.
Nam Tử Ngôn lại nghĩ tới một chuyện khác, nói: "Chỉ vẻn vẹn mở ra hệ thống tu luyện, không lặp lại pháp môn tu hành của Bỉ Ngạn, là hy vọng của Hạo Thiên Đế sao? Ta cảm thấy không phải. Nhưng mở ra hệ thống tu luyện, đã để ngươi trở thành Hứa Đạo Tổ, những thứ khác, sự tiến hóa của đạo văn, công pháp tiến bộ..."
Hắn không khỏi lắc đầu: "Yêu cầu này quá cao."
Con đường này phải đối mặt với khó khăn, khiến người ta nhìn mà sợ, cho dù là hắn cũng cảm thấy đây vốn là nhiệm vụ không cách nào hoàn thành.
Hứa Ứng mở ra hệ thống tu luyện mới trở thành Hứa Đạo Tổ. Mà trước khi trở thành Hứa Đạo Tổ, y đã trải qua bốn vạn tám ngàn năm trắc trở. Dù vậy, trong tranh đấu với Tiên Đế, còn cần hai lần liều mạng tranh đấu mới có thể thắng lợi.
Muốn triệt để vượt qua Bỉ Ngạn, nói nghe dễ vậy sao?
Hứa Ứng cười nói: "Chuyện do người làm, nếu như không làm, vĩnh viễn cũng không cách nào thủ thắng."
Nam Tử Ngôn yên lặng gật đầu.
Hứa Ứng lấy ra chí bảo Diệu Cảnh - Tử Vi Đãng Ma Đỉnh, nói: "Sắp tới, ta sẽ đi Thiên Tiên giới một chuyến, đi gặp tôn sư Tử Vi Hậu Chủ, trả bảo vật này lại cho hắn."
Trong Đãng Ma đỉnh tử khí mờ mịt, đó là pháp lực khi còn sống của Tử Vi.
Nam Tử lắp bắp kinh hãi: "Ngươi muốn đi Thiên Tiên giới? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn tham chiến?"
Hứa Ứng lắc đầu, nói: "Ta muốn đi Thiên Tiên giới một chuyến."
Nam Tử Ngôn giật nảy mình.
Hứa Ứng cười nói: "Ta sắp đột phá Chí Tôn cảnh, luôn thiếu áp lực, tuy rằng Long tộc trưởng lão Long Đại đánh ta gần chết, nhưng mãi vẫn không có cảm giác áp lực sinh tử đột phá gông cùm xiềng xích. Ta muốn đi Thiên Tiên giới một chuyến, mở mang kiến thức một chút về chân chính cao thủ ở nơi đó!"
Y nói nhẹ như mây gió, nhưng Nam Tử Ngôn lại biết rõ nơi này nguy hiểm, tiến vào Thiên Tiên giới, cho dù là cường giả như Tổ Thần, Viễn Tổ, cũng có thể đánh chết tươi!
Nam Tử Tử không nhịn được nói: "Hứa Đạo Tổ, ngươi muốn áp lực sao không đi tìm Thánh Tôn? Ta nghe nói Thánh Tôn đã chứng hai đạo cảnh giới Chí Tôn, tu vi thực lực của hắn chắc chắn không phải chuyện đùa, đang hàng phục người trong Thập Nhị Diệu."
Sắc mặt Hứa Ứng tối sầm lại, lắc đầu nói: "Thánh Tôn đối mặt với ta, chắc chắn sẽ không hạ độc thủ nhưng chắc chắn sẽ đánh ta một trận."
Nghĩ đến lần trước mình đánh Thánh Tôn thảm như vậy, trong lòng Hứa Ứng vẫn còn sợ hãi, chắc chắn Thánh Tôn sẽ trả thù giống nhau, thậm chí nói không chừng còn tàn nhẫn hơn.
Hứa Ứng vỗ vỗ bả vai Nam Tử Ngôn, nói: "Cố gắng tu hành, tương lai nói không chừng ngươi cũng phải đi Thiên Tiên giới."
Sắc mặt Nam Tử Ngôn nghiêm nghị, nói: "Sống sót trở về. Nếu ngươi chết ở Thiên Tiên giới, Nam Đế ta sẽ suất lĩnh quần hùng Địa Tiên giới báo thù cho Đạo Tổ!"
Hứa Ứng cười ha ha, phất tay rời đi.
"Bỉ Ngạn vẫn luôn tìm kiếm tung tích Tam giới, mấy người Hư Hoàng Đại Đạo Quân, Phật Tổ đã hai lần ngăn ta phi thăng tới Bỉ Ngạn, đó là tránh bị người khác phát hiện ta đến từ tam giới."
Tâm thần Hứa Ứng như muốn bay đến Bỉ Ngạn, trong lòng yên lặng nói: "Nơi đó là Bỉ Ngạn, cũng là địa ngục. Nhưng đám người Hư Hoàng Đại Đạo Quân tới đó tranh thủ sinh cơ cho Tam giới! Tương lai ta cũng muốn tới đó!"
Thiên Nguyên giới, Bác Sơn Lão Tổ phế bỏ tu vi trên người, đang tu luyện lại, hắn đã tu luyện tới cảnh giới Đạo cảnh, nhưng lại bị cảnh giới này vây khốn, mãi vẫn khó có thể đột phá.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên: " Bác Sơn."
Thân thể Bác Sơn Lão Tổ run rẩy một chút, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy bên ngoài trận pháp do mình bố trí có một thanh niên áo xanh chậm rãi đi tới.
"Nguyên dục, ngươi tới giết ta sao?"
Bác Sơn Lão Tổ cười ha ha, tóc bạc tung bay, cất cao giọng nói: "Ta sẽ không khoanh tay chịu chết, cho dù chết, ta cũng phải gặm một miếng thịt của ngươi!"
Thánh Tôn lắc đầu nói: "Không phải. Ta cần ngươi."
Bác Sơn Lão Tổ giật mình, hồ nghi nói: "Ngươi nói cái gì? Nói lại!"