← Quay lại trang sách

Chương 1922 Đưa tang cho Thái thượng hoàng 1

Ba người kết bạn mà đi, dọc đường đi Hứa Ứng truyền thụ pháp môn tu bổ Thái THượng đạo cho Man Không Minh, Man Không Minh cảm kích không thôi nói: "Ta và tiểu tử Minh Hi kia giao thủ nhiều nhất, tiểu tử này có thủ đoạn gì cũng không gạt được ta. Quen thuộc đạo pháp của hắn, nhất định có thể thắng lợi!"

Hắn nhảy dựng lên, thi triển chiêu thức thần thông của Minh Hi Đế Tử, lại truyền thụ cho Hứa Ứng cách phá giải thần thông của đối phương.

Thiên thừa tướng Nguyên Hanh đứng từ xa thấy cảnh tượng này, không khỏi nhíu mày.

"Tên man long Man Không Minh này, lại làm chuyện tốt rồi! Cho hắn một chút lợi ích là ăn cây táo rào cây sung!"

Trong lòng hắn tức giận, cầm một chiếc dù chống lên, khoảnh khắc chiếc dù này mở ra, lập tức nước mưa tí tách từ trên trời rơi xuống.

Nguyên Hanh cầm dù mà đi, che khuất khuôn mặt của mình, đi về phía Hứa Ứng.

"Hứa Ứng quá nguy hiểm, không thể không động thủ sớm!"

Đúng lúc này, hắn nhìn thấy trong nước mưa đột nhiên nhiều ra một mảng tuyết, đó là tuyết do đạo tro hình thành.

"Thiên Địa đại đạo của thời đại thái cổ đã thức tỉnh! Không đúng, không phải thức tỉnh, mà là có người nắm giữ Thiên đạo thái cổ, ta đi vào bên trong Đạo cảnh của hắn!"

Nguyên Hanh trong lòng giật mình, tay che dù, bên trong dù tự thành thiên địa, duy trì Thiên đạo đương đại, chống lại Đạo cảnh kia.

Hắn đi về phía trước, nhanh chóng nhìn thấy một lão già đầu rồng khôi ngô cao lớn sừng sững ở phía trước, đưa lưng về phía hắn.

"Hậu bối Nguyên Hanh, bái kiến Thái thượng hoàng." Nguyên Hanh cầm dù chào.

Cựu Đế Minh Tuân đưa lưng về phía hắn ta, nói: "Nhân tộc Hứa Ứng, trẫm muốn bảo vệ hắn."

Nguyên Hanh nhướng mày, cười nói: "Thái thượng hoàng, thời đại của ngươi đã qua rồi. Vãn bối sợ ngươi không bảo vệ được hắn."

Cựu Đế Minh Tuân thản nhiên nói: "Ngươi có thể thử xem."

Nguyên Hanh vừa đi về phía trước vừa sửng sốt, trong giây lát đã quăng cây dù trong tay lên, cây dù hóa thành một vùng trời, bao phủ phạm vi mấy vạn dặm xung quanh!

Nguyên Hanh đứng thẳng người lên, xuất kích về phía Cựu Đế Minh Tuân.

Khoảnh khắc khi hắn động thủ, tư thế Táng hóa của hắn lập tức tan rã, đạo tuyết tung bay, thậm chí ngay cả vòm trời do cây dù kia hình thành cũng nhanh chóng mục nát!

Nguyên Hanh không hề nhìn thấy những thứ này, áp sát tới sau lưng của Cựu Đế Minh Tuân, điều động nguyên thần cổ thần, sử dụng tới đòn mạnh nhất của chính mình!

Cựu Đế Minh Tuân vẫn đưa lưng về phía hắn, giơ bàn tay lên va chạm với nguyên thần cổ thần, thân thể của Nguyên Hanh chấn động mãnh liệt, ngay cả ý chí của cổ thần cũng không thể lay động được vị Cựu Đế này.

Hắn nhanh chóng quyết định, kéo thân thể đẫm máu lui lại, âm thanh từ xa vọng đến: "Thái thượng hoàng, ngươi định đối nghịch với Thiên Tiên giới, định đối nghịch với Bỉ Ngạn, ngươi chỉ là châu chấu đá xe mà thôi! Ta sợ Bỉ Ngạn tham dự vào việc này giáng lâm Thiên Tiên giới, bản thân ngươi khó bảo toàn!"

Cựu Đế Minh Tuân không truy kích, hạ giọng nói: "Tồn tại Bất Hủ của Bỉ Ngạn sao? Ta rất muốn biết, vì sao bọn chúng lại phá hủy tam giới. Nhưng ta càng muốn biết sau khi bọn chúng phá hủy tam giới, vì sao lũ khốn kiếp các ngươi lại trung thành với kẻ thù. là cái gì khiến các ngươi quên đi thù hận?"

Hắn hạ giọng gầm thét, như muốn đánh nát thế giới vặn vẹo này.

Hứa Ứng phát giác chấn động thần thông sau lưng, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một mảnh bầu trời xanh biếc đột nhiên mục nát, loang lổ, dần dần vỡ vụn.

"Là gia gia của Minh Mạn sao?"

Hứa Ứng như đang suy tư, hết sức vui mừng, "Chắc hắn là có thành tựu về mặt Thiên đạo, không uổng công ta khổ tâm một phen."

Y học được rất nhiều chiêu thức thần thông của Đế Tử Minh Hi từ Man Không Minh, nhưng trong lòng lại vô cùng khâm phục Đế Tử, người này chiến đấu ít như vậy mà vẫn còn có thể khai sáng ra rất nhiều thần thông lợi hại, tư chất ngộ tính quả thực bất phàm.

"Giao thủ với tồn tại như vậy là một chuyện may mắn. Đáng tiếc." Hứa Ứng lắc đầu.

Hôm nay giao phong, Đế Tử Minh Hi còn có thể đứng ngang hàng với y, nhưng sau khi đến Đế đô Long Đình mới giao phong, Đế Tử Minh Hi còn xa mới phải là đối thủ của hắn.

Bởi vì, y lĩnh ngộ được Tạo Hóa, Thiên Tâm, Phần Thiên, Nhân Quả, Càn Nguyên, Không Gian, các loại đại đạo này đều đang trong quá trình trưởng thành, từng tòa động uyên không ngừng lớn mạnh.

Đế Tử Minh Hi kéo dài thời gian càng lâu, đối với Hứa Ứng càng có lợi.

Trong khoảng thời gian này, có thể nói tu vi của Hứa Ứng ngày càng thâm hậu, đến Đế đô Long Đình, chắc chắn vượt xa hôm nay!

Y giảm tốc độ, đi không nhanh không chậm theo hướng Đế đô Long Đình, ven đường thưởng thức cảnh trí tráng lệ của Thiên Tiên giới, vừa tu luyện, vừa chỉ điểm cho Minh Mạn tu hành, lại cùng Man Không Minh trao đổi đạo pháp, thoải mái không nói nên lời.

"Đây là lần đầu tiên ta thả lỏng như vậy từ khi tới Thiên Tiên giới tới nay."